Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 177: Chương 177: Nơi đó???




Nằm trên giường, Hoàng Việt lưu luyến không thôi.

Chuyện là khoảng 30 phút trước, hắn và Kiều Linh đã xảy ra chuyện kia, đây cũng là lần đầu tiên của hắn, đúng là tư vị khó tả.

Trái với suy nghĩ của Hoàng Việt là Kiều Linh sẽ rất bẽn lẽn ngại ngần, ngược lại thì cô ta rất bạo dạn, là người chủ động cởi đồ Hoàng Việt ra, Hoàng Việt nhớ lại ánh mắt của Kiều Linh khi ấy là đủ biết cô ấy đã thèm muốn ăn thịt mình bao lâu rồi.

Nhưng đúng thật là Kiều Linh không có kinh nghiệm, hắn cũng thế, chắc là nhờ vậy mà lần đầu tiên này càng ý nghĩa và vui vẻ hơn.

Hoàng Việt cũng đã biết được cảm giác sướng như lên đồng mà người ta thường rủ rỉ tai nhau là gì, đúng là khi hòa quyện vào nhau. Không chỉ cảm xúc được thỏa mãn mà xúc cảm cũng rất phê a!

...

Giờ phút này, Kiều Linh cũng nằm trên giường suy tư. Haiz, hôm nay nay đúng là vẫn không nhịn được, cô trao lần đầu tiên cho anh ta mất rồi.

Thật ra thì cô đã lên kế hoạch ngày hôm nay sẽ trao thân cho Hoàng Việt từ trước, việc Hoàng Việt ra tay nghĩa hiệp càng làm cô kiên định suy nghĩ, cô cũng muốn ngày Valentine này của hai đứa thật là đặc biệt.

Nhưng Hoàng Việt thật khiến cô xoắn xuýt lắm a, khi mà cậu nhỏ của anh ta có kích cỡ ngoại hạng, hơn nữa anh ta còn ấy ấy rất lâu, nếu không phải cô năn nỉ hắn dừng lại có khi đến sáng Hoàng Việt vẫn còn sung sức mất.

Nhưng mà đúng thật là rất sướng, chỉ có điều ban đầu hơi hơi đau mà thôi, thôi kệ, dù gì cũng uống thuốc tránh thai rồi, sau này anh ta mà muốn thì mình nhất định phải ra thêm điều kiện, dù gì cả hai vẫn là học sinh mà...

Kiều Linh cũng đã nhận được chiếc dây chuyền từ Hoàng Việt, quả thật rất đẹp, cô cực kỳ thích luôn ấy chứ.

Socola mà anh ta tặng cô cũng rất ngon, ngon hơn của mình nhiều, không biết Hoàng Việt lấy đâu ra nữa, phải biết cô đã lựa chọn loại socola đắt tiền lắm rồi á...

...

Lấy điện thoại ra coi tin tức, Hoàng Việt càng cảm khái hơn khi mà Virus Corona đã xuất hiện ca nhiễm ở Việt Nam, haiz, không biết tên Thành giờ đây thế nào, hy vọng là hắn đã nhiễm bệnh rồi đi, tuy rằng tỷ lệ tử vong của Virus Corona chưa vượt quá 2% nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

“Cái quái gì??” Nhưng làm Hoàng Việt kinh hãi hơn là một tin tức khác, có tiêu đề: “Phát hiện loại đất lạ có mật độ dinh dưỡng cao, khi trồng cây bằng loại đất này có thể khiến cho cây trồng phát sinh biến dị.”

Hoàng Việt click vào coi, đúng, đúng là Linh Nhưỡng của mình rồi, hắn trông là có thể nhận ra ngay, còn về tại sao người khác lại có Linh Nhưỡng thì nguyên nhân là có một tên nhặt nhúm đất hắn ném ra ở rạp xiếc hôm nọ.

Trong tin tức này còn đang truy lùng nguời sở hữu Linh Nhưỡng là mình đây, Hoàng Việt thầm hô may mắn, hôm đó là buổi tối, người đó hẳn là cũng không nhìn kỹ khuôn mặt của mình, nhưng hắn chắc chắn biết Hoàng Việt là người tập võ, khi mà Hoàng Việt có thể ném miếng đất bức lui con gấu nổi điên.

“Hừ, mơ đi thôi, còn lâu mới tìm được ta nhá!” Ngoại trừ người bán hoa lan ở quận Phú Nhuận, không ai nhìn rõ mặt hắn cả, mà khi đó thì hắn còn chưa dùng thuốc Gen, nên bây giờ có cho người đó nhìn lại, cũng không thể nào nhận ra hắn được.

Chỉ có một người duy nhất có thể biết chính xác mặt mũi Hoàng Việt như thế nào vào đêm hôm đó, chính là cái tên võ giả có cảnh giới Minh Kính trung kỳ sơ giai đã ra tay hiệp trợ bức lùi con gấu kia, Hoàng Việt cũng không quên thái độ khinh thường mình của tên này khi mà nói hắn đại loại như yếu đừng ra gió, bla bla...

Hoàng Việt không nghĩ nhiều nữa, lúc này hắn đang mải mê nhắn tin với Hiểu My đây, cô trách thầm hắn là bỏ cô cô đơn một mình trong ngày Valentine này, làm Hoàng Việt cứ phải dỗ dành mãi.

“Năm sau ngày Valentine là của em!” Hiểu My yêu cầu.

“Ừ... được, được!” Hoàng Việt hứa trước để đối phó, chứ đến lúc đó hắn hẳn là vẫn chọn Kiều Linh, ha ha.

“Anh nghe tin gì chưa, có loại đất gì đó hay lắm, dân mạng đang bình luận xào xáo lên đây, nghe nói người lấy được nhúm đất này sau khi trồng cây hoa lan thì nó liền biến dị, bán đi được hơn 500 triệu đồng!”

“Ách...” Hoàng Việt thầm bối rối, Hiểu My cũng quan tâm đến những thông tin này sao, lập tức hắn nhắn lại:

“Ừ, trên đời lắm chuyện lạ!”

“Ừm... Thứ thuốc mà anh cho em còn kỳ lạ hơn chuyện đó nữa, à mà anh nói anh gia nhập giang hồ, thế anh với tên hôm nọ khác nhau gì không, em nghĩ luyện võ cũng phân cảnh giới chứ!” Hiểu My hiện nay phải nói là cực kỳ hiếu kỳ với tất cả mọi thứ diễn ra trên thế giới này.

“Cảnh giới sao? Đúng là có!”

“Thế nào!” Hiểu My cực kỳ hưng phấn, xem ra cô sắp được mở ra một thế giới mới a...

“Minh Kính, Ám Kình, Hóa Kính, còn ở phía trên thì anh chưa biết!” Hoàng Việt nói thô sơ giản lược.

“Thế anh ở tầng thứ nào rồi?” Hiểu My hỏi tiếp.

“Minh Kính trung kỳ trung giai, vài ngày sau có thể đột phá đến cao giai!” Hoàng Việt thêm vô biểu tượng cười hề hề.

“Trời, yếu gà!”

“Ách...” Hoàng Việt bó tay rồi, phải biết đạt tới tầng thứ như hắn đã được xưng là cao thủ võ lâm rồi đó a.

Nhưng cũng không giải thích nhiều, đang tính chào Hiểu My đi ngủ thì cô lại nhắn qua một tin làm Hoàng Việt có chút hứng thú.

“Em muốn anh dạy em tu luyện!” Hiểu My đi thẳng vào vấn đề.

“Ách... Để hai tháng nữa được không?” Hoàng Việt cũng muốn a, nhưng tầm hơn 2 tháng nữa hắn mới tham gia kỳ thi võ thuật toàn quốc, nếu được giải nhất mới được công pháp Tố Nữ Kinh a!

“Ừm... hứa rồi đó!” Hiểu My rất tinh ý, biết bạn trai mình hẳn là hiện tại không dạy mình được, hai tháng nữa sao, đến lúc đó cũng chưa muộn mà...

Hoàng Việt liền chìm vào giấc ngủ, haiz, hôm nay quả là nhiều tâm sự a, nếu không dùng thuốc ngủ có khi đêm nay hắn thao thức suốt đêm mất, Kiều Linh à... em thật sự quá hấp dẫn người đi!

...

Hoàng Việt không biết là, vào giờ phút này, các nhà khoa học nghiên cứu trong Viện Khoa Học Lâm Nghiệp vẫn đang điên cuồng ngày đêm phân tích mẫu đất Linh Nhưỡng, quả thật trong này sở hữu hợp chất gì đó rất kì diệu mà bọn họ phân tích mãi vẫn chưa ra kết quả, một nhà khoa học nói:

“Đây có thể là bước tiến mới trong ngành nông nghiệp, chỉ cần được trồng bằng thứ đất này, tất cả cây ăn quả, các giống lúa sẽ cực kỳ giàu chất dinh dưỡng, nhưng trong này có thứ gì mà chúng ta tìm mãi không ra đây??”

“Cái tên lấy được nhúm đất này cũng thật là, tự nhiên ba hoa với bạn bè, để tin tức truyền ra, lỡ các nước trên thế giới gây áp lực thì đúng thật là khó xử!”

“Loại đất này có thể tăng nhanh tốc độ trưởng thành của cây trồng lên tới hàng chục lần, trời ơi là trời, thứ này còn có thể tồn tại trên đời sao?”

“Không có gì là không thể, trên đời này xuất hiện rất nhiều thứ cực kỳ quái dị, chả lẽ, nhúm đất này đến từ nơi đó???”

“Nơi đó ư, không thể nào!!!!!!”

Các nhà khoa học châu đầu ghé tai, vò đầu bứt tóc, đều nghĩ tới một địa điểm cực kỳ đáng sợ, mà bọn họ ngay cả nhắc cũng không dám nhắc tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.