Dịch: Hoàng Hi Bình
***
Không Ninh nhanh chóng được Huyện thái gia cho phép mai phục yêu ma.
Đối với vị bổ khoái trẻ tuổi tài giỏi này, Huyện thái gia rất sẵn lòng cho hỗ trợ. Càng chưa nói giờ lão gần như chỉ có thể dựa vào Không Ninh.
Bổ khoái khác cũng không có chiến tích liên tục chém giết yêu ma.
Tuy Huyện lệnh rất đáng ghét, nhưng Không Ninh vẫn đề nghị Huyện thái gia nên rời khỏi huyện nha, chờ ngày mai mọi chuyện đã giải quyết xong mới tới, tránh để việc chém giết yêu ma quấy nhiễu đại nhân nghỉ ngơi, v.v…
Nhưng thật ra là sợ vị Huyện lệnh này ngáng chân...
Huyện thái gia đương nhiên chấp thuận đề nghị của Không Ninh, gọi toàn bộ ban đầu của tam ban sáu phòng tới, nói sơ qua tình hình, sau khi lệnh cho bọn họ nghe theo sự chỉ đạo của Không Ninh, Huyện thái gia vội vã rời khỏi huyện nha.
Mà trong nha môn, đám ban trưởng biết về chuyện yêu ma đều đưa mắt nhìn nhau. Vài người tỏ ý phản đối -- chủ yếu là vì sợ con yêu quái tối nay sẽ tới.
Dù sao chuyện chiến đấu trực diện với yêu ma, nếu có thể tránh thì nên tránh, ai lại chán sống cơ chứ. Đám ban trưởng toàn là những kẻ lười biếng, sao dám chiến đấu sinh tử với yêu ma.
Không Ninh bị hỏi dồn dập, cuối cùng đành phải xé mặt, giận dữ nói:
“Thời gian khẩn cấp, nào có thời giải thích với từng người các ngươi? Có ý kiến gì, cứ đi tìm đại nhân!”
“Giờ tất cả hãy nghe lệnh ta, chúng ta phải chuẩn bị mọi thứ trước khi trời tối, đợi yêu ma kia đến.”
“Giờ đã quá trưa, thời gian còn dư lại không nhiều lắm!”
Sắc mặt của Không Ninh âm trầm, giải quyết dứt khoát, không cần nể mặt ai, hoàn toàn không sợ đám ban trưởng này ghét hắn. Dù sao hiện tại quan trọng nhất là phải giải quyết yêu ma.
Tuy Không Ninh biết Quỷ Mộng Yểm không hại được tính mạng của hắn, nhưng những bổ khoái khác trong nha môn thì chưa chắc. Những yêu vật này quỷ mị tàn nhẫn độc ác, lỡ như xảy ra sơ suất, có người bị Quỷ Mộng Yểm giết hại... Không Ninh cảm thấy tối thiểu cũng nên tránh để cho ai đó phải chết.
Không Ninh bị bò cạp tinh đẻ trứng vào trong bụng, nên hắn rất căm thù yêu ma. Hắn không muốn những người khác cũng xui xẻo giống hắn.
Mặc dù hiện giờ mình không thể làm gì bò cạp tinh, nhưng ít ra có thể giúp đồng liêu không bị yêu quái xâm hại, Không Ninh cũng thấy dễ chịu hơn. Càng chưa nói sau khi giết Quỷ Mộng Yểm, Không Ninh còn có thể gia tăng yêu lực.
Về công về tư, Không Ninh đều phải bảo đảm cạm bẫy tối nay không có sơ suất, tuyệt không thể để chúng bổ khoái lười biếng!
Lời lẽ cay nghiệt, khí thế dứt khoát, hung ác của Không Ninh đã chấn nhiếp mọi người. Các ban trưởng nhìn vị bổ khoái trẻ tuổi thường ngày thân mật, hòa nhã, còn giờ dữ dằn, đáng sợ, mới hiểu được quyết tâm của Không Ninh.
Người này, thực sự dự định liều chết với yêu ma kia...
Dù không biết Không Ninh tại sao lại giận dữ đến vậy, hôm qua hắn vừa đại hôn mà. Nhưng vào thời điểm này, không ai dám gây sự với Không Ninh.
Huyện thái gia rõ ràng đang nâng đỡ tiểu tử này, mọi người sau này còn làm đồng liêu trong nha môn, nếu giờ đắc tội tiểu tử này, không chừng sau này đối phương sẽ dựa vào quyền thế của Huyện thái gia để trả thù...
Nghĩ tới đây, đám ban trưởng đều không dám nói nhảm nữa, nhao nhao tỏ thái độ ủng hộ Không Ninh.
Do đó những mệnh lệnh của Không Ninh nhanh chóng truyền xuống. Toàn bộ Huyện Sơn Lan Nha nhanh chóng làm việc.
Chuyện nha môn hôm nay sẽ giết yêu ma, nhanh chóng truyền khắp toàn bộ phố lớn ngõ nhỏ Huyện Sơn Lan. Hơn nữa dáng vẻ của yêu quái, và thủ đoạn mị hoặc người khác đều được tiết lộ.
Dưới sự chỉ dẫn của Không Ninh, ngoại giới không biết tình huống cụ thể, chỉ biết là đám bổ khoái nha môn vây giết một yêu quái hại người. Ngày mai sẽ đưa thi thể của yêu quái tới Phủ Hà Gian.
Không bao lâu sau, bên ngoài nha môn đã tập trung rất nhiều người tới xem náo nhiệt. Tất cả mọi người đều tò mò thi thể của yêu quái trông như thế nào.
Không Ninh đích thân lựa chọn tất cả bổ khoái dùng được trong nha môn, phân chia công việc, nhiệm vụ, và địa điểm mai phục cho mỗi người.
Tuy bổ khoái trong nha môn toàn là người thường, cao thủ có thể vung đao múa kiếm giống như Không Ninh rất hiếm. Nhưng nha môn có nỏ và cung tên, những bổ khoái bình thường này nếu cầm nỏ và cung tiễn cũng coi như có sức chiến đấu.
Càng chưa nói trong nha môn còn có một đống lưới đánh cá, móc câu, lưỡi hái, sử dụng tốt có thể đưa đến tác dụng bất ngờ.
Thời gian dần dần trôi qua.
Không Ninh phụ trách toàn cục nên vô cùng bận rộn, chạy tới chạy lui trong nha môn, suy nghĩ con đường yêu ma sẽ tới tối nay, cùng cách đặt bẫy yêu ma.
Mảnh vụn ký ức của Yêu Ăn Hồn đã tiêu tán, Không Ninh không thể xem nữa. Nhưng chỉ cần nhìn một lần, những hình ảnh kia đã hằn sau trong tâm trí của hắn.
Tuy tương lai có thể sẽ dần dần quên lãng, nhưng tối thiểu lúc này Không Ninh vẫn nhớ rất rõ, không dám quên. Hắn không ngừng nhớ lại tin tức liên quan đến Quỷ Mộng Yểm, cố gắng từ những ký ức vụn vặt đó phác thảo hình tượng, nhược điểm, và cả tính cách của Quỷ Mộng Yểm.
Tiến tới suy nghĩ tối nay mình nên làm như thế nào.
Mặt trời nhanh chóng lặn về đằng tây, ánh hoàng hôn đỏ như máu nhuộm đỏ cả bầu trời.
Chúng bổ khoái bận rộn một buổi chiều cũng đều ngồi xuống nghỉ ngơi.
Vì che giấu hành tung, không cho bên ngoài phát hiện trong nha môn chen đầy bổ khoái, đám Không Ninh đều không xuất môn, mà dùng cơm tối ngay tại nha môn. Gạo, thức ăn trong bếp rất nhiều, để cho chúng bổ khoái cơm no rượu say qua một đêm không có gì khó.
Sau khi ăn xong bữa này, lại đi mua thêm đồ ăn.
Trong nha môn, chúng bổ khoái được lệnh của Không Ninh không dám phát ra tiếng động, họ tản khắp nha môn, lặng lẽ bưng chén ăn cơm tối.
Huyện Sơn Lan Nha lớn như vậy, lại vắng lặng như chỗ không người.
Đúng vào lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên trong nha môn, là của khoái ban bổ khoái Vương Hồ.
“Không Ninh, ngươi xem là ai tới?” Vương Hồ cười khà khà, tất cả mọi người kể cả Không Ninh ngồi trên bậc thang ăn cơm cũng ngẩng đầu lên.
Sau đó, mọi người đều nhìn thấy bóng người đi theo phía sau Vương Hồ.
Mặc một bộ trường quần màu xanh nhạt, ôn nhu như nước, gương mặt xinh đẹp, cười tươi như hoa, trong tay còn xách hộp đựng cơm... Rõ ràng là vợ mới cưới của Không Ninh, chúng bổ khoái đều công nhận Tô Nghiên là đệ nhất mỹ nhân của Huyện Sơn Lan.
Nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trong nha môn, chúng bổ khoái mừng rỡ, suýt nữa có người huýt sáo. Mọi người đều cười hì hì nhìn Không Ninh.
Chỉ có Không Ninh sửng sờ ngồi trên bậc thang, sau đó tứ chi lạnh lẽo.
Yêu quái này tới nha môn vào lúc này làm chi?
Khi nhìn thấy nụ cười của đối phương, Không Ninh nổi da gà khắp người. Cảm giác sợ hãi lúc bị đuôi bò cạp khổng lồ đâm, đẻ quả này đến quả khác vào bụng, dường như lại trỗi dậy.
Không Ninh đơ cứng đứng lên, hỏi: “Nương... nương tử?”
Dưới ánh mắt của mọi người, Tô Nghiên trong bộ đồ màu xanh mỉm cười nói: “Phu quân, thiếp tới đưa cơm tối cho chàng... không làm phiền mọi người chứ?”