Sủng Tận Trời Vợ Nhỏ Tinh Nghịch

Chương 18: Chương 18: Mục đích của chuyến đi. (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Thậm chí Đường Mộc Ca sắp bị nhốt vào tầng hầm cũng không nhịn được nhìn anh một cái, phải công nhận, anh thật đẹp, đứng từ góc độ của cô nhìn sang, cả gương mặt anh đều hoàn mỹ đến không thể chê vào đâu được, xương quai hàm rõ ràng, gò má tinh tế phảng phất anh chính là tác phẩm mà Thượng Đế đã tỉ mỉ điêu khắc, điêu luyện đến tinh xảo.

“Không được.” Cuối cùng, sau một hồi trầm mặc, Khúc Mặc Phong cũng chịu mở miệng: “Đường tiên sinh hẳn phải biết mục đích chuyến đi này của tôi.”

Anh sử dụng một câu trần thuật, mà không phải một câu nghi vấn.

Đường Đức Minh tính mở miệng, lời còn chưa ra khỏi họng thì Đường Mộc Tuyết đã dẫn đầu nói trước “Khúc thiếu, không cần vội ah, trước hết chúng ta nên ăn cơm rồi sau đó hẳn làm chuyện chính sự? Bụng đói sẽ hỏng chuyện, khi đó tất cả chúng tôi sẽ áy náy lắm.”

Nói xong, cô ta nhìn về đám vệ sĩ: “Mấy người nhanh chóng đưa Tam tiểu thư đi xuống đi, em Ba phải cố gắng nhận lỗi, tuyệt đối không được làm ra những chuyện bạo lực như thế nữa, ảnh hưởng đến Đường gia chúng ta là chuyện nhỏ, nhưng bại hoại thanh danh là chuyện không nên, đúng không? Nếu để người ngoài biết được những chuyện này, thì tương lai của em sau này, sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.”

Rốt cục, ánh mắt của Khúc Mặc Phong cũng chịu dừng lại trên người Đường Mộc Ca, thật ra ngay lúc anh bước vào cửa, đã chú ý đến cô.

Cô cúi thấp đầu, cắn chặt môi, mang máng có thể thấy được má phải cô sưng lên, bên trên còn in rõ năm dấu tay, vô cùng chật vật.

Đã nhiều năm trôi qua, đây là lần thứ hai anh bắt gặp dáng vẻ chật vật của cô, lần đầu tiên là vào năm năm trước...

Mà lúc này cô chật vật, lại bởi vì Đường gia!

“Tiểu Tuyết, sao con lại nói như vậy cơ chứ? Con bé là em gái con nha... Haiz, không bao giờ khiến người khác bớt lo, đưa con bé đi đi, nhanh nhanh đưa đi đi, ở lại chỗ này chỉ thêm phần thất lễ với Khúc thiếu, xin lỗi Khúc thiếu, là chúng tôi không dạy dỗ tốt con bé, để cậu chê cười rồi.”

Lưu Hồng Đan phất phất tay, đồng thời liên miệng giục vệ sĩ đưa Đường Mộc Ca đi.

Từ đầu đến cuối Khúc Mặc Phong chỉ việc yên lặng ngắm nhìn hai mẹ con Lưu Hồng Đan, mặt mày không chút cảm xúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.