Chín giờ sáng.
Đứng trên sân thượng của khách sạn, hai vị Công Chúa Vu Nữ cùng một vị Ma Nữ kiêm Công Chúa Vu Nữ nắm lấy tay nhau, tạo thành vòng trong bao quanh Tokoyogi Masamune.
Trái ngược với vẻ hơi đau đớn trên gương mặt của Sayanomiya Kaoru cùng Seishuuin Ena, công chúa Alice lại nhìn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Các Vu Nữ khi sử dụng các nghi thức mà cần dùng tới linh lực không phải là miễn phí - Linh lực càng mạnh, thể chất càng yếu. Nhưng đồng thời, sử dụng linh lực sẽ phản hồi xấu đến cơ thể, thậm chí có thể nhiều trường hợp dẫn đến trực tiếp tử vong.
Ba năm trước, Hầu Tước Voban thực hiện nghi thức triệu hồi Dị Thần, đồng thời yêu cầu rất nhiều Ma Nữ cùng Vu Nữ tham dự. Kết quả là đa số các vị Ma Nữ cùng Vu Nữ này có đi mà không có về.
Nhưng ngày hôm nay nghi thức này không nguy hiểm đến vậy.
“...Ranh giới giữa sự sống và bất tử, kết nối giữa hiện thực và trung giới (Astral Planet), mở ra!”
Cảm giác mất trọng lượng truyền đến.
Masamune cảm thấy mình bị hút đi, vượt qua một lớp rào cản nào đó của thế giới, sau đó khung cảnh xung quanh liền thay đổi.
Bầu trời màu xanh lá cây, mọi thứ như phủ lên một lớp màu u ám mơ hồ.
Xung quanh là một cánh rừng bát ngát rộng lớn, các cây cối bốn phía cao ngất che khuất ánh sáng, cành lá sum xuê rậm rạp.
Mỗi cây đều lớn đủ để một người ôm không hết, thanh niên tóc đen bay lơ lửng lên trên chóp cây, nhìn cánh rừng trải dài toàn bộ tầm mắt.
Đây chính là Vùng Đất Tinh Linh (Fairy Realm), cánh rừng nơi các Tinh Linh cư ngụ. Ở Netherworld không có sự tồn tại của sinh vật bình thường, vì nơi này sẽ đảm bảo chỉ có các sinh vật thần bí mới có thể tồn tại.
Hắn cùng Aisha đã từng đến đây, vì quyền năng [Hành Lang Tinh Linh] của Phu Nhân Aisha chính là thông qua Vùng Đất Tinh Linh làm trung gian để mở cánh cửa tiến vào quá khứ.
Masamune nở nụ cười.
Lần này tiến đến đây không phải là do quyền năng của Aisha, nên cảm giác của hắn cũng không bị giới hạn. Ngay lập tức, bản năng của Thí Thần Giả bên trong người khiến hắn cảm nhận được khí tức của [thiên địch]... Dị Thần.
Rút cây gậy pháp sư đen tuyền đính thạch anh tím từ trong không gian ra, thanh niên tóc đen phát động quyền năng [kiểm soát gió bão] của kiếm Kusanagi.
Tâm bão hình thành xung quanh hắn, bầu trời xanh lục trở nên mờ tối, cả cánh rừng xào xạc trong cơn gió ngày càng mạnh.
Giống như khi ở London, đây là một phương pháp rất hiệu quả để kéo thù hận. Gió bão không có sức sát thương đáng kể gì với Dị Thần hay Thí Thần Giả, hoặc thậm chí là với các Đại Kỵ Sĩ, nhưng phạm vi ảnh hưởng khổng lồ chính là một câu “Tất cả các ngươi
“Thật thú vị... Đồng loại, hay là thiên địch? Thậm chí còn có một chút mùi của Tinh Linh... Ngươi đến cùng là vật gì?”
Từ vô số cây cối xuất hiện điểm sáng nhỏ hội tụ trên không trung, âm thanh khó có thể phân biệt được nam nữ vang lên. Sau đó, một người xuất hiện từ trong ánh sáng.
—— Không thể nói là người.
Nửa thân trên là một phái nam hoàn Mỹ, cơ bụng sáu múi với gương mặt và mái tóc xoăn như David trong nghệ thuật của Michelangelo. Đôi mắt xanh nước biển lộ vẻ u buồn, đôi tai dài nhọn hoắt, nửa người dưới được bao bọc bằng da báo.
Nhưng đáng tiếc, vẻ đẹp xuất sắc lại bị phá huỷ bởi chiều cao chỉ hơn 1m của hắn.
“Oberon - Vua của Tinh Linh (Fairy King), chồng của nữ hoàng Tinh Linh Titania, kẻ thống trị Vùng Đất Tinh Linh. Ta là Thí Thần Giả - Tokoyogi Masamune, muốn tước đoạt quyền năng của ngươi!”
Trong cơn bão ngày càng lớn, tiếng nói của thanh niên tóc đen vẫn truyền rõ ràng vào tai của Dị Thần.
“Như vậy là ngươi lựa chọn thân phận [thiên địch] xuất hiện trước ta sao? Con của Kẻ Ngu a, ta không muốn cùng ngươi chiến đấu.”
Oberon nhàn nhạt lắc đầu.
×
— QUẢNG CÁO —
Các Dị Thần cùng Thí Thần Giả chỉ cần gặp nhau sẽ muốn tiêu diệt lẫn nhau, trừ khi bọn hắn cố tình giữ lại bản năng của mình.
Nhưng từ người của Masamune, Dị Thần Oberon không cảm nhận được cảm giác này.
“Chiến đấu với ta, ta cho ngươi biết bí mật [làm thế nào để thoát khỏi thần thoại].” Thanh niên tóc đen đứng trên không trung, áo choàng đen phần phật trong gió. “Ta đã từng thành công.”
Ánh mắt của Oberon trở nên sắc bén. Vô số suy nghĩ loé qua trong đầu của Vua Tinh Linh — Như vậy thì có thể hiểu được, như vậy thì có thể xảy ra, như vậy thì có cơ hội!
Đối với các Dị Thần, đây đúng là một sự hấp dẫn không thể chiến thắng - bọn hắn trở thành Dị Thần là vì muốn nổi loạn và thoát khỏi thần thoại. Mà bây giờ, trước mặt Oberon vậy mà rất có thể có một trường hợp thành công!
Không nói thêm điều gì nữa, Dị Thần Oberon cùng Masamune biến mất khỏi bầu trời của Vùng Đất Tinh Linh.
Khi bọn hắn xuất hiện lại đã là ở trên bầu trời của thành phố Bern.
Netherworld vốn là một thế giới do tâm linh tạo thành, vật chất trong đó cũng có thể bị ảnh hưởng bởi tâm linh, đồng thời cũng là nơi kết nôi với trung giới - các sinh vật mạnh mẽ thậm chí có thể trực tiếp kết nối cùng ghi chép Akashic để đọc được lịch sử của thế giới.
Là chủ nhân của một khu vực trong Netherworld, Vua Tinh Linh có thể trực tiếp qua lại giữa Netherworld cùng thế giới thực.
Ngay khi vừa xuất hiện, quyền năng của Masamune đã tiếp tục khởi động, cơn bão phủ xuống bao trùm thành phố nhỏ bé mà cổ kính.
“Ma thuật a! Đến đây, phá huỷ [nó] cho ta!”
Một vòng lại một vòng tròn xuất hiện sau lưng hắn, ma lực trong phạm vi 3km rung động. Các vòng tròn có đường kính 30cm giống như là từng họng súng, tập trung một lượng lớn ma lực vào bên trong.
Từ lúc sử dụng phương pháp này để [bắn hạ] Ma Vương Mười Mệnh, Masamune càng ngày càng ưa chuộng cách sử dụng ma lực như vậy.
Vua của Tinh Linh thở dài, hơi thở của hắn như khiến cả thiên nhiên cộng hưởng.
“Chiến đấu, chiến tranh, huỷ diệt, tất cả đều là gánh nặng cho thiên nhiên... Các chiến binh... Tỉnh dậy.”
Giữa Thí Thần Giả cùng Dị Thần không cần nói chuyện.
Masamune đã thể hiện rõ thái độ là hắn lựa chọn lấy thân phận của Thí Thần Giả xuất hiện trước mặt Oberon, vậy thì tức là đã không còn đường thảo luận.
Mặt đất rung chuyển.
Một cành cây lấy tốc độ đủ để khiến Đại Kỵ Sĩ giật mình đâm xuyên tường của một toà nhà cao tầng gần đó, vươn cành ra nắm lấy Masamune, cành cây giống như là sắt thép giữ chặt lấy hắn.
Cây cối trong thành phố nghe theo tiếng gọi của Vua Tinh Linh mà tỉnh giấc, chúng từ ngàn đời nay vẫn luôn là người bảo vệ cho tinh linh tỉnh dậy tấn công kẻ xâm lấn.
Rút rễ ra khỏi mặt đất, những cỗ máy chiến tranh trong thần thoại này chậm chạp mà kiên định bước qua các con đường cổ, tiến về phía thanh niên đang bị cây đại thụ khổng lồ giữ chặt.
Dùng cành cây làm kiếm và thương, dùng lá cây làm mũi tên, từng đốm sáng nhỏ xuất hiện trên vai chúng.
Nếu như nhìn kỹ thì sẽ có thể nhận ra các đốm sáng này có hình dáng mơ hồ của nhân loại, nhưng lại chỉ nhỏ bằng nắm tay. Bọn hắn không có gương mặt, có hai đôi cánh như cánh bướm ở sau lưng phe phẩy, toả ra cảm giác tinh khiết mà ngây thơ của trẻ nhỏ.
Nhưng nếu như kẻ nào vì ngoại hình mà coi rằng bọn hắn vô hại thì sẽ chết rất thảm. Các Tinh Linh là con của tự nhiên, nên bọn hắn cũng là những ma thuật sư trời sinh.
Binh đoàn đầy đủ bộ binh, cung binh cùng ma thuật sư cứ như vậy xuất hiện, đối đầu với một vị Thí Thần Giả.
Vua Tinh Linh cùng đại quân của hắn bắt đầu ra trận.
“... Ta thực sự rất ghét chiến đấu kiểu nhiệt huyết.” Masamune lầu bầu, nhưng càng ngày thân thể càng nóng rực.
×
— QUẢNG CÁO —
Dòng máu của Thí Thần Giả tự động thiêu đốt khi bắt đầu chiến đấu với Dị Thần. [Thần Linh] chỉ là một phần công nhận mà thế giới dành cho hắn, nhưng thân thể hắn lại 100% là Thí Thần Giả.
Khoé miệng của thanh niên bắt đầu kéo ra một nụ cười.
“Binh đoàn ma thuật sư? Chính là con mồi của sát thủ, không phải sao?”
Quyền năng [Kẻ Xé Rách Không Gian] phát động.
Các Thợ Săn từ Bên Ngoài đột nhiên xuất hiện, luồn tay qua cái bóng của các cành cây, nắm lấy từng Tinh Linh kéo vào trong bóng đêm.
Dù bọn hắn không thể làm gì với thân thể khổng lồ của các thủ hộ giả của rừng rậm, nhưng bọn hắn có thể hoá thân thành những sát thủ bí mật nhất, đoạt mạng con mồi từ trong cái bóng của chính mình.
Từng họng pháo ma lực tự động nhắm tới các thân cây, bắn ra năng lượng giày xéo đại địa. Đồng thời, một thanh kiếm tím cũng xuất hiện, đâm xuống cây đại thụ đang vươn cành buộc lấy Masamune.
“Không thể để ngươi làm càn đâu, Thí Thần Giả.”
Đương nhiên, Oberon cũng sẽ không để hắn được như ý.
Vua của Tinh Linh cũng ra tay, mà phương pháp cũng là ma thuật. Từng ký hiệu huyền bí không rõ xuất hiện trên không trung, nhiễu loạn lấy lối đi của năng lượng, khiến các họng pháo bị uốn cong chệch hướng.
Các lá cây được đám thủ hộ giả của rừng rậm sử dụng làm mũi tên đột nhiên trở nên càng sắc bén.
Cơn mưa mũi tên kia là đáng sợ như vậy, dường như muốn hoàn toàn bao phủ lại đại địa, cắt nát vạn vật. Thậm chí đến cả cơn bão giữa bầu trời cũng bị sự sắc nhọn của chúng xé nát từ xa mà tan biến.
Đứng ở dưới cơn mưa tên, dù thanh kiếm tím đã cắt làm đôi cây đại thụ, thanh niên tóc đen vẫn nhỏ bé giống như là một con thuyền lênh đênh giữa biên khơi trong cơn bão tố. Hắn nắm lấy gậy pháp sư, truyền ma lực vào trong vũ khí của mình, phát động kỹ năng.
“[Chain Projection].”
Các sợi dây xích tím bất ngờ xuất hiện, đan xen bao bọc thành một tấm khiên bảo vệ Masamune. Những chiếc lá cây khi rơi xuống đủ để cắm sâu vào lòng đường, xuyên qua một lớp lại một lớp bê tông lại chỉ có thể phát ra tiếng leng keng khi va chạm vào các sợi xích sắt.
“Quyền năng [Thép]?”
Sắc mặt của Oberon biến đổi.
Dưới sức mạnh của hắn, bất kỳ ma thuật hay vật liệu nào đều khó có thể chống đỡ được sự sắc bén của các lá cây. Mà khi va chạm với các sợi dây xích kia, hắn cũng có thể cảm nhận được cảm giác bền chắc của quyền năng [thép].
“Thần thoại là nguồn gốc sức mạnh của các Dị Thần, như vậy thì điểm yếu của các Dị Thần cũng là thần thoại.”
Đằng sau tâm khiên, thanh niên tóc đen giữ chặt chiếc gậy đính đá thạch anh, một lần nữa truyền ma lực vào đó.
Chỉ cần thông qua [kiếm Kusanagi] để thực hiện ma thuật thì hắn có thể gắn thêm khái niệm của [thép] cùng sức mạnh [phá ma pháp].
Giữa những căn nhà đã bị đục thủng trăm ngàn lỗ, trong vòng vây của hàng trăm cây cối vươn tới, một lần nữa Masamune lại ra lệnh:
“Biến đổi hình dạng (Transmutation)!”
Ma lực từ thanh niên tóc đen được truyền vào [kiếm Kusanagi], sau đó lại theo viên đá thạch anh tím trong gây pháp sư truyền vào các sợi dây xích. Kim loại từ các dây xích theo suy nghĩ của chủ nhân mà biến đổi.
Từ một chiếc khiên rộng tròn, dần chuyển thành một cây thương lớ —— Cán thương nôi liền với cây gậy pháp sư được nắm chặt trong lòng bàn tay của thanh niên.
“Không gian a! Thứ nguyên a! Để kẻ địch của ta Vĩnh viễn không thể trốn khỏi thẩm phán!