Sinh Con Xong Ly Hôn

Chương 47: Chương 47




Edit + Beta: Vịt

Trong đầu Thẩm Gia Ngôn không tự chủ được vang lên một vài âm thanh.

Màn hình khóa điện thoại vì sao là tui chứ?

Ở trong phòng tắm hôn môi là đang nghĩ gì?

Tạ Kế Hiên không thông nhân tình, so với người bình thường càng thêm lãnh khốc vô tình, không phải loại Indigo (*) không khống chế được bản thân, lại càng không phải người tùy tiện nổi giận đối với người không thích. Càng đừng nhắc tới còn đặt người khác làm ảnh màn hình khóa, đối với Tạ đại tổng tài không thông nhân tình mà nói, là một chuyện khá khiêu chiến.

((*) Indigo: các thím có thể lên mạng tra Indigo child để tìm hiểu thêm nhé; đây là một kiểu trẻ em cứng đầu, mạnh mẽ, không nghe theo số đông, có cá tính rất riêng)

Cho nên chân tướng là gì? Trong lòng Thẩm Gia Ngôn dường như có đáp án, nhưng không dám vén ra, cậu sợ.

Tạ Kế Hiên đang làm việc, nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn đi vào nhìn một cái, lại thật nhanh cúi đầu làm bộ như cái gì cũng không phát sinh. Thẩm Gia Ngôn đưa di động cho anh, Tạ Kế Hiên nói một tiếng cám ơn, hai người không nói gì. Tạ Kế Hiên chờ Thẩm Gia Ngôn nói gì đó, Thẩm Gia Ngôn nhưng lại không biết nên nói gì.

Một hồi lâu, Thẩm Gia Ngôn nghĩ tới câu chào hỏi mở đầu dùng cả vạn lần: "Anh ăn cơm chưa?"

"......" Tạ Kế Hiên tức giận: "Thùng cơm không cần ăn cơm."

"......"

Thẩm Gia Ngôn phì cười, bất đắc dĩ: "Tôi mời anh ăn cơm nhé."

Mắt Tạ Kế Hiên có ánh sáng hiện lên, ngoài miệng lại "hừ" một tiếng. Bày ra tư thái không động đậy.

"Thùng cơm" giận rồi, sợ không?

(T lại sợ quá =.=)

Thẩm Gia Ngôn thở dài: "Vậy được rồi, tôi đi ăn với thư ký Hoàng."

Thư ký Hoàng hoảng sợ, vội vàng nói: "Tôi đã ăn xong cơm trưa cơm tối rồi."

"......"

Thẩm Gia Ngôn nói: "Vậy tôi đi ăn với anh Mạnh."

Mạnh Giản Minh đi tới cửa gót chân chuyển hướng ấn mở thang máy một mạch xuống lầu.

"Không có cách nào, xem ra anh Thẩm chỉ có thể đi ăn với Tạ tổng." Thư ký Hoàng cảnh giác đề phòng, sợ ai đó nói chuyện lại dẫn theo hắn.

Làm ơn bỏ qua cho tui đi! Cám ơn.

Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình: "Vậy tôi đi ăn là được, thùng cơm không ít một bữa này."

"......"

Thẩm Gia Ngôn đặt cho hai người chính là một nhà hàng Trung hạng sang, ở thành phố A rất nổi tiếng, bình thường không xếp hàng được, bất quá lúc cậu bảo trợ lý Đổng Hạ Lãng đi đặt, vừa lúc có phòng trống.

Thẩm Gia Ngôn đi vừa nhìn, còn là vị trí cảnh biển góc nhìn tốt nhất.

Lúc này đang là thời điểm nhiệt độ thích hợp nhất trong ngày, ánh sáng bên ngoài một chút cũng không chói mắt, ngồi ở trước cửa sổ sát đất, nhìn biển rộng xanh lam, tâm tình khỏi phải nói rất tốt.

Thẩm Gia Ngôn lật menu: "Anh muốn ăn gì?"

"Một bát cơm."

"Ăn vậy là đủ rồi sao?" Thẩm Gia Ngôn có chút khó tin.

Tạ Kế Hiên nói: "Thùng cơm ăn cơm là được rồi."

"......" Thẩm Gia Ngôn bất đắc dĩ: "Chúng ta có thể giải hòa hay không? Nói anh thùng cơm là tôi không đúng, nhưng tôi cũng đã mang điện thoại cho anh, huề nhau nhé." Thẩm Gia Ngôn thương lượng.

"Tôi không giận cậu." Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình: "Tôi không phải loại người lòng dạ hẹp hòi."

"......"

Vậy ai cứ nói mãi thùng cơm hả.

Thẩm Gia Ngôn nói: "Tôi chọn thay anh nhé." Cậu lật menu, thoạt nhìn đều ngon: "Cá sóc sốt cà chua thoạt nhìn ngon quá, tôi nhớ anh không phải thích ăn vị chua ngọt sao?"

Tạ Kế Hiên rốt cục bỏ qua cho thùng cơm, gật gật đầu: "Ừ."

Thẩm Gia Ngôn chọn cá sóc, lại nhìn món sashimi hải sản, Thẩm Gia Ngôn trước kia từng ăn sashimi bào ngư một lần, mùi vị cực kỳ tươi ngon, vừa giòn vừa ngon. Trước kia không nhìn thấy sẽ không nghĩ, nhưng hôm nay nhìn thấy cực kỳ muốn ăn.

Bọn họ chọn xong món, qua một lát đầu bếp chính đã tới đây, cũng là chủ nhà hàng này, tuổi còn trẻ đã thừa kế tổ nghiệp, khá có tiền đồ. Nhìn thấy Tạ Kế Hiên, hai mắt phát sáng: "Tới đây sao không báo tôi biết một tiếng."

Hai người nhìn giao tình dường như không tệ, đầu bếp chính nhìn về phía Thẩm Gia Ngôn, mắt càng sáng, "Xin chào, tôi là Tống Hạo Hiền, đầu bếp chính và chủ nhà hàng này."

"Thẩm Gia Ngôn, xin chào."

Tạ Kế Hiên nói: "Người yêu của tôi."

"......"

Tống Hạo Hiền cười nói: "Tôi đã sớm muốn gặp cậu, quả nhiên người thật xem ra còn xinh đẹp hơn trên TV, Mike nói không sai."

"......"

Tỉnh táo chút được không tôi là nam. Thẩm Gia Ngôn hết lời để nói, thầm nghĩ bạn Tạ Kế Hiên làm sao đều kỳ ba như vậy chứ. Người có tiền đều nói chuyện vậy sao?

Đầu bếp chính thoạt nhìn rất vui vẻ: "Đợi lát nữa tôi đích thân xuống bếp, các cậu muốn ăn gì cứ việc gọi."

Một lát sau, còn mang lên cho bọn họ nến và đĩa ăn tình nhân...... Ban ngày ban mặt, hai người ăn cơm ánh nến sắp mù mắt người. Nơi xa, một cô gái chọt bạn một cái: "Mau nhìn, kia có phải Thẩm Gia Ngôn hay không?"

Đứa bạn vừa nhìn, lập tức hưng phấn: "Mẹ nó thật sự là Thẩm Gia Ngôn, người bên cạnh hình như là Tạ Kế Hiên đi, *** má đẹp trai quá!!!"

Hai người hưng phấn một hồi, âm thanh có chút lớn, dẫn tới Thẩm Gia Ngôn ngẩng đầu nhìn qua. Hai người thấy cậu nhìn sang, vội vàng cúi đầu làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh.

"Tao muốn chụp hình đăng weibo quá!" Một người trong đó nhỏ giọng nói, cô nàng chính là fans của Thẩm Gia Ngôn, ăn cơm nhìn thấy thần tượng kích động khó nhịn, hết sức muốn chụp ảnh đăng lên mạng khoe khoang tý. Đại thần trong giới không phải còn viết kịch bản cho nam thần sao, Thẩm Gia Ngôn đối với bọn họ mà nói, thật là quá gần gũi, cực kỳ đẹp trai!

Cô nàng đang nói, không nghĩ tới đứa bạn đã chụp, mình cũng vội vàng chụp một tấm.

Thẩm Gia Ngôn nếm hắc tùng lộ trong canh gà rất ngon, khen ngợi một câu, Tạ Kế Hiên nhìn: "Tôi cũng muốn ăn."

Thẩm Gia Ngôn nhường đũa ra ra hiệu anh tự gắp, Tạ Kế Hiên nói: "Xa quá không với tới."

"......"

Đũa tới đây cũng không cần duỗi thẳng cánh tay, xa lắm sao??

Thẩm Gia Ngôn liền làm người tốt gắp cho anh một miếng coi như rất mĩ vị, đũa còn chưa đưa tới, Tạ Kế Hiên há miệng. Thẩm Gia Ngôn vốn định đặt vào trong đĩa cho anh. Chiếc đũa do dự một chút, vẫn là gắp tới trong miệng anh, một màn này vừa vặn được fans chụp được, kích động upload tới Weibo.

Ở Vân Thượng Cung Điện ăn cơm, gặp được nam thần và ông chủ Tạ!!! Hu hu lương cẩu ăn ngon lắm luôn!!

[Hình ảnh][Hình ảnh]

Trong hình, vừa vặn chụp được Thẩm Gia Ngôn đút Tạ Kế Hiên ăn, cũng không biết là góc độ tóm được tốt hay là ánh sáng phù hợp, hai người thoạt nhìn tràn đầy tình cảm, cả bức tranh hết sức hài hòa, hai người đặc biệt có tướng phu phu.

Bên dưới comment rối rít hô "Tin tưởng tình yêu" "Lương cẩu rất ngon". Lúc hai người ăn cơm xong, like forward đã hơn vạn.

Thẩm Gia Ngôn hiện tại là đảm đương rate, hai tấm hình này lập tức được các tài khoản weibo giải trí lớn mượn nhờ nhiệt độ. Tô Minh Hạ chính là dù không muốn nhìn thấy tin tức của Thẩm Gia Ngôn thế nào, cũng tránh không được sẽ gặp phải.

Nhìn 2 người trong ảnh, chuyện xưa hiện lên trước mắt.

Năm đó《Thần cổ》sau khi chiếu, hắn nhận được bộ phim thứ 2, một lần ở tụ họp trong giới nhìn thấy Tạ Kế Hiên. Tạ Kế Hiên lúc ấy còn rất trẻ tuổi còn lãnh mạc hơn bây giờ, nhưng chính là loại cao cao tại thượng này, tư thái ngươi không phục cũng phải phục chọt trúng hắn. Hắn tìm cơ hội quen biết Tạ Kế Hiên, hơn nữa tỏ rõ ý nguyện muốn vào Tân Nguyên.

Lúc ấy Tân Nguyên vẫn chưa phải địa bàn của Tạ Hồng Phi, thuộc về sản nghiệp Tạ gia, Tạ Kế Hiên dường như cũng có ý, hai bên liền hợp đồng câu thông. Sau đó có một lần, Tạ Kế Hiên không biết tại sao tới trụ sở phim ảnh hắn đang quay phim, hắn sau khi biết, chạy ra nhìn, quả nhiên nhìn thấy Tạ đại thiếu trong miệng trợ lý ngồi ở trong quán trà, đang không chớp mắt nhìn cái gì đó.

Hắn theo tầm mắt nhìn lại, đối diện đều là từng tốp diễn viên quần chúng, đứng đó ăn cơm hộp, không có gì đáng nhìn, Đại thiếu gia khả năng thích quan sát nhân gian muôn màu, hắn càng nhìn càng thỏa mãn, đi lên phía trước. Tạ Kế Hiên lãnh khốc ngẩng đầu, bởi vì bị ngăn trở tầm mắt ánh mắt càng thêm băng lãnh.

Hắn càng thêm mong đợi đôi mắt này vì hắn sáng lên sẽ đẹp mắt như thế nào.

Hắn nói muốn tiếp tục bàn chuyện hợp đồng, Tạ Kế Hiên ban đầu không làm sao để ý, nhưng không biết làm sao, đột nhiên đáp ứng, sau đó hai người lên xe. Hắn cũng là lần đó lúc ăn cơm, biết Tạ Kế Hiên thích vị chua ngọt.

Tạ Kế Hiên sau đó lại lần nữa sắp xếp một phần hợp đồng, đối với nghệ sĩ mà nói, đã là phi thường công bằng. Nhưng đàn ông đều không phải vậy sao, dễ dàng tới tay sẽ không quý trọng, hắn cho rằng Tạ Kế Hiên nguyện ý vì hắn nhượng bộ như vậy, trong lòng khẳng định đối với hắn khác với người khác, thế là hắn làm một quyết định khiến mình hối hận tới giờ.

Cự tuyệt hợp đồng của Tạ Kế Hiên.

Một ngày hai ngày hắn chờ hồi âm của Tạ Kế Hiên, ba ngày bốn ngày lại không chờ nổi nữa, lại liên lạc với Tân Nguyên, thì được thông báo đã hủy bỏ ký hợp đồng với hắn.

Vì sao chứ? Tô Minh Hạ nghĩ không hiểu, Thẩm Gia Ngôn đã có thể, hắn tại sao không thể?

Thẩm Gia Ngôn còn không biết mình trong lúc vô tình show ân ái, ăn xong rồi, đầu bếp chính còn tiễn bọn họ tới cửa, nhiệt tình cười nói: "Hoan nghênh trở lại, chị dâu."

......

Cám ơn, sẽ không tới nữa.

Tạ Kế Hiên thoạt nhìn rất thỏa mãn, lúc này, Mạnh Giản Minh gọi điện tới, cũng không biết nói cái gì, Tạ Kế Hiên nói: "Chúng ta về công ty."

Mạnh Giản Minh kết thúc trò chuyện, nhìn Tạ phu nhân trong phòng trên mặt tràn ngập không dễ nói chuyện, càng thêm rầu rĩ. Cuối cùng chỉ có thể bất chấp mở cửa ra, Tạ phu nhân nói: "Kế Hiên nói thế nào?"

"Tạ tổng sẽ lập tức về."

"Tôi không nói với nó tôi nói với cậu." Tạ phu nhân ngồi thẳng: "Cậu nói với tôi, Thẩm Gia Ngôn tại sao không phải là hạng nhất?" Tống Mĩ Hân ở một bên cắn hạt dưa, làm quần chúng ăn dưa biết điều.

"...... Vote không qua được người ta -"

"Thôi đi, đừng cho rằng tôi không biết mánh khóe nhỏ của các cậu." Tạ phu nhân một chút cũng không dễ lừa gạt: "Chút chuyện giới giải trí này, tôi biết ít hơn cậu. Vũ hay là Phong gì đó kia, sau lưng nhất định là có nhóm bỏ phiếu chuyên dụng, mua phiếu hack phiếu. Chút vé kia 70% đều là hack. Người ta có thể hack, sao các cậu không thể hack? Không có tiền sao?"

Bọn họ thật sự không hack, Mạnh Giản Minh bất đắc dĩ: "Chúng tôi tin tưởng thực lực của Gia Ngôn, cho nên sẽ không động tay chân vào bỏ phiếu."

"Cậu tin tưởng, còn không phải bị người lừa!"

Mạnh Giản Minh nói: "Tôi biết ngài tiếc thay Gia Ngôn."

"Ai tiếc thay cậu ta!" Tạ phu nhân trợn mắt: "Tôi là thấy các cậu làm việc không đáng tin, ở giới giải trí không biết linh hoạt như vậy sớm muộn cũng bị người giẫm dưới chân dạy làm người."

"......"

Tống Mĩ Hân răng rắc răng rắc xem hăng say, Tạ phu nhân tức không có chỗ đánh, vỗ trán cô nàng: "Đừng ăn nữa, chừa chút chỗ trong bụng để sinh con đi."

"......"

Tống Mĩ Hân nói: "Bác, người đã không có ở đây, chúng ta đi thôi."

"Vội cái gì." Tạ phu nhân không vội: "Đợi lát nữa người về, cháu cũng là lúc gặp Thẩm Gia Ngôn."

Không cần đâu! Tống Mĩ Hân hoảng sợ, chừa chút chỗ cho mọi người có thể ảo tưởng không được sao? Chỉ có ở trong ảo tưởng của Thẩm Gia Ngôn, cô mới là kẻ thứ 3 xinh đẹp ác độc. Gặp mặt, cô lại phải làm cô bé tới nhà bác chực cơm!

Tống Mĩ Hân muốn khóc, không nói hôm nay tới gặp Thẩm Gia Ngôn a.

Tạ phu nhân nói: "Cháu vội cái gì, giữ chút sức chờ lát nữa còn phải ra chiến trường đấy."

Cái gì?? Còn phải ra chiến trường?? Tống Mĩ Hân lệ rơi đầy mặt, để cô go die đi.

Chỉ chốc lát, Tạ Kế Hiên và Thẩm Gia Ngôn đã về. Thẩm Gia Ngôn cũng đúng lúc có lời muốn cùng Mạnh Giản Minh nói, hai người cùng nhau lên lầu, chạm mặt nhìn thấy Tạ phu nhân mang theo một cô gái ngồi trên sofa. Nhìn thấy bọn họ, lập tức đứng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.