- Như Nguyệt, anh cũng không biết nên làm sao bây giờ.
Tề Nhạc cúi đầu xuống, đây không phải vấn đề suy tư là có thể giải quyết được.
Như Nguyệt buột miệng cười, nói:
- Anh đấy! Kỳ thật em cũng sớm nghĩ tới rồi. Nhưng mà chuyện này không
phải chắc chắn thành công. Nhưng đây là biện pháp duy nhất.
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Nghĩ kỹ? Chẳng lẽ em có biện pháp giúp anh lấy vài lão bà sao?
Như Nguyệt cười thần bí nói:
- Hiện tại còn không thể nói cho anh biết. Chờ anh đem Minh Minh, Văn
Đình các nàng thu phục rồi tính sau. Bởi vì đây là chuyện lớn đấy.
Tâm Tề Nhạc ngứa ngáy, nói:
- Như Nguyệt ngoan, em nói cho anh biết đi.
Như Nguyệt mỉm cười nói:
- Không phải em không muốn nói cho anh biết, mà là còn chưa tới thời
điểm, anh chờ xem, chuyện này giao cho em đi. Ai bảo em lớn tuổi nhất.
Em chỉ hy vọng mình trở thành người nội trợ hiền thục, giúp anh giải
quyết chút chuyện.
- Như Nguyệt...
Nhìn qua dung
nhan động lòng người của nàng, Tề Nhạc thật không biết nên nói cái gì
cho phải, nữ nhân tuyệt sắc như nàng thế này lại nguyện ý bỏ ra nhiều
cho mình như vậy, hắn sao không cảm động chứ?
Mỉm cười, Như Nguyệt nói:
- Được rồi, anh nói còn chuyện gì cần em hỗ trợ mà?
Dường như nhận được cam đoan từ Như Nguyệt, tâm thần Tề Nhạc lung lay, hào quang trong mắt lập lòe, nói:
- Một chuyện khác chính là em cố gắng đốc thúc mọi người tu luyện. Em
cũng nhìn thấy, tuy Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta hiện tại có thực lực
nhất định, sức chiến đấu chủ yếu đều vượt qua năm vân. Nhưng mà, trong
những người chúng ta, cũng có một ít thực lực tương đối kém. Như Điền
Thử cùng Tiểu Ất, hiện tại chỉ ba vân, mà bò sữa vừa gia nhập mới có một vân. Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta tính cả có mười ba người,
chỉ có mỗi người đều có thực lực mạnh mẽ, mới có thể đem lực lượng chúng ta kích phát ra ngoài. Với tư cách là người mạnh nhất ngoài anh ra, đốc thúc mọi người tu luyện là chuyện phi thường trọng yếu. Lần này anh đã
cải tạo thân thể của mọi người, tu luyện tương đối dễ dàng hơn trước.
Nhưng mà chuyện này quan hệ rất lớn tới cố gắng của mỗi người, chỉ có
trả giá càng nhiều, mới có thể thu hoạch càng nhiều...
Như Nguyệt có chút quái dị nhìn qua hắn, nói:
- Chuyện này anh cũng có thể làm mà, sáng nay anh cũng nhìn thấy, ánh
mắt mọi người nhìn anh khác trước rồi. Tuy tuổi của anh nhỏ hơn nhiều
người, nhưng mà uy vọng của anh vượt qua em. Còn cần em đốc thúc làm gì?
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Đây chính là chuyện thứ ba anh cần nói với em. Còn nhớ rõ trước đó
anh có nói chuyện với Minh Minh không, sau đó nàng rời đi đấy.
Như Nguyệt gật gật đầu, nói:
- Em biết rõ, nói tiếp anh cũng thật là, nói như thế nào em cũng lớn
hơn Minh Minh vài tuổi, anh thật vất vả trở về, đêm qua lại ở cùng với
em, cũng có thể đi cùng với Minh Minh. Minh Minh nửa năm qua nhớ anh
tuyệt đối không dưới em đâu, em thường xuyên nhìn thấy nàng vụng trộm
khóc vì nhớ anh đấy. Anh không thấy nàng gầy đi sao?
Tề Nhạc trầm mặc trong chốc lát, mới nói:
- Như Nguyệt, thực xin lỗi. Vẫn ủy khuất cho em rồi. Sở dĩ anh nắm chắc thời gian làm bạn với em, là vì không lâu sau anh sẽ rời đi, mà em nhất định phải lưu lại.
Nghe hắn nói như vậy, Như Nguyệt ngồi vào trong lòng của Tề Nhạc, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
- Anh, anh còn phải đi? Chẳng lẽ anh khiến em lo lắng chưa đủ sao?
Tề Nhạc kéo nàng vào ngực của mình.
- Như Nguyệt, em nghe anh nói đã, anh không đi không được! Lần này là
không giống, còn nhớ rõ anh có ước định với Vũ Mâu đi Hy Lạp không?
Chúng ta đã ước định thời gian sau nửa năm, Minh Minh đã được nghỉ hè sẽ đi với anh tới Athen phó ước. Chính vì anh nói sẽ đi cùng với Minh Minh tới Athen, cho nên nàng mới cao hứng nhường anh cho em đấy.
Cúi đầu xuống, âm thanh Như Nguyệt có chút thương cảm.
- Không đi không được sao?
Tề Nhạc không có trả lời, hôn nhẹ vào trán của nàng, nói:
- Lần này phải đi Hy Lạp, cũng không phải vì chuyện của Minh Minh. Em
cũng nhìn thấy, Athena cũng có Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả thực lực
không kém gì chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta. Anh nghe Trát Cách Lỗ đại sư đã từng nói qua, ban đầu khi đối phó Khế Dũ, nàng dường như
chưa dốc toàn lực. Với tư là người thừa kế thần cách của Athena, tuy ở
mặt ngoài nàng đứng về phe chính nghĩa, nhưng phương đông cùng phương
tây không giống nhau, nói không chừng nàng sẽ trở thành địch nhân lớn
nhất của chúng ta đấy. Biết mình biết người, mới có thể bách chiến bách
thắng, cho nên, anh phải đi Hy Lạp cũng giống như Vũ Mâu đi tới quốc gia chúng ta, đi thăm dò chi tiết đối phương, cùng với thực lực những thủ
hộ giả dưới tay của nàng. Những chuyện này không làm không được! Huống
hồ, anh còn thuận tiện đi phương tây làm việc, Hứa Tình em nhớ không?
Nàng cùng Hấp Huyết Quỷ Thân Vương Klinsmann đi Châu Âu, không biết hiện tại thế nào rồi. Hơn nữa, cha của Tuyết Nữ cũng có thể là bị Hắc Ám
Quốc Hội bắt đi. Lần trước bởi vì Văn Đình là Cự Thú Hoạt Xá Lợi, Hắc Ám Quốc Hội cùng giáo đình đưa lễ vật tốt cho chúng ta, nếu như không phải bọn chúng, chúng ta sao tách ra? Lúc này đây, anh sẽ cho chúng giáo
huấn khó quên, để cho chúng biết rõ, thủ hộ giả phương đông chúng ta
không dễ khi dễ như vậy.
Nói đến đây, ánh mắt Tề Nhạc lạnh
như băng, một cổ khí thế vô hình tán phát ra ngoài, cho dù là Như Nguyệt ở trong ngực của hắn cũng phải run sợ.
Chậm rãi ngẩng đầu, Như Nguyệt ôn nhu nhìn qua Tề Nhạc.
- Đi thôi, em không ngăn cản anh. Đúng như lời của anh đã nói, trên
người của anh gánh vác nhiều thứ. Anh không có khả năng thuộc về mình
em. Nếu như là trước kia, có lẽ em còn có thể lo lắng. Nhưng hiện tại
anh không giống như trước nữa, bằng vào sức một mình, anh có thể đả bại
các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác liên thủ, thực lực như vậy,
thiên hạ lớn thế nào cũng có thể đi.
Tề Nhạc nói:
- Như Nguyệt, lần này từ thời kỳ viễn cổ cự thú trở về, anh càng ngày
càng cảm thấy nếu chúng ta muốn tăng thực lực của mình lên thêm một
bước, hoặc là nói đem thực lực bản thân phát huy hoàn toàn, như vậy nhất định phải đi lộ tuyến lĩnh vực.
- Lộ tuyến lĩnh vực?
Như Nguyệt có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Tề Nhạc gật gật đầu, tự tin nói:
- Đúng vậy, chúng là lộ tuyến lĩnh vực. Đêm qua chiến đấu có lẽ em cảm
thụ rất sâu. Thời điểm chiến đấu cuối cùng, dù sao anh chỉ là một người, bằng vào lực lượng bản thân bị nhiều người tiêu hao như vậy đúng là sẽ
thất bại. Nhưng mà chỉ mượn nhờ Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp,
anh có thể đánh bại mọi người không chút khó khăn, chẳng lẽ anh còn
không hiểu chuyện gì sao? Thời điểm trong thời kỳ viễn cổ cự thú, anh
vốn không có khả năng đạt được Hiên Viên kiếm, nhưng anh bằng vào việc
chém giết Lục Lân Liệt Thụ Tích mà đạt được lĩnh vực Ngân Long Tráo miễn dịch năng lượng, mới có thể đem Hoàng Đế chỉ là năng lượng hồn phách
hạn chế hoạt động, do đó vượt qua cửa ải khó.