Masamune mở mắt.
“.....Hả?”
Đập vào ánh mắt của hắn là cánh đồng bát ngát, mọc đầy những bông hoa tươi tốt đủ màu sắc. Mùi hương của mùa hè ập vào mũi, ánh nắng êm dịu mà ấm áp chiếu lên thân thể hắn.
Gió xào xạc thổi.
Masamune phát hiện mình đang ngồi dựa lưng vào gốc cây, các tán lá rộng um tùm che gương mặt hắn khỏi ánh nắng.
Thân cây rộng mà mát mẻ, dù đang dựa lưng nhưng cũng không hề cảm thấy có chút cảm giác sần sùi nào, thay vào đó là cảm giác trơn nhẵn và mềm mại như đang dựa lưng vào đệm êm.
Đau đớn cùng hỗn loạn không còn xuất hiện trên cơ thể, lý trí dù vẫn còn bị ảnh hưởng nhưng đã không còn xung động muốn hủy diệt và giết chóc như trước.
“... Đây là đâu?”
Rất nhanh, Masamune liền phát hiện tình trạng của mình. Trạng thái hiện tại của hắn là trạng thái linh hồn thể, còn thân thể của hắn vẫn đang được lưu giữ trong dị không gian ở trên mu bàn tay phải.
Nhưng hắn không tiến vào được trong đó.
Phát hiện này khiến Masamune lo lắng - Cả Excalibur cùng Necronomicon vẫn còn được đặt bên trong dị không gian. Dưới trạng thái cơ thể bị phong ấn trong dị không gian khiến ma lực của hắn không thể điều động, hắn đang trong trạng thái yếu ớt nhất kể từ khi nhận được Necronomicon.
Mà một điều nữa làm hắn lo lắng là…
“Nồng độ ma lực nơi này cũng quá cao chứ? Nếu là nhân loại thông thường, dù chỉ hít thở ở đây một vài hơi cũng sẽ bị nồng độ ma lực trong không khí khiến cho bạo thể mà chết.”
Nếu nhân loại không thể sống nơi đây, vậy thì sẽ có sinh vật không phải là nhân loại sống.
Chúng chắc chắn sẽ tiến hóa từ môi trường và quen thuộc với nồng độ ma lực này… Dù không thể sánh được với các thần thú thì chắc cũng không kém bao nhiêu.
Đối với thanh niên tóc đen đang tạm thời không thể sử dụng thân thể và không có ma lực hiện nay đúng là tin tức xấu.
Đương nhiên cũng có khả năng là cả vùng đất này không có bất kỳ sinh vật nào.
“Đúng! Bảng nhiệm vụ!”
Bảng nhiệm vụ có từng nói rằng hắn không thể đến thế giới mới nếu không hoàn thành tất cả các nhiệm vụ… Như vậy, đây vẫn là thế giới Campione?
Có lẽ sau khi thực hiện kết giới, linh hồn của hắn lại được kéo vào nơi nào đó đặc biệt.
Thanh niên tóc đen chìm tinh thần của mình vào trong dị không gian, kêu gọi những thông tin mà hắn đang tìm kiếm.
Sau đó sắc mặt hắn cứng lại.
[Thế giới: Type - Moon
Trận doanh (Không thể thay đổi ở thế giới này): Tà Thần
Nhiệm vụ:???]
Cái quỷ gì? Tại sao ta lại bị đưa đến thế giới Type Moon?
Chẳng lẽ….
“Laplace!! Con thỏ chết tiệt!”
Tiếng gầm gừ của hắn cùng tiếng xào xạc của cây cối trong gió là tiếng động duy nhất vang vọng trong cả cánh đồng.
Hắn đã hiểu con thỏ chết tiệt kia làm gì.
Khi ký kết “khế ước” để có được sức mạnh của Morgan Le Fay, hắn đã từng chịu điều kiện “Trở thành nhân cách thứ hai của Morgan Le Fay”. Điều kiện đó còn từng làm hắn vò đầu bứt tai hồi lâu, thậm chí cũng không dám khởi động khế ước thứ hai.
Mà bây giờ chắc hẳn là Laplace giở trò, yêu cầu hắn phải “trả cái giá” của mình.
Như vậy, câu hỏi tiếp theo là…. Đây là đâu? Nếu muốn cho ta thành nhân cách thứ hai của Morgan Le Fay thì cũng phải có hướng dẫn, không phải sao?
“Bảng thông tin!”
[Tính danh: Tokoyogi Masamune
Chủng tộc: Nhân loại/Ma Nữ (huyết mạch đã kích hoạt)
Chức danh: Bí thuật sư sơ cấp (Neophyte Occultist); Kẻ khế ước cùng Ma Quỷ (Devil Contractor); Ma thuật sư từ thời đại của Thần (Magus from Age of God); Thí Thần Giả (Campione)
Ma lực: S+ ×— QUẢNG CÁO —
Sức mạnh: B ⇒ B+
Thể lực: B ⇒ B+
Linh hoạt: B ⇒ B+
Đặc tính/Kỹ năng: Mị hoặc (B), Anh Đảo chi vương (Monarch of the British Isle) (A), Niệm chú cao tốc (High-speed Incantation) (C); Ma thuật kháng tính (Magic Resistance) (A); Chế tạo vật phẩm (Item Construction) (A); Khống chế không gian (Space Manipulation) (A); Chế tạo xiềng xích (Chain Projection) (B); Kết giới ngục giam (Prison Barrier) (EX).
Quyền năng:
[Ma Thuật Chi Vương]:...
[Kẻ Xé Rách Không Gian]: Mỗi ngày ba lần có thể tạm thời ngắn ngủi xé rách chiều không gian, khiến cho đòn tấn công hoặc ma thuật kèm theo hiệu quả [vượt chiều không gian] hoặc triệu hồi Thợ săn chiến đấu; Mỗi năm một lần có thể xé rách không gian song song để di chuyển.
Vũ khí: Dao găm Hoàng Kim – Erosion (bản thiếu) (không thể sử dụng); Excalibur Accolon]
Daoloth sau khi bị chinh phạt liền xuất hiện một hạt giống sức mạnh, sau đó hắn liền có thêm quyền năng [Kẻ Xé Rách Không Gian] - một phần nhỏ sức mạnh của vị Tà Thần Daoloth.
Đại diện cho quyền hành mà Daoloth thi triển trong lúc chiến đấu với hắn.
Nhưng vẫn giống hệt như lúc hắn khởi động [Ngục Giam Kết Giới], không có gì khác biệt.
Masamune lại thở dài.
Vẫn là số khổ.
Thanh niên tóc đen không tìm được bất kỳ chỉ dẫn, hắn đành phải thực hiện cách làm đơn giản nhất - đi tìm.
Dùng tay đẩy thân thể đứng dậy, hắn bắt đầu đi bộ về phía trước, vừa đi vừa ngắm phong cảnh xung quanh.
Bầu trời xanh thẳm không một đám mây, tách biệt cực kỳ rõ rệt với cánh đồng xanh lục bao la.
Đến ban đêm, ánh nằng hè lại bị thay thế bởi những cơn gió cùng hương vị của mùa thu, bầu trời lại nổi sao lốm đốm.
Masamune chưa bao giờ nhìn thấy nơi nào có thiên nhiên xinh đẹp như vậy.
Ban ngày hắn đi tiếp, buổi tối hắn nằm ngủ. Cứ như vậy, một ngày, mười ngày rồi một tháng đi qua.
Quang cảnh xung quanh vẫn là cánh đồng bát ngát cùng bầu trời xanh thẳm.
Cũng may là dưới trạng thái linh hồn thì hắn không cần ăn vật gì cả, có thể trực tiếp chuyển hoá ma lực thừa thãi trong không khí làm năng lượng.
Tối hôm đó, thanh niên tóc đen ngồi trên đồi cỏ, hai tay đưa lên sau đầu, mắt nhìn tinh không.
Bỗng có tiếng xào xạc ở gần đó.
“Tính cẩn thận quá kém, tiểu cô nương. Nếu như muốn theo dõi ai đó thì không được nhìn chăm chú trong một thời gian dài, nếu không thì kẻ bị theo dõi có trì độn mấy cũng sẽ phát hiện.”
“...”
“....”
“.....”
“......”
“Ngươi là ai?”
Cuối cùng cũng không thể nào chịu nổi thái độ không thèm nhìn của thanh niên tóc đen, thiếu nữ từ trong bụi cỏ đứng dậy, tức giận hỏi.
Nói là thiếu nữ nhưng đúng ra phải là nữ hài - nữ hài nhìn qua chỉ có khoảng mười tuổi.
“Ta phải hỏi ngươi mới đúng, tiểu cô nương.” Masamune trả lời, gương mặt bất đắc dĩ. “Ta đã ở đây hơn một tháng, tự dưng ngươi xuất hiện rồi bám đuôi ta. Ít nhất thì ngươi có biết đây là đâu không?”
“Trong mơ?”
“... Ngươi đang đùa ta sao?.”
“Ta vừa ngủ liền gặp được ngươi. Vì vậy, chắc chắn là chúng ta đang ở trong mơ!”
“Được rồi… Để ta đoán, tiểu cô nương ngươi tên là Morgan Le Fay, đúng không?”
“Thấy chưa! Trong sách nói giấc mơ là phản ánh suy nghĩ của nhân loại, nên chắc chắn ngươi là do ta tưởng tượng ra trong mơ! Chỉ như vậy ngươi mới có thể biết tên ta!” ×— QUẢNG CÁO —
Nữ hài có mái tóc vàng cùng đôi mắt xanh trong vắt, làn da trắng nõn, gương mặt tinh xảo xinh đẹp.
Chiếc váy công chúa trên người nàng rõ ràng là trang phục của quý tộc, thậm chí là hoàng gia.
“Ngươi cũng thật thông minh, Morgan.”
“Ta biết! Các lão sư của ta cùng phụ thân đều nói vậy!”
Nữ hài vô cùng tự hào ưỡn ngực ngẩng đầu, vẻ mặt kiêu ngạo cùng tự hào.
Thật đáng yêu. Có thể là cái neo tốt trong tương lai.
Masamune thổi ra ngọn cỏ đang ngậm trong miệng, nở nụ cười đáp lại.
“Như vậy ta cũng xin tự giới thiệu: ta là nhân cách thứ hai của ngươi, rất vui được gặp mặt, Morgan Le Fay.”
…
Morgan Le Fay ngày hôm nay rất vui vẻ.
Buổi sáng, sau khi được nữ bộc gọi dậy khỏi giường, nàng được ăn bữa sáng với ngũ cốc cùng sữa tươi.
Ăn sáng xong, Morgan học lớp văn học, sau đó là khoá vũ đạo.
Bữa trưa nữ hài nhanh chóng ăn xong thịt cừu Ireland hầm cùng bánh mì trắng, trước khi giáo viên văn học cùng lịch sử đến.
Đối với tầng lớp quý tộc thông thường, có được một vị giáo viên tài năng dạy cho con mình đã là rất tốt.
Nhưng Morgan Le Fay không phải đến từ gia đình quý tộc thông thường - nàng là con gái của Uther Pendragon, vị vua anh minh cùng vĩ đại nhất Vương quốc Anh.
Vua Uther cũng không vì nàng là con gái mà phân biệt đối xử. Nữ hài luôn là bông hoa duy nhất trong hoàng cung, là bảo bối của các kỵ sĩ cùng ma thuật sư hoàng gia.
Nàng được hưởng cuộc sống sung sướng nhất cùng tình yêu của cả vương quốc.
Đến buổi tối, sau khi học ma thuật cùng các ma thuật sư trong cung đình, nữ hài quay trở về phòng ngủ.
Trước khi nhắm mắt, nàng vẫn còn tiếc nuối thầm nghĩ: “Giá mà phụ thân đồng ý để Merlin dạy ma thuật cho ta…”
Merlin là pháp sư cố vấn cho Uther Pendragon, nghe nói là một trong những ma thuật sư mạnh mẽ nhất hiện nay, có thể sánh ngang cùng các [ma thuật sư từ thời đại của Thần].
Nếu như được hắn dạy ma thuật, chắc chắn ta cũng có thể trở thành ma thuật sư mạnh mẽ, giúp được phụ thân cùng mọi người!
Morgan Le Fay mang trong mình hi vọng cùng cái nhìn tốt đẹp về tương lai, vui vẻ chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc mộng, nàng như vượt qua một lớp màng của thế giới, tiến vào một nơi có những vì sao chỉ có thể nhìn thấy trong mùa đông cùng không khí tươi mát của mùa thu.
‘Thật xinh đẹp… Đây là giấc mơ sao?’
Nữ hài như một con bướm bay lượn trong rừng cây, vui vẻ chạy qua các tán lá. Nhưng đột nhiên từ trong khe hở của một cành cây, Morgan phát hiện có một người khác trong giấc mơ của nàng.
Morgan ẩn nấp trong bụi cỏ nhìn hắn.
‘Trong truyện cổ tích mà bảo mẫu dạy ta thường có cảnh này… Hắn là hoàng tử sao?’
Nữ hài có chút trưởng thành sớm, từ rất lâu đã tò mò suy nghĩ về những vấn đề này.
Morgan chăm chú nhìn vào thanh niên tóc đen, sau đó thất thần.
Gương mặt tuấn mỹ mà trung tính, mái tóc màu đen cùng đôi mắt tím, trên người khoác chiếc áo choàng màu đen vừa vặn, bên trong cũng là quần áo màu đen. Đôi mắt của hắn lại có màu tím, dường như có ánh sáng của ma lực lấp loé quanh thân thể.
Cả người thanh niên tóc đen không ngừng toả ra [thần bí], như bao bọc bởi một lớp sương mù.
“Tính cẩn thận quá kém, tiểu cô nương…”
- -----------------------
Thế giới: Type Moon - Huyền thoại vua Arthur
(Sẽ không dài, đặt nền phần sau)