Tà Lang Quân – Mục Tần

Chương 38: Chương 38




line323

Ôn Úc không đành lòng thấy bảo bối mẫu thân ủ ê, liền đề nghị: “Phụ cận có tòa trấn nhỏ nhân loại, ta đi chỗ đó hỏi thăm một chút rất nhanh thì trở lại.”

“Cũng tốt.” Ôn Văn tán thành nói: “Tiểu tử, chúng ta trước ở trong thôn chờ tin tức đi, ngươi đã hai bữa không ăn gì rồi, khẳng định đói bụng lắm, để trù phòng chuẩn bị mấy món ăn sáng có được hay không?”

Tiểu hồ sờ sờ bụng nhỏ của mình, đúng là đói bụng không sai, nhưng lại không muốn ăn, nhưng hắn lại không muốn để cho Ôn Văn lo lắng, liền gật đầu, “Kia Tiểu Tĩnh liền ăn một chút vậy.”

Ôn Văn dắt tay nhỏ bé của vợ, “Chúng ta đi trù phòng trước tìm thức ăn, Tiểu Úc nhất định sẽ mang về tin tốt lành, chúng ta chờ hắn trở lại hẳng nói.”

Mặc dù rất muốn cùng Ôn Úc cùng đi, nhưng tiểu hồ biết mình không giúp được gì, cho nên ngoan ngoãn bị Ôn Văn dắt đến trù phòng.

Ôn Úc nhìn thân ảnh kiều tiểu của bảo bối mẫu thân, đáy lòng sinh thở dài.

Dù cho tiểu hồ đã quên Ôn Húc là con của mình, nhưng máu mủ thiên tính vẫn như cũ đưa bọn họ gắn kết chặc chẽ, tiểu hồ vẫn sẽ theo bản năng đem Ôn Húc là con của mình, nếu Ôn Húc ngộ nhỡ thật có chuyện….

Vậy làng nhỏ Tuyết Hồ sẽ chìm trong hồng thủy rồi.

Ôn Húc chống đỡ được xa hơn so với dự trù của Lam Lệ, theo lý thuyết, cho dù là Hồ yêu đạo hạnh năm trăm năm, cũng không có khả năng sau mười hai canh giờ còn có thể tảo ý thức, sớm vì phần lớn năng lượng bị rời đi mà bất tỉnh, riêng Ôn Húc vẫn tương đối thanh tỉnh, vượt qua cả một buổi tối, lại cố gắng qua một buổi sáng, tinh thần hắn cư nhiên chỉ tỏ ra hơi kém chút, bất quá giống như là hậu di chứng sau một đêm không ngủ mà thôi.

“Sức mạnh Thần Chi thư thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.” Lam Lệ hưng phấn không thôi, tấm tắc lấy làm kỳ, “Thạch anh trên tế đàn đã vận hành mười hai canh giờ, năng lượng bên trong cơ thể ngươi nhưng vẫn cuồn cuộn không dứt như cũ, chẳng trách Thần Vương dùng trăm phương nghìn kế nhất định muốn đoạt lại Thần Chi thư, sức mạnh Thần Chi thư, sợ là có thể hơn hẳn Thần đi….”

Mỹ mâu nữ nhân lóe ra tính toán, khiến da đầu Ôn Húc tê dại.

Hắn không thích ánh mắt của nàng.

Lam Lệ lần thứ hai thấp giọng niệm chú ngữ, tăng nhanh hoạt động tế đàn, nàng không thể ở chỗ này đợi quá lâu, chuyện này phải sớm một chút làm xong, bằng không Hồ tộc một khi tìm đến chỗ này thì phiền toái.

Mặc dù Nàng trước đó ở xung quanh rừng rậm bày kết giới, nhưng loài yêu quái nổi danh là khó chơi, kết giới rất có thể ngăn cản không được bao lâu, nàng không có báo cho Quân Hân biết liền tự ý hành động đã vi phạm luật pháp thần tộc, nếu chuyện này không hoàn thành, không cẩn thận thất bại, nàng phải đối mặt nghiêm trị nặng hơn.

Nhưng nếu thành công, không nói toàn bộ công lao để cho một mình nàng độc hưởng, Thần Vương còn có thể ban cho phần thưởng phong phú, nàng sẽ nắm được địa vị chí cao vô thượng, thậm chí Ám Bộ thuộc cấp thấp nhất cũng hưởng được ân điển, nhảy vọt tới Tinh Bộ, hướng tới Nguyệt Bộ, nếu có thể ở Nhật Bộ kia đúng là vinh quang trước nay chưa từng có!

Nàng sẽ làm được chuyện Diệu Anh không làm được, chờ xem đi Quân Hân.

Lam Lệ trầm ngâm sinh mình trong mộng đẹp, mà Ôn Húc bởi vì vận tác trận thuật tăng tốc bắt đầu ảnh hưởng ý thức, hắn nỗ lực để cho mình bảo trì thanh tĩnh, trong lòng còn lưu lại một chút hy vọng.

Lân Nhi đã tìm hắn đi? Ôn Húc thập phần khẳng định, Lưu Thương sẽ nghĩ hết biện pháp tìm được hắn, chỉ cần ở chỗ này đợi đủ lâu, lâu đến có thể dẫn tới chú ý của Lưu Thương, hắn liền nhất định sẽ tới, đối thủ nếu như chỉ có Lam Lệ, đối Lưu Thương mà nói căn bản không coi là cái gì.

Ôn Húc từ đáy lòng tin tưởng miễn là hắn chống đở được đủ lâu, là có thể thoát khỏi kiếp nạn…

Lưu Thương chưa từng cô phụ tín nhiệm của hắn, lần này cũng không ngoại lệ.

Tiếng nổ kết giới bị phá hỏng bên ngoài ước chừng mười dặm đều có thể nghe thấy, cũng đem Lam Lệ từ trong mộng đẹp đánh thức, trong lòng xẹt qua một tia bối rối, nhưng lập tức ổn định địa thế, bình tĩnh xoay người đối mặt nam nhân xuất hiện ở trước mặt nàng.

“Ta cũng biết ngươi nhất định sẽ tìm tới.” Chỉ là so với thời gian nàng dự đoán nhanh rất nhiều, “Đáng tiếc ngươi dù tới cũng không làm được cái gì, tế đàn một khi bắt đầu vận hành tuyệt đối không có khả năng cắt đứt, nếu không thì tế phẩm khó giữ được cái mạng nhỏ này, trận thuật của Thần Tộc ngươi không có khả năng phá giải, Lưu Thương.”

Sắc mặt Nam nhân yên lặng không lộ vẻ gì, nhãn thần lạnh lùng như băng, nhàn nhạt liếc mắt một cái đến trận thuật đang vận hành cùng Ôn Húc kẹt ở trong tế đàn.

“Hơn một lần ta không có vạch trần thân phận của ngươi, là bởi vì ta cho rằng, người của ngươi mang huyết thống như vậy khiến ngươi căm hận Thần Tộc, không đến mức cùng người Thần Tộc thông đồng làm bậy, rất rõ ràng ta sai lầm rồi.”

Lưu Thương thần thái bình tĩnh, thái độ trấn định, ngữ khí băng lãnh, sát khí thu liễm dần tăng vọt, trong nháy mắt, Lam Lệ thậm chí tưởng rằng Lưu Thương sớm có biện pháp giải thoát Ôn Húc mới có thể trấn tĩnh như cũ, nhưng một giây kế tiếp nàng liền phủ nhận cái ý nghĩ này, liều lĩnh gián đoạn trận thuật có thể gây nguy hiểm tính mạng tế phẩm, Lưu Thương không thể nào mạo hiểm như vậy.

line323

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.