Hào quang nhàn nhạt bao phủ, lúc Tề Nhạc nhìn kỹ, giật mình phát hiện,
con rùa cực lớn này, chiều cao vượt qua ba mươi mét, độ rộng chừng hai
mươi mét, hoàn toàn có thể xem là thuyền lớn.
Chân rùa giơ lên, con mắt màu vàng trong suốt như bảo thạch, âm thanh Long Giang truyền đến.
- Lên đây đi. Chỉ cần ở trên lưng của tôi thì các vị không cần lo lắng.
Y Nhược mỉm cười, nói:
- Đây là bản thể Huyền Vũ. Hắn là thủy thổ song thuộc tính. Ở trong
nước, cho dù mạnh như Thâm Hải Minh Xà cũng phải sợ hắn vài phần.
Nghe Y Nhược nhắc tới Thâm Hải Minh Xà, trong lòng Tề Nhạc khẽ động, nói:
- Sao tôi lại quên đi chứ. Minh Xà đại ca, xuất hiện đi.
Hào quang lóe lên, thân thể khổng lồ của Thâm Hải Minh Xà từ trong hư
không liền xuất hiện, không đợi Tề Nhạc nói chuyện, hắn đã hô hoan rít
gào một tiếng, trực tiếp đâm vào trong nước, bọt nước bắn lên tung tóe.
- Thoải mái, quá thoải mái, đã lâu rồi không có thoải mái như vậy. Tề
Nhạc, tôi phát hiện ra một điều rằng, từ khi Bạch nương tử đáng yêu xuất hiện, vận khí của tôi càng ngày càng tốt hơn. Ngay cả vương của hung
thú cũng không thể hủy diệt chúng ta, lại có con sông lớn cho tôi tuần
tra lui tới, đây quả thực là quá mỹ diệu.
Y Nhược có chút kinh ngạc nói:
- Nó là sai khiến của anh?
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Tất nhiên, hắn là đồng bọn của tôi.
Y Nhược khen ngợi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, sai khiến của chúng ta chính là đồng bọn. Nếu anh có được
cự thú thủy thuộc tính, vậy chúng ta đi thôi, cho đồng bọn của anh đi
theo Long Giang.
Vừa nói, nàng đã nhảy lên, nhẹ nhàng rơi vào người Long Giang.
Sau ba ngày tu luyện điều chỉnh, có Tự Nhiên Chi Nguyên trợ giúp,
thương thế của Y Nhược đã khôi phục cơ bản rồi. Chỉ cần điều dưỡng thời
gian ngắn, có thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất của nàng.
Tề Nhạc cùng Văn Đình, Tuyết Nữ đồng thời thả người bay lên, Thâm Hải
Minh Xà đưa ba cái đầu lớn lên, tiếp lấy thân thể ba người.
Dường như Long Giang không có ưa thích Thâm Hải Minh Xà, chỉ chào hỏi Tề Nhạc, thân thể to lớn trầm xuống tiến vào Thanh Giang, không cần Tề
Nhạc nói, toàn thân Thâm Hải Minh Xà toát ra hào quang màu tím, bảo vệ
ba người vào trong, thân rắn cực lớn trầm xuống, đi theo sau đuôi Long
Giang.
Huyền Vũ là cự thú thủy thuộc tính có phòng ngự mạnh
nhất, nhưng mà, nếu bàn về tốc độ trong nước, vẫn còn kém hơn Thâm Hải
Minh Xà một chút. Tuy Long Giang đã tu luyện tới cảnh giới biến ảo thành người, nhưng hắn toàn lực du động trong nước vẫn rớt lại sau đuôi Thâm
Hải Minh Xà.
Chìm vào trong Thanh Giang, do có năng lượng
Thâm Hải Minh Xà bảo hộ, Tề Nhạc ba người giống như đang ngồi trên tàu
ngầm, nước và sinh vật trong nước bị hào quang màu tím ngăn cản ở bên
ngoài, ánh mặt trời chiếu vào trong nước, đáy Thanh Giang xanh biết, lộ
ra một vẻ kỳ quái chính là cảm giác huyễn lệ, trên bờ và trên không
chẳng có được.
Hiển nhiên Thâm Hải Minh Xà rất hưng phấn, vừa đi theo Long Giang. Thân thể cực lớn không ngừng đong đưa trong nước,
mỗi một lần đong đưa đều khiến nước sông nhộn nhạo.
Long
Giang bơi nhanh về một hướng, thời gian không dài, Tề Nhạc đã nhìn thấy
xoáy nước như lời Y Nhược đã nói. Sâu dưới nước chừng trăm mét có thể
nhìn thấy một vòng xoáy lớn đang xoay tròn, kéo cát đá dưới đáy sông
vào. Nước sông bắt đầu đục ngầu.
Vòng xoáy lớn nhỏ khác nhau, chỉ riêng lực hút của nó đã rất mạnh rồi. Nhưng mà lực hút này đối với
siêu cấp hung thú trong nước như Thâm Hải Minh Xà hiển nhiên không có
chút tác dụng nào. Nó không tránh không né, trực tiếp xuyên qua vòng
xoáy đó, bọn người Tề Nhạc được nó bảo vệ, trừ cảnh vật chung quanh biến hóa ra, thậm chí ngay cả chấn động cũng không cảm giác được.
Trong lòng Tề Nhạc âm thầm tán thưởng, năng lực Thâm Hải Minh Xà ở
trong nước quả nhiên là cường đại. Trách không được có thể trở thành một trong những chủng tộc cường đại của hung thú. Nếu sau khi thực lực đạt
tới cảnh giới Thâm Hải Minh Long, còn không biết mạnh tới trình độ nào.
Nghĩ đến những thứ này, Tề Nhạc nghĩ tới mình có thể thoát chết trong
tay vương của hung thú và đám hung thú vương thật may mắn.
Huyền Vũ Long Giang du động thêm chừng mười mét, đột nhiên dừng lại,
thân thể cực lớn dán sát đáy sông, quay đầu nhìn qua ba người Tề Nhạc
trên lưng Thâm Hải Minh Xà. Trong đầu Tề Nhạc vang lên âm thanh của Long Giang.
- Chúng ta đến rồi. Đợi lát nữa các người phải cẩn
thận. Phía trước chính là vòng xoáy đó, tận lực bảo sai khiến của anh co rút thân thể lại, sau đó chui vào. Ngàn vạn lần đừng có xông bậy, nếu
không sẽ bị vòng xoáy xoắn nát.
Tề Nhạc có chút kinh ngạc
nhìn qua vòng xoáy trong lời Long Giang nói, trải qua cẩn thận quan sát
hắn mới phát hiện, ở cách đó chừng mười mét có vòng xoáy chừng một mét
đang chậm rãi xoay tròn, nhìn vào nó không thấy có chút điểm thần kỳ
nào, thậm chí nước chảy còn không xiết bằng những vòng xoáy trước đó,
chẳng lẽ, chẳng lẽ đây là cửa tiến vào mộ Hiên Viên sao?
Long Giang dùng hành động giải đáp nghi hoặc trong nội tâm Tề Nhạc, thân thể cực lớn co rút lại, hào quang màu vàng lóe lên, biến thành một con rùa
có đường kính một mét, lúc này, Y Nhược đứng trên lưng của hắn có chút
không cân đối, nhưng trên người Long Giang tản ra hào quang màu vàng.
Đây hoàn toàn là vì bảo vệ Y Nhược. Đột nhiên tốc độ bơi nhanh hơn,
nhanh chóng tiến vào vòng xoáy, ngay sau đó, đột nhiên hào quang màu
vàng co rút lại, Long Giang mang theo Y Nhược tiến vào trong vòng xoáy,
hào quang lóe lên, một người một rùa biến mất không còn gì nữa.
Tề Nhạc vội vàng vội vàng chuyển cáo lời của Long Giang cho Thâm Hải
Minh Xà nghe, Thâm Hải Minh Xà không dám khinh thường, vội vàng học theo Long Giang thu nhỏ thân thể của mình lại, nhưng năng lực của Long Giang cường đại hơn nó nhiều, nó thu nhỏ thân thể cực hạn chỉ đạt năm mét.
Khá tốt, thân thể của nó là dài nhỏ, mà không có thể tích lớn như Long
Giang, mang theo ba người Tề Nhạc đi vào vòng xoáy của Long Giang vừa
vào, hào quang màu tím lập tức trở nên mãnh liệt, Tề Nhạc chỉ cảm thấy
có trọng lực hút mạnh, Thâm Hải Minh Xà đã mang ba người bọn họ đi vào
vòng xoáy.
Cảm giác vững vàng biến mất, cảm giác mất trọng
lực rất mạnh, Tề Nhạc không thể ổn định đứng trên đầu của Thâm Hải Minh
Xà, hào quang lóe lên, toàn thân giống như bị rạn nứt, hắn cảm giác năng lượng toàn thân Thâm Hải Minh Xà tiết ra, ngay sau đó, cảnh vật chung
quanh lập tức phát sinh biến hóa.
Nước sông thanh tịnh biến
thành màu vàng, trong hào quang lóng lánh, Tề Nhạc không cách nào nhìn
rõ chung quanh, chung quanh truyền tới áp lực khổng lồ, khiến cho Thâm
Hải Minh Xà toàn lực thúc dục năng lực bản thân, áp lực dường như từ từ
tăng lên, mỗi một lần tăng cường đều nghiền ép năng lượng trong thân thể Thâm Hải Minh Xà thêm vài phần.
Khá tốt, tình huống như vậy
cũng không duy trì thời gian quá dài, đột nhiên hào quang màu vàng thu
liễm lại, Tề Nhạc cảm thấy toàn thân nhẹ hơn, cảnh vật chung quanh lại
phát sinh biến hóa.