Máu của nàng nhỏ lên trên một gốc Hoa Đằng, không ngờ Hoa Đằng giống như nhận được siêu cấp dược vật bắt đầu điên cuồng sinh trưởng. Thoáng cái
đã mọc ra vô số xúc tua lan tràn ra khắp hoa viên, trong thời gian cực
ngắn đã chiếm cứ cả tòa lầu các khiến cho nhóm hạ nhân hoảng sợ không
dứt.
Lồng ngực nữ tử phập phồng lên xuống, hô hấp dồn dập, từ đó có thể nhìn ra được nàng đang bị lửa giận công tâm.
Lại là Sở Mộ.
Lần trước bởi vì Sở Mộ làm cho nàng tổn thất Bất Hủ tuyền thủy không nói,
nàng mất rất nhiều tinh lực ngưng kết ra phân thân Đế Thánh Hoa theo đó
tử vong. Hơn nữa, đám thủ hạ nửa chết nửa tán, quyền khống chế Thiên Hạ
thành mất sạch trong chớp mắt.
Trên thực tế, Sở cũng không có
chạm đến kế hoạch chân chính của nàng, vì thế nàng chỉ giận dữ nhất
thời, trải qua vài ngày điều dưỡng là khôi phục tâm tình bình thường.
Nàng cảm thấy không cần thiết tức giận vì một tên tiểu tử chưa ráo máu
đầu như Sở Mộ. Dù sao lấy thân phận và quyền uy của nàng, Sở Mộ chỉ là
một con tôm tép bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng mà nàng trăm triệu
lần không nghĩ tới, chính là Sở Mộ lại xuất hiện ở trong kế hoạch của
nàng một lần nữa. Hắn lại còn bắt giữ một con cờ, thông qua tinh thần ấn ký cố ý khiêu khích nàng.
Nữ chủ thượng tại sao lại biết Sở Mộ đang cố tình gây hấn?
Nàng vốn sử dụng kỹ năng tinh thần phong bế liên lực giữa mình với Sở Mộ,
bản thân Sở Mộ tuyệt đối không thể nào bắt được ý niệm tinh thần của
nàng, lại càng không thể đơn phương truyền tin tức vào đầu nàng. Nhưng
mà lần này Sở Mộ thông qua ấn ký nàng lưu lại trên người con cờ, cố ý
cưỡng chế truyền một mệnh lệnh.
"Bảo ta quỳ xuống?"
Trên mặt nữ chủ thượng lộ vẻ khinh thường.
Nếu như thực lực nữ chủ thượng yếu hơn Sở Mộ, vậy thì hắn ra lệnh có hi
vọng vài ba thành cưỡng chế nàng hành động. Chỉ tiếc là tinh thần lực
của nữ chủ thượng vượt xa Sở Mộ, một đạo tinh thần mệnh lệnh nho nhỏ này giống như trận gió thổi qua, hoàn toàn không có hiệu quả gì đối với
nàng.
"Chủ thượng, tại sao bỗng nhiên dùng máu huyết tôn quý của ngài nuôi nấng một con Hoa Đằng Yêu cấp chiến tướng rồi ?"
Một mỹ phụ chậm rãi đi lên cầu thang, khó hiểu hỏi.
"Là Sở Mộ, hắn vừa mới xuất hiện quấy rầy kế hoạch của ta."
Nữ chủ thượng nhìn qua mỹ phụ, lạnh nhạt nói.
"À, tiểu tử này đúng là âm hồn bất tán mà, để cho tóc đỏ giết hắn nhé ?"
Mỹ phụ nhẹ nhàng mỉm cười, cũng không quá để ý hành vi dị thường lúc nãy.
Thế nhưng, mỹ phụ lại phát hiện nữ chủ thượng đột nhiên niệm chú ngữ, giống như là thi triển một loại kỹ năng tinh thần.
Mỹ phụ ngây ngẩn cả người, nàng đã từng thấy qua nữ chủ thượng thi triển
kỹ năng này, mỗi lần muốn hạ lệnh cho tóc đỏ làm việc chính là sử dụng
đoạn chú ngữ này. Nhưng mà mỹ phụ phát giác lần này nàng tựa hồ không
chỉ nói với tóc đỏ, mà đang truyền đạt mệnh lệnh cho tất cả con cờ dưới
trướng.
"Người phải quỳ lạy chính là ngươi !"
Ngữ khí nữ chủ thượng lạnh như băng, thông qua tinh thần ấn ký trong đầu Lãnh Liên truyền đến cung điện cũ nát.
Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ, lúc nãy chơi một chiêu kích thích xem ra có hiệu quả rồi.
Lúc này Sở Mộ có thể cảm giác được hồn thứ nhất của mình xuất hiện một tia
tinh thần cộng minh, đây là thiếu nữ trốn tránh mở ra tấm màn phong bế
tinh thần liên lạc, sử dụng kỹ năng tinh thần cường đại bắc ván cầu nói
chuyện với hắn.
"Ta nói rồi, Sở Mộ ta sẽ có một ngày bắt ngươi làm nô lệ. Ngươi đừng mơ tưởng sống khá giả."
Sở Mộ tiếp tục lựa lời kích thích đối phương.
"Ngươi là một con chuột, cho dù gặm hư một bức tường cũng vô dụng. Ta là nữ
vương, trong tay khống chế một tòa thành hoàng kim, mặc ngươi cắn hết
đời cũng không tạo ra bao nhiêu sóng gió. Ta tùy thời đều có thể giẫm
chết ngươi."
Thanh âm thiếu nữ trốn tránh truyền tới.
Đây là lần đầu tiên trong đời Sở Mộ bị người khác ví như con chuột.
Từ đầu đến cuối Sở Mộ cũng không cảm giác mình sai, nữ nhân này vốn cho
rằng hắn là sinh vật cấp thấp, ngay cả Hồn Hoàng ở trong mắt nàng cũng
chỉ là con cờ, tùy tùy tiện tiện sử dụng rồi vứt vào xó.
"Bất Hủ
thành ở trong lòng bàn tay của ngươi, tại sao còn bị ta giết mất ba
người? Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi không có ý thức được Thánh sủng Phược
Phong Linh sẽ bị ta thức tỉnh hay sao?"
Sở Mộ mỉm cười chế giễu.
Sở Mộ có thể khẳng định, cho dù thiếu nữ trốn tránh có bản lãnh thông
thiên cũng không thể nào an bài mười mấy, hai mươi Hồn Hoàng vào trong
Bất Hủ thành. Cường giả Hồn Hoàng không phải là rau cỏ khắp nơi đều có,
dựa theo phương thức Sở Mộ suy nghĩ, thành viên Hạ Cung tiến vào thành
chắc chắn sẽ không vượt quá mười người. Hiện tại bị hắn giết ba, tuyệt
đối là đả kích nặng nề đối với thiếu nữ phản bội.
Quan trọng nhất là Thánh sủng Phược Phong Linh chuẩn bị xuất hiện rồi, bất kỳ một đầu
Thánh sủng cổ xưa nào cũng có lực chấn nhiếp cực mạnh đối với sinh vật
bị phong ấn. Những đại đầu lĩnh vừa mới thoát khốn, một đánh một khẳng
định không phải là đối thủ của Thánh sủng.
"Hừ, ba con cờ mà thôi !"
Thiếu nữ trốn tránh lạnh lùng nói.
Bởi vì nàng và Sở Mộ có quan hệ tinh thần cộng minh, vì vậy thiếu nữ trốn
tránh không tự chủ đã bị lời nói của Sở Mộ ảnh hưởng tâm tình. Tuy là
nàng không thèm để ý ba người kia sống chết, nhưng Thánh sủng cổ xưa
Phược Phong Linh sắp thức tỉnh làm cho nàng tương đối khó chịu.
"Chủ thượng?"
Mỹ phụ đứng một bên thấy tình hình có vẻ dị thường, nhẹ giọng hỏi thử một câu.
Nàng không hi vọng nữ chủ thượng mỗi lần giáp mặt Sở Mộ đều mất đi bình
tĩnh, hiện tượng này chắc chắn không tốt. Mặc dù mỹ phụ cũng không biết
giữa hai người có quan hệ như thế nào.
"Nhiệm vụ Phược Phong Linh Trấn Yêu Bi thất bại, Thánh sủng Phược Phong Linh sắp bị hắn thức tỉnh."
Thiếu nữ trốn tránh lãnh đạm nói.
"Thực lực của hắn mạnh như vậy?"
Mỹ phụ mở to mắt biểu lộ thần sắc kinh ngạc.
"Hắn có thể giết chết ba thủ hạ của ta, nói rõ trong thời gian hai năm qua thực lực của hắn tăng trưởng rất nhanh."
Thiếu nữ trốn tránh biết càng nhiều lời với Sở Mộ ngược lại càng khiến cho
tinh thần nàng nhiễu loạn. Vì thế nàng dứt khoát cắt đứt tinh thần liên
lạc, không tiếp tục lãng phí tinh thần lực của mình nữa.
Sử dụng
kỹ năng giao tiếp ở khoảng cách như thế tiêu hao tinh thần và hồn lực
quá lớn, bởi vì đối phương đả kích chấp nhận ganh đua miệng lưỡi cũng
không có bất kỳ ý nghĩa. Chỉ một lát sau, nàng đã khống chế tâm tình của mình, vẻ mặt trở lại lạnh lùng như cũ.
Chẳng qua là Sở Mộ hành
động quả thật nằm ngoài dự liệu của nữ chủ thượng, thức tỉnh Thánh sủng
là điểm mấu chốt đối với thời điểm Bất Hủ thành bạo loạn. Nàng không
muốn kế hoạch dày công sắp đặt lại biến thành bọt nước trong chớp mắt.
"Để cho tóc đỏ ra tay đi, không thể lưu lại tai hoạ ngầm."
Mỹ phụ trực tiếp đề nghị.
Chủ thượng nhắm hai mắt lại, thi triển kỹ năng tinh thần cường đại tiến hành tiếp xúc với thủ hạ.
Bất Hủ thành, đỉnh núi Hắc Vân.
Một gã nam tử tuấn tú, đầu tóc đỏ au đứng trên bia mộ, từ nơi này nhìn
xuống có thể quan sát phần lớn diện tích Bất Hủ thành. Lúc này ánh mắt
của hắn rất lạnh lẽo, trên mặt treo một nụ cười nhàn nhạt, đây là biểu
hiện sự miệt thị đối với hết thảy người vật. Đồng thời cũng là nâng cao
giá trị của bản thân hắn.
"Tóc đỏ, truy tung Hồn Điện Sở Thần, giải quyết hắn !"
Bỗng nhiên một đạo tinh thần âm lượn lờ bên tai nam tử tóc đỏ.
Nam tử tóc đỏ giật mình, sử dụng tinh thần âm truyền trở về:
"Hồn Điện Sở Thần? Cái tên đoạt lấy vị trí đệ nhất Thiên Hạ Quyết, cướp đi
Bất Hủ tuyền thủy của ngài? Chỉ là một con kiến mà thôi, ngài lại bảo ta xuất thủ? Chẳng phải là quá đề cao và tiện nghi tiểu tử kia rồi?"
"Hắn đang thức tỉnh Thánh sủng Phược Phong Linh, ngươi mau chóng giải phóng
Thẩm Huyết lang đế, lập tức giải quyết Thánh sủng Phược Phong Linh cho
ta. Nếu có thể bắt sống Sở Thần thì bắt sống, không thể cứ trực tiếp
giết hắn."
Nữ chủ thượng hôm nay đã thành lập tinh thần liên lạc hai lần rồi, chuyện này làm cho tinh thần của nàng hao tổn không nhỏ.
"Ngài muốn ta làm gì, ta sẽ dốc toàn lực ứng phó."
Tóc đỏ nở nụ cười tự tin.
"Ta đã cài một đạo tinh thần truy tung trên người hắn, ngươi thông qua
chiếc nhẫn ấn ký ta đưa cho lần theo dấu vết. Còn nữa, không được khinh
thường."
Nữ chủ thượng cố ý nhấn mạnh tầm quan trọng của nhiệm vụ này.
"Ngài cứ việc yên tâm, ta sẽ xử lý tốt chuyện này."
Tóc đỏ cười cười nói, bộ dạng vô cùng tự tin vào năng lực của mình.
"Ừ, sau khi kết thúc nhiệm vụ, ngươi sẽ nhận được tưởng thưởng xứng đáng."
Nữ chủ thượng nói.
"Ngài biết ta muốn cái gì ?"
Tóc đỏ nhếch miệng cười tà.
Vừa nói xong câu đó, tóc đỏ cảm giác tinh thần cầu nối biến mất. Mặc dù hắn ăn nói rất tự tin, nhưng nữ chủ thượng không hồi đáp nên hắn có chút
thất vọng.
Tóc đỏ thở dài một hơi bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn xuống mộ bia, mở miệng nói:
"Nhanh lên một chút, chúng ta có thể cho ngươi hết thảy những thứ ngươi muốn. Chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta một tay !"
"Ngao ô ô ô !"
Bỗng nhiên từ dưới mộ bia cao mười thước truyền ra một tiếng tru thê lương.
Tiếng sói tru rất cường đại, mộ bia kịch liệt run rẩy theo thanh âm vang
vọng, một làn gió tanh máu lập tức lan tỏa ra xa, bao phủ cả dãy núi Hắc Vân.
"Không nên nóng nảy, ta có thể thả ngươi ra ngoài. Nhưng ta nói trước, ngươi phải tạm thời nghe ta chỉ huy, nếu không tất cả Thánh
sủng cổ xưa thức tỉnh thì các ngươi đừng mong chạy thoát ra Bất Hủ
thành."
Tóc đỏ tiếp tục nói.
"Ngao ô ô ô !"
Dưới mộ bia phong ấn lại truyền ra tiếng tru một lần nữa, tất cả sinh vật phong ấn
và sinh vật thủ giới tựa như biết được chuyện gì sắp sửa phát sinh, cả
đám hung cầm tẩu thú vội vàng bỏ chạy bốn phương tám hướng, không dám
tiếp tục lưu lại nơi này một phút giây nào nữa.
Chúng nó biết rõ chỉ có sinh vật đầu lĩnh mới có thể phát ra thanh âm kinh khủng như thế.
Rất hiển nhiên, hiện tại lại có một con đầu lĩnh chuẩn bị phá phong.
"Ngươi trả lời rất nhanh, rất là vang dội, rất tốt, hi vọng chúng ta hợp tác khoái trá."
Tóc đỏ cười nói.
Một giờ sau.
Tóc đỏ đứng trên lưng một con soi toàn thân đỏ như máu, ánh mắt hắn quét
qua một đống thi thể sinh vật thủ giới, thần sắc cực kỳ lạnh lẽo.
Trước mặt hắn là mấy ngàn đầu sinh vật thủ giới, cấp thấp nhất cũng là trung
đẳng quân chủ, trong đó có không ít là sinh vật cấp đế hoàng. Nhưng mà
quân đoàn sinh vật thủ giới này đã bị tàn sát sạch sẽ trong vòng vài
phút.
Máu tươi của chúng nó trở thành món ăn thơm ngon chúc mừng Lang đế đầu lĩnh thành công đột phá phong ấn.
Cũng khó trách lúc trước tất cả sinh vật nghe thấy tiếng tru liền cắm đầy
chạy trốn, sinh vật đầu lĩnh khát máu như Lang đế phá phong sẽ nhấc lên
một tràng gió tanh mưa máu khắp Bất Hủ thành, nó đi đến đâu sẽ kéo theo
tử vong đến đó, cảnh tượng máu chảy đầm đìa, thây chất như núi không bao giờ dứt.
"Yên tâm, chỉ cần nghe theo lệnh của ta, nói không
chừng ngươi có thể tận tình uống máu Thánh sủng cổ xưa, hẳn là ngươi rất hứng thú với điều này. Dĩ nhiên, trước đó chúng ta cần phải đi giết một người, mặc dù chuyện bé xé ra to nhưng chủ tử của ta đã truyền lệnh,
không làm không được. Đành phải ủy khuất ngươi đi một chuyến rồi, à,
bên cạnh hắn có Thánh sủng Phược Phong Linh, máu của nó cho ngươi xử
lý."
"Ngao ô ô !"
Thẩm Huyết lang đế lập tức kêu lên một tràng hưng phấn.
Không có sinh vật gì sánh được Hồn sủng cấp quân chủ, cấp chiến tướng lần
lượt trải qua núi thây, biển máu bò lên cấp bậc đế hoàng. Không có Hồn
sủng nào cuồng dã và thích giết chóc giống như Thẩm Huyết lang đế.
Đây là một con Hồn sủng đế hoàng chân chính, nó nắm giữ hết thảy kỹ năng
tàn sát, tất cả mọi hành động chỉ nhằm một mục đích duy nhất là giết
chết và uống máu đối phương.
Phược Phong Trấn Yêu Bi, bên ngoài cung điện cũ nát.
Sở Mộ không có nửa điểm thương hại đối với Lãnh Liên, lợi dụng xong là hắn ra lệnh cho tiểu Chập Long kết thúc tính mạng của nàng.
"Ngươi... ngươi đúng là… lòng dạ độc ác."
San tiểu thư nhìn thi thể Lãnh Liên ngã xuống đất, trong lòng không nhịn được khẽ rùng mình một cái.
San tiểu thư coi như đã được chứng kiến Sở Mộ máu lạnh như thế nào rồi,
nhưng nàng không ngờ một nữ tử xinh đẹp như Lãnh Liên lộ vẻ đáng thương
cầu khẩn cũng không làm hắn nháy mắt một cái, bảo giết là giết, vô cùng
đơn giản và dứt khoát. Nếu không phải nàng từng nghe nói Sở Mộ đã có
người yêu, San tiểu thư thật sự hoài nghi cái tên nam tử này là đồ biến
thái không có nửa điểm hứng thú đối với nữ nhân.
Sở Mộ mặc kệ nữ nhân thích nói nhảm này, nhanh chóng thu hồi hai cái không gian giới chỉ của Lãnh Liên vào tay.
Lãnh Liên rõ ràng là giàu có hơn Hắc Đình và Dương Kỳ, không gian giới chỉ đeo tùy thân chắc chắn là di sản không nhỏ.
Sở Mộ âm thầm tính toán một phen, trong chiếc nhẫn tồn tại bảo vật giá trị khoảng 5 vạn linh, tạm thời đủ để luyện ra một con Hồn sủng sơ đẳng đế
hoàng.
Lúc trước chiến đấu với Hắc Đình và Dương Kỳ, Sở Mộ đã thu thập toàn bộ, từ nội tạng kết tinh cho đến vật phẩm cũng chỉ có 6000
linh. Bây giờ cộng thêm nội tạng kết tinh Hồn sủng của Lãnh Liên tương
đương 9000 linh. Hắn đánh một trận thu hoạch gần 6 vạn linh, coi như là
phần thưởng tương đối phong phú.
Tiểu Chập Long trưởng thành lột xác tới mười đoạn cần 25 vạn linh, trong lòng Sở Mộ vẫn còn rầu rỉ không dứt.
Một cái không gian giới chỉ khác lưu trữ linh vật trọng yếu thức tỉnh Thánh sủng Phược Phong Linh - Thiên Lộ.
Cái không gian giới chỉ này vốn là đồ vật của giới chủ Tình giới - Đoạn
Dịch, bên trong cất một ít dược tề hữu dụng nhưng không có thứ gì đặc
biệt. Sở Mộ hiển nhiên sẽ trả lại cho hắn.
"Thiếu chủ, nữ nhân
kia không thể nào vô duyên vô cớ hao phí tinh thần lực nói chuyện với
ngươi. Ta nghĩ rằng nàng âm thầm lưu lại một đạo linh hồn ấn ký trên
người của ngươi, sau đó phái cao thủ tới giết."
Ly lão nhi một thân kinh nghiệm lão luyện giang hồ, lập tức cố ý nhắc nhở Sở Mộ.
"Ta biết !"
Sở Mộ gật đầu nói:
“Cho nên ta chỉ nói là mình thức tỉnh Thánh sủng Phược Phong Linh."
Trong quá trình Hắc Đình và Dương Kỳ đuổi giết Sở Mộ mới xuất hiện trong khu
vực Mính Tiên Điểu Trấn Yêu Bi. Thời điểm hai người bọn họ tử vong,
thiếu nữ trốn tránh hẳn là không biết nguyên nhân trong đó. Đồng thời
tin tức Thánh sủng Mính Tiên Điểu thức tỉnh vẫn còn là bí mật.
"Nói như vậy, thiếu chủ dự định đào hầm chờ đợi thủ hạ của nàng chui đầu vào lưới?"
Hai mắt Ly lão nhi sáng rực lên.
"Ừ, ta đã phát ra tín hiệu kêu gọi Thánh sủng Mính Tiên Điểu mau chóng bay
tới nơi này. Con mụ kia phái tới bao nhiêu thủ hạ, ta sẽ giết chết bấy
nhiêu."
Sở Mộ nở nụ cười rất ư là gian tà. Đây là khoái cảm khi hắn sắp được trả thù nữ nhân đáng hận kia.
"Nữ nhân kia cũng không đơn giản, nếu nàng biết ngài thức tỉnh Thánh sủng
Phược Phong Linh rất có thể sẽ bảo thủ hạ dẫn theo sinh vật cấp đầu
lĩnh."
Ly lão nhi lập tức đề tỉnh Sở Mộ.
"Yên tâm, nếu nhiều
hơn hai con đầu lĩnh, chúng ta lập tức chạy trốn. Ta nghĩ trong Bất Hủ
thành không có sinh vật nào tốc độ nhanh hơn Thánh sủng Mính Tiên Điểu
và Phược Phong Linh nhỉ?"
Thì ra Sở Mộ đã sớm nghĩ kỹ đối sách, vì thế mới vô âu vô lo như thế.
"Ha hả, thiếu chủ suy nghĩ rất chu toàn, Thánh sủng Mính Tiên Điểu là Dực
hệ Hồn sủng thuần túy, trên thế giới này cơ hồ không có sinh vật nào đủ
sức truy tung. Cộng thêm Thánh sủng Phược Phong Linh thi triển kỹ năng
Phong hệ gia tốc, chỉ cần trì hoãn đối thủ một giây là chúng ta mất tích rồi. Trừ phi xuất hiện 4 đầu đầu lĩnh, nếu không chúng ta tuyệt đối an
toàn."
Ly lão nhi cũng nở nụ cười gian manh, hàm răng vàng khè lấp la lấp lánh cực kỳ âm hiểm.
Ly lão nhi bỗng nhiên nghĩ tới một điều, lão phát hiện Sở Mộ bây giờ bày
ra thủ đoạn càng lúc càng thành thục rồi. Đôi khi không cần lão mệt nhọc chen mồm vào lảm nhảm nữa.