Vân Phi Dương gọn gàng đánh Nhiễm Tiểu Huy trọng thương, ở trấn Địa Sơn đưa tới oanh động không nhỏ.
Mọi người đều đang đàm luận nam nhân không hiểu thấu xuất hiện kia, đàm luận thực lực cùng với thủ đoạn độc ác của hắn.
Trong lòng mọi người cũng tinh tường, tiểu tử này đánh Nhiễm gia Tam công tử, về sau khẳng định không có thời gian tốt lành gì.
Phải biết rằng, thiếu niên thông qua khảo hạch, sau đó không lâu sẽ tiến về Đông Lăng thành. Chỗ đó là địa bàn của Nhiễm gia.
Đánh gãy cánh tay của công tử nhà người ta, lại ở trên đài nhục nhã, Nhiễm gia có thể chịu được mới lạ.
Vân Phi Dương không có lo lắng sự tình sau này. Mặc dù biết đắc tội Nhiễm gia công tử sẽ có phiền toái, nhưng lại tới một lần, vẫn sẽ hung hăng đánh đối phương một chầu.
Bất quá đánh bại Nhiễm Tiểu Huy, Vân Phi Dương bỏ ra cái giá không nhỏ, sau khi trở lại chỗ ở, suốt một ngày đều ở trong phòng điều dưỡng kinh mạch.
- Mặc dù Cầm Long Thủ rất cường đại, nhưng lấy thân thể hiện tại của ta, còn không cách nào thừa nhận lực lượng như thế.
Sau khi thương thế khôi phục, Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Ngày hôm qua cùng Nhiễm Tiểu Huy thi đấu nhìn như nhẹ nhõm, kì thực sau khi bộc phát, kinh mạch có nhiều chỗ bị hao tổn. Cầm Long Thủ không phải hắn hiện tại có thể khống chế, có thể thi triển một chiêu đã tính toán không tệ rồi.
- Phải tăng lên cường độ rèn luyện thân thể.
...
Vân Phi Dương định ra một kế hoạch tu luyện mới.
Tiếp qua vài ngày, mỗi lần sáng sớm, trong sân cách không vung quyền, nâng đá ngồi xổm, tiến hành huấn luyện thân thể trụ cột nhất, nhưng thời gian bình tĩnh rất nhanh bị đánh vỡ.
Ngày thứ tư, Hàn Thế Gia đã từng bị đánh mang theo một đám người, khí thế hung hung tìm tới cửa.
Vài ngày trước thi đấu, hắn vốn cho rằng Vân Phi Dương sẽ bị Nhiễm Tiểu Huy đánh tơi bời, kết quả lại để cho hắn ra tận danh tiếng, chuyện báo thù này còn phải do mình đến.
Hàn Thế Gia mang người đến, đều là trưởng lão rất có uy vọng của trấn Địa Sơn, trong đó lão đầu lớn tuổi nhất là gia gia của hắn.
Võ Sư Mã Đại Chinh cũng ở trong đó.
- Như thế nào?
Vân Phi Dương buông tảng đá ra, trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt, kỳ thật trong nội tâm tinh tường, tiểu thí hài này dẫn người đến, nhất định là tìm phiền toái.
Gia gia của Hàn Thế Gia lạnh lùng đánh giá hắn, vẻ mặt không vui nói:
- Ngươi là Vân Phi Dương?
Cháu trai bị đánh, có thể vui mới gọi kỳ quái.
- Ân.
Vân Phi Dương nói:
- Lão đầu, có việc gì không?
Lão đầu?
Nghe được câu này, mọi người há hốc mồm.
Gia gia của Hàn Thế Gia ở trấn Địa Sơn bối phận cực cao, lại là trưởng của một trấn, mặc dù phụ thân của Lương Âm thấy cũng phải cung kính xưng thúc bá.
- Vân Phi Dương!
Hàn Thế Gia cả giận nói:
- Ông nội của ta là trưởng trấn của trấn Địa Sơn, đừng vội làm càn!
Trưởng trấn?
Vân Phi Dương thiếu chút nữa cười rộ lên.
Lão tử từng là Chiến Thần thống ngự 30 vạn đại quân Thần giới, ngươi một trưởng trấn nho nhỏ của Phàm giới tính là cái gì. Đương nhiên đây đều là chuyện cũ, lấy ra nói khoác không có ý nghĩa.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
- Ta không phải người của trấn Địa Sơn, hắn là trưởng trấn, liên quan gì đến ta?
- Ngươi...
Hàn Thế Gia bị những lời này nghẹn ra nội thương.
- Ha ha.
Hàn trưởng trấn cười lạnh nói:
- Mã Võ Sư, kẻ này đã thừa nhận không phải cư dân trấn Địa Sơn ta, chính ngài nhìn xem xử lý.
- Cái này...
Mã Đại Chinh xoắn xuýt.
- Đại nhân!
Hàn Thế Gia nói:
- Căn cứ luật pháp của quận Đông Lăng, không phải người hộ khẩu của bổn trấn, cấm tham gia khảo hạch võ đạo, cho nên Vân Phi Dương khảo hạch phải bị huỷ bỏ!
Vân Phi Dương đã minh bạch, lý do thằng này tìm mình phiền toái nguyên lai là cái này.
Hiện tại Mã Đại Chinh cũng rất xoắn xuýt.
Hắn rất muốn giúp Vân Phi Dương, nhưng thân là Võ Sư, lại chỉ phụ trách khảo hạch võ đạo, những thứ khác không có quyền vượt qua.
- Ai.
Vân Phi Dương thở dài một hơi nói:
- Xác thực, Vân Phi Dương ta không phải là cư dân của trấn Địa Sơn.
- Ha ha ha.
Hàn Thế Gia cười to nói:
- Vân Phi Dương, ngươi đã tinh tường, trước kia khảo hạch không còn hiệu lực, ngươi không có tư cách vào Đông Lăng học phủ sao.
Vài ngày trước thi đấu, hắn nghe mọi người nghị luận thân phận của Vân Phi Dương, mới nhớ tới phương pháp xử lý. Không thể không nói, một bước này của Hàn Thế Gia rất tuyệt.
- Võ Sư đại nhân, căn cứ luật pháp, kẻ này khảo hạch thuộc về không tuân theo quy định, nên huỷ bỏ.
- Không sai.
Vài tên trưởng lão nhao nhao mở miệng nói.
Bọn hắn vốn cùng trưởng trấn tới làm khó dễ Vân Phi Dương, hôm nay khẳng định phải phối hợp với ồn ào.
Mã Đại Chinh bất đắc dĩ nói:
- Tiểu tử, Bổn đại nhân chú ý công bình công chính, ngươi lấy ra chứng minh thân phận đi, Bổn đại nhân muốn xét duyệt xác nhận.