Dịch: Hoàng Hi Bình
***
Quyết định này của Huyện thái gia khiến Không Ninh vô cùng đau đầu.
Tuy ký ức của Yêu Ăn Hồn rất rời rạc, thông tin liên quan đến Quỷ Mộng Yểm rất ít. Nhưng Không Ninh cũng có thể phác thảo ra hình ảnh một quái vật tàn nhẫn, nóng nảy và rất kinh khủng.
Nếu lưu lại thi thể của Yêu Ăn Hồn, lại còn truyền bá việc này ra ngoài, Không Ninh dám cá đêm nay con Quỷ Mộng Yểm kia chắc chắn sẽ xông tới nha môn, giết cho nha môn máu chảy thành sông...
Không Ninh đứng trên đại sảnh, sắc mặt âm tình bất định, im lặng hồi lâu.
Mà phản ứng như thế, đương nhiên thu hút sự chú ý của mọi người. Đáng nhẽ Không Ninh phải rất phấn khích, sao lại trông khó chịu như vậy?
Huyện thái gia ngạc nhiên hỏi: “Không Ninh? Ngươi có lời gì muốn nói sao?”
Câu hỏi của Huyện lệnh đã thức tỉnh Không Ninh.
Không Ninh sau khi trấn tĩnh, cắn răng đưa ra quyết định. Mặc kệ ánh mắt của chư vị đồng liêu, Không Ninh nói: “Bẩm đại nhân, thuộc hạ quả thực còn có việc muốn bẩm báo. Nhưng chuyện này can hệ trọng đại...”
Không Ninh không nói hết câu, nhưng ánh mắt lại đầy ẩn ý.
Huyện lệnh nở nụ cười, nói: “Đến đây, theo bản quan vào hậu đường bàn bạc.”
Cứ như vậy, Huyện lệnh mang theo Không Ninh rời khỏi đại sảnh, đi tới hậu đường an tĩnh. Đồng thời Huyện lệnh ra lệnh nha sai lui ra, có vẻ tương đối nể trọng Không Ninh.
Sau đó trong căn phòng yên tĩnh, chỉ còn Huyện lão gia cùng Không Ninh.
Huyện thái gia đã bốn mươi mấy tuổi, mái tóc đã điểm bạc ung dung ngồi xuống, sửa sang quan phục, lúc này mới nói: “Nói đi, Không Ninh, có chuyện gì cần bẩm báo?”
Không Ninh khom người nói: “Bẩm đại nhân, là về yêu ma kia. Lúc tiểu nhân chém giết yêu quái kia, nghe thấy yêu ma kia hét lên tỷ tỷ nó sẽ đến trả thù, giết sạch chúng ta.”
“Tiểu nhân đoán nếu lưu lại thi thể của yêu vật, còn tuyên dương thì có lẽ sẽ dẫn tới tai hoạ...”
Không Ninh muốn nói lại thôi.
Huyện lệnh liếc mắt nhìn hắn, hỏi: “Vậy ngươi cho rằng nên xử lý thi thể của yêu vật như thế nào?”
Không Ninh nói: “Biện pháp tốt nhất đương nhiên là lặng lẽ tiêu hủy, phong tỏa tin tức, không để người khác biết.”
Huyện lệnh đơ như cây cơ: “Phong tỏa tin tức... tiêu hủy thi thể... trừ cách đó ra, không còn cách khác sao?”
Huyện lệnh nhìn về phía Không Ninh, ý tứ rất rõ ràng.
Lão nhất định phải đưa thi thể của yêu ma về Phủ Hà Gian, muốn Không Ninh nghĩ cách.
Dù sao đây chính là một con yêu ma! Chính tích chém giết một con yêu ma, Huyện thái gia không muốn từ bỏ dễ dàng.
Thấy vậy, Không Ninh trầm mặc.
Những gì hắn đưa ra quả thực là giải pháp tốt nhất hiện tại, ít nhất cũng có thể kéo dài thời gian, để Quỷ Mộng Yểm không thể nhanh chóng tìm được cừu gia. Không Ninh dự định đích thân giải quyết Quỷ Mộng Yểm, tận lực không liên luỵ người phàm trong nha môn.
Nhưng quyết định của Huyện thái gia, cũng không ngoài dự liệu của Không Ninh. Lão quan tham lam chắc chắn không chịu từ bỏ chính tích.
Sau một hồi im lặng, Không Ninh mới nói: “Còn một cách nữa, đó chính là chúng ta hợp lực bố trí một cái bẫy, lừa giết tỷ tỷ của yêu vật kia. Nếu diệt gọn cả hai con yêu quái, thì sẽ không có yêu quái nào tới tìm chúng ta báo thù nữa.”
Đề nghị của Không Ninh khiến hai mắt của Huyện thái gia sáng rực.
“Giết một con yêu quái nữa?” Sự chú ý của lão quan tham lam tập trung vào vấn đề này.
Lão lập tức mỉm cười, hỏi: “Không Ninh ngươi chắc chắn mấy thành giết được yêu quái?”
Hai năm trước Không Ninh diệt một ổ bò cạp, bây giờ lại chém chết một con yêu quái, người bổ khoái trẻ tuổi này hình như là khắc tinh của yêu quái, là lực lượng mạnh nhất của Huyện thái gia.
Không Ninh nhìn lão quan lòng tham không đáy này, sau một lúc im lặng, thở dài nói: “Không chắc lắm, nhưng ít ra cũng được tám thành... nhưng đại nhân phải ra lệnh cho chư vị bổ khoái trong nha môn phối hợp với tiểu nhân, vậy thì chúng ta có thể giết chết yêu quái kia ngay tối nay.”
“À? Nói như thế nào?” Huyện lệnh tò mò nhìn Không Ninh, hỏi: “Ngươi sẽ làm thế nào?”
Không Ninh nói: “Bẩm báo đại nhân, thuộc hạ dự định tung tin thi thể của yêu ma đang ở nha môn, ngày mai đưa đi Phủ Hà Gian. Tốt nhất có thể tung tin này ra khắp Huyện Sơn Lan trước trời tối, để yêu vật ở trong bóng tối biết được việc này.”
“Nếu đồng bọn của yêu ma đã chết nghe được tin tức này, chắc chắn sẽ không ngồi yên để mặc thi thể bị đưa về Phủ Hà Gian.”
“Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, đêm nay yêu vật kia sẽ tới huyện nha đoạt thi thể, thuận tiện trả thù chúng ta.”
“Nhưng bởi vì việc quá gấp, chắc chắn nó sẽ không có thời gian chuẩn bị. Hơn nữa dưới ngọn lửa hận thù, lý trí sẽ bị ảnh hưởng, nó không bao giờ nghĩ rằng chúng ta đã đặt bẫy để hại nó.”
“Chúng ta cho toàn bộ bổ khoái mai phục trong nha môn, bề ngoài thì vẫn như cũ, vờ như không biết sẽ có yêu ma tới cửa, khiến yêu quái lơ là.”
“Đợi yêu quái rơi vào cạm bẩy của chúng ta, lập tức xông lên, tru diệt yêu quái tại chỗ!”
Không Ninh nói ra kế hoạch, đây là kế hoạch hay nhất mà hắn có thể đưa ra dựa trên thông tin hiện có.
Quỷ Mộng Yểm tuy tàn bạo hung tàn, nhưng vẫn sợ hãi đao kiếm và lửa, sức mạnh cũng không hơn Yêu Ăn Hồn bao nhiêu. Chỉ cần mai phục đúng cách, thì cho dù là một đám tráng hán cũng có thể chém giết yêu ma, chứ chưa nói còn có Không Ninh 40 năm yêu lực ở bên cạnh áp trận.
Lúc này Không Ninh, người có 40 năm yêu lực, tuy không phi thiên độn thổ được, nhưng nhảy vài chục trượng, đánh nát cự thạch cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Hắn không phải là loại yêu vật với bản thể yếu ớt như Mộng Mô, còn là cao thủ võ lâm, sau khi có được 40 năm yêu lực, sức mạnh tăng vọt. Cho dù gặp phải loại yêu vật có sức mạnh cơ thể cường đại, như hổ yêu, gấu yêu, chỉ cần tu vi tương đương, Không Ninh cũng không ngán.
Thu được thần thông của Yêu Ăn Hồn, trình độ huyễn thuật của hắn không hề thấp. Bất kể là chính diện giao thủ, hay giở thủ đoạn, đều không ngán Quỷ Mộng Yểm.
Nếu như có thêm cao thủ nha môn trợ giúp, đặt bẩy vây giết Quỷ Mộng Yểm dựa vào huyễn thuật đi vào giấc mộng hại người, đương nhiên không nói chơi.
Mặc dù vậy, bổ khoái khác trong nha môn nhất định sẽ phải gánh rủi ro.
Nhưng...
“Hai cỗ thi thể yêu ma...” Huyện thái gia nhìn Không Ninh, mỉm cười nói: “Tốt! Việc này sẽ giao cho ngươi toàn quyền xử lý! Bản quan luôn tín nhiệm ngươi, hy vọng Không Ninh ngươi lần này cũng có thể để bản quan mở mang nhãn giới.”
Huyện lệnh cười rất hiền lành: “Chỉ cần đêm nay có thể tru diệt yêu ma còn lại kia, bảo cảnh an dân, cho Huyện Sơn Lan ta một tương lai tươi sáng, bản quan lập tức thăng ngươi làm bổ đầu, để ngươi chỉ huy khoái ban!”
Huyện lệnh dùng việc thăng quan, vẽ ra một chiếc bánh mì lớn, đưa ra lợi ích lớn nhất.
Đối với lần này, Không Ninh chỉ đành tươi cười, khom mình hành lễ.
“Đa tạ đại nhân! Thuộc hạ nhất định máu chảy đầu rơi, tạ ơn tri ngộ của đại nhân!”
Hết nói nổi, Huyện thái gia này thật đúng là cao thủ trong việc sai khiến người khác.
Dù sao kẻ phải chiến đấu với yêu ma vào đêm này cũng không phải hắn, đương nhiên là cái bánh lớn thế nào cũng vẽ ra được.
Giờ chỉ có thể hy vọng tối nay không chết người...