Ta Là Một Thanh Ma Kiếm

Chương 53: Chương 53: Tiếp Nhận Khảo Nghiệm




Thân là cô nhi Lam gia thu nuôi, nơi mấy người Thập Thất ở lại tu luyện cách nơi Lam gia dừng chân khá xa, chỉ có hàng năm sau tết, bọn họ mới có thể vinh hạnh nhìn thấy thành viên dòng chính Lam gia.

Cho nên, Trần Hạo không cách nào thỏa mãn lòng hiếu kỳ.

Trời còn chưa sáng, Thập Thất đã dậy thật sớm, tới luyện võ trường tu luyện 《 Chiến Kiếm Quyết 》.

Cho dù thức dậy rất sớm, nhưng Thập Thất chỉ là thiếu niên thứ 3 đến luyện võ trường.

Đám thiếu niên xuất thân cô nhi này nỗ lực hơn thiếu niên bình thường nhiều lắm!. Truyện Điền Văn

Thập Thất thấy hai đồng bạn khác đang nghiêm túc tu hành, cũng không quấy rầy, tự mình tu luyện.

Sau khi trở thành kiếm chủ của Xích Huyết Ma Kiếm, căn cốt, ngộ tính, năng lực lĩnh ngộ kiếm pháp của hắn ta đều có tiến bộ nhảy vọt, tu luyện《 Chiến Kiếm Quyết 》hai lần, trên mặt Thập Thất hiện lên ý cười có chút đần độn, hắn ta cảm thấy bản thân mình đã cách cảnh giới viên mãn rất gần.

“Thập Thất, hình như《 Chiến Kiếm Quyết 》ngươi tu luyện có chút giống với 《 Hoành Kiếm Quyết 》.”

Thập Thất đáp: “Đúng vậy, kiếm linh đại nhân, 《 Chiến Kiếm Quyết 》 và 《 Hoành Kiếm Quyết 》 đều là vũ kỹ trong quân Nam Vân quốc, chủ yếu được dùng để chém giết trên chiến trường, thống lĩnh đại nhân đã truyền thụ cho chúng ta hai loại kiếm pháp này.”

Nghe được chém giết trên chiến trường, Trần Hạo lại cảm thấy có tinh thần.

“Ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện trở thành một đại tướng quân giống Trấn Bắc Hầu sao?”

“Đương nhiên đã từng nghĩ tới!” Thập Thất nghĩ nói, “Chỉ có điều ta có thể làm được sao?”

Trần Hạo lừa dối nói: “Đương nhiên có thể, ngươi là kiếm chủ của Xích Huyết Ma Kiếm, có tiềm lực vô hạn, chỉ cần ngươi nghe ta, ngươi hoàn toàn có khả năng trở thành đại tướng quân!”

“Nhưng nếu Xích Huyết Ma Kiếm thật sự lợi hại như vậy, vì sao kiếm chủ tiền nhiệm lại chết?”

Bị hỏi vấn đề này, trái tim Trần Hạo đang nhỏ máu: “Tên kia là một tên chày gỗ, hắn ta không biết sử dụng kiếm!”

Thập Thất ngồi trên mặt ghế đá, hơi hiếu kỳ hỏi: “Vậy kiếm linh đại nhân, trong vô số đời kiếm chủ của Xích Huyết Ma Kiếm, có tiền bối nào siêu cấp lợi hại không?”

Vấn đề này càng khiến Trần Hạo khó ở.

Trong mười ba đời kiếm chủ của Xích Huyết Ma Kiếm, có thể khiến Trần Hạo có chút ấn tượng cũng chỉ có Kim Chính Thu, Phó Viễn Minh, cùng với Bàng Bân vừa mới chết... Trong đó người tu hành cao nhất là Phó Viễn Minh, trước khi chết hắn ta có thể tính là một vị cao thủ Tiên Thiên.

Nếu trước mặt hắn là võ giả bình dân, hắn còn có thể khoác lác một chút.

Nhưng thiếu niên trước mắt thân ở Lam gia, nhãn giới cao hơn võ giả bình thường nhiều.

Trần Hạo cực kỳ thản nhiên nói: “Trong nhiều đời kiếm chủ của ta, thật không có mấy người nổi danh.”

“Vì sao? Xích Huyết Ma Kiếm lợi hại như vậy mà!”

Những lời này của Thập Thất xuất phát từ chân tâm.

“Bọn họ không có khí vận trở thành cao thủ tuyệt đỉnh!” Trần Hạo tạm thời không định khuyên nhủ Thập Thất nữa.

“Khí vận? Là vận khí sao?”

Thập Thất còn chưa thể hiểu được vận khí có liên hệ quan trọng gì với việc trở thành cao thủ tuyệt đỉnh.

Trần Hạo cũng không định tiếp tục giải thích.

Hắn cũng không thể nói nguyên nhân khiến mười ba đời kiếm chủ Xích Huyết Ma Kiếm chết, tuyệt đại đa số đều do hắn tạo thành, đúng không?

Dưới hoàn cảnh mới, chuyện Thập Thất đổi kiếm vẫn khiến các thiếu niên khác chú ý.

Trần Hạo không ẩn giấu vòng máu trên thân kiếm, chỉ chỉnh đẳng cấp của kiếm thành hạ phẩm huyền khí.

Lam Nhị Ngũ có quan hệ không tệ với Thập Thất hỏi nơi bắt nguồn của Xích Huyết Ma Kiếm, chỉ có điều hắn ta bị Thập Thất qua loa, nói rằng mình dốc toàn bộ tích súc, mua được Xích Huyết Ma Kiếm từ một cửa hàng Bạch Hạc thành, ngay cả Thối Khí Đan cùng với phần thưởng cho người xếp hạng trước mười Dung Khí Đan cũng đã bị hắn ta tiêu mất.

Ngày thứ mười sau khi về đến gia tộc, Thập Thất lâm vào bình cảnh, hắn ta đã từng thông qua Xích Huyết Ma Kiếm tăng phúc, miễn cưỡng mò tới cảnh giới viên mãn《 Chiến Kiếm Quyết 》. Thế nhưng trong một tháng kế tiếp, cảnh giới viên mãn《 Chiến Kiếm Quyết 》tựa như trăng trong nước, hoa trong gương, nhìn như gần trong gang tấc lại xa không thể chạm.

“Có biện pháp gì không kiếm linh đại nhân?”

“Ngươi có thể đi hỏi Hồ Thống lĩnh.”

Hồ Thống lĩnh là lão sư trên danh nghĩa dạy dỗ đám thiếu niên, khi bọn hắn mới nhập môn, hắn ta đã từng tận tay dạy cơ sở cho bọn họ, sau đó hắn ta rất ít xuất hiện, hoàn toàn mặc cho đám thiếu niên này tự luyện tập.

Đương nhiên, nếu như bọn họ có nghi vấn gì trên phương diện võ học, cần thỉnh giáo hắn ta, hắn ta cũng sẽ nghiêm túc giải đáp.

Hắn ta từng là thống lĩnh trong quân đội kim giáp, sau đó hắn ta bị thương nặng trên chiến trường, bị đứt một chân, không thể không xuất ngũ. Cuối cùng hắn ta tiến vào Lam gia.

Thập Thất tìm được Hồ Thống lĩnh, nói vấn đề bản thân gặp phải khi tu luyện 《 Chiến Kiếm Quyết 》cho hắn ta biết.

Hồ Thống lĩnh tóc hoa râm, ngồi trên ghế mây, trong miệng ngậm lấy điếu thuốc, có chút thưởng thức nhìn Thập Thất nói: “Luận thiên phú kiếm pháp, ngươi thật sự là số một số hai trong đám người khóa này, chỉ có điều ngay cả ta cũng không nghĩ tới ngươi lại tiến bộ nhanh như vậy!”

“《 Chiến Kiếm Quyết 》 và 《 Hoành Kiếm Quyết 》 đều là kiếm pháp trên chiến trường, có nghĩa cần phải có khí thế và sát khí!” Hồ Thống lĩnh hỏi ngược lại, “Thập Thất, ngươi đã từng giết người chưa?”

“Chưa từng!”

“Vậy thì đúng rồi, trên người của ngươi còn thiếu tàn nhẫn! Thiếu khuyết một luồng sát khí! Sở dĩ ngươi chậm chạp không thể đột phá cảnh giới viên mãn cũng vì lẽ này!” Hồ Thống lĩnh tiếp tục nói, “Lần này, trong số các ngươi, người có thể luyện kiếm pháp Hoàng cấp trung phẩm《 Hoành Kiếm Quyết 》tới viên mãn chỉ có ngươi và Thất Cửu, chỉ có điều mặc dù Thất Cửu lớn hơn ngươi một tuổi, tu vi cũng cao hơn ngươi rất nhiều, nhưng chỉ có một mình ngươi chạm tới cảnh giới viên mãn《 Chiến Kiếm Quyết 》.”

“Thế nhưng vì sao ta không giết người lại có thể tu luyện 《 Hoành Kiếm Quyết 》 đến viên mãn?”

Hồ Thống lĩnh cười nói: “Đó là vì thiên phú của ngươi! Trên phương diện kiếm đạo, ngươi có thể xưng là thiên tài, thiên tài là có thể biến thứ không thể thành có thể! Thế nhưng yêu cầu của 《 Chiến Kiếm Quyết 》cao hơn《 Hoành Kiếm Quyết 》, năm đó ta cũng phải lên chiến trường vài năm mới có thể tu luyện《 Chiến Kiếm Quyết 》tới viên mãn.”

“Vậy ta phải làm sao mới giết người được?”

“Ngươi thật sự muốn tu luyện《 Chiến Kiếm Quyết 》tới viên mãn?” Hồ Thống lĩnh nói, “Ngươi không cần gấp, hiện tại việc quan trọng nhất của ngươi là tăng tu vi lên, Ngưng Khí cảnh đỉnh phong vẫn quá yếu!”

“Thế nhưng nếu như ta không thể tu luyện 《 Chiến Kiếm Quyết 》 tới viên mãn, ta cứ cảm thấy cả người khó chịu!” Thập Thất vô cùng khổ não nói, “Hiện tại ngay cả nằm mơ, ta cũng mơ tới bản thân đang tu luyện 《 Chiến Kiếm Quyết 》!”

Điểm ấy Trần Hạo có thể làm chứng.

Mấy ngày gần đây nhất, Trần Hạo tận mắt thấy sau nửa đêm, đột nhiên Thập Thất nhắm mắt lại từ trên giường ngồi dậy, lấy tay thay kiếm luyện tập chiêu thức《 Chiến Kiếm Quyết 》.

Trần Hạo đã coi đây như chuyện cười, nói cho hắn ta nghe.

Dưới cái nhìn của Trần Hạo, Thập Thất có bệnh, là người bị chứng ám cảnh cưỡng chế!

Còn là người có khuynh hướng chủ nghĩa hoàn mỹ.

“Thế nhưng hiện tại ngươi còn chưa đủ mười lăm tuổi, không thể lên chiến trường!” Hồ Thống lĩnh vừa cười vừa nói, “Nếu không, hay ta đích thân truyền cho ngươi một bộ thân pháp? Điểm khuyết thiếu nhất của ngươi là thân pháp, nếu như ngươi có thể tu luyện thân pháp tốt rồi, nhất định ngươi có thể lọt vào Top 3!”

Trần Hạo nhân cơ hội nói: “Thập Thất, nếu như ngươi thật muốn tu luyện 《 Chiến Kiếm Quyết 》 tới viên mãn, ngược lại ta có một biện pháp.”

Thập Thất thầm hỏi trong lòng: “Biện pháp gì?”

“Để Hồ Thống lĩnh đề cử ngươi đi làm đao phủ!”

“Đao phủ?”

Thập Thất hơi do dự một chút, sau đó đưa ra thỉnh cầu với Hồ Thống lĩnh.

Hồ Thống lĩnh than thở: “Không nghĩ tới tính tình của ngươi lại bướng bỉnh như thế, chỉ có điều làm đao phủ cũng là một cách tốt.”

“Thống lĩnh đại nhân đáp ứng?”

“Đương nhiên ta có thể sắp xếp, người đi ra từ quân đội như ta vẫn có mấy phần mặt mũi!” Hồ Thống lĩnh nói, “Chỉ có điều ngươi muốn làm đao phủ ở Dịch Dương thành, không có mấy phần bản lĩnh thật sự là không được, ta có thể cho ngươi một cơ hội, nhưng ngươi có thể bắt được cơ hội này hay không, còn phải xem bản lĩnh của ngươi!”

Thập Thất kiên định nói: “Ta có thể tiếp nhận khảo nghiệm!”

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com Trước Sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.