Tái Tạo Thế Giới

Chương 3: Chương 3




Trong hang động, đầu nước bị chặn lại tích tụ dần 1 lượng nước lớn, tạo ra áp suất khá cao. Lớp băng bịt miệng dòng suối rung động và đang dần nứt ra. Chắc chắn nó sẽ vỡ và tạo ra 1 cơn lũ lớn tràn ra ngoài. Anh và Nhi lặn lội một hồi nữa, 2 đứa tới 1 vùng rừng lá kim cao, dễ dàng nhìn lên được bầu trời xanh. Nhưng có 1 điều kì lạ ở đây khiến Anh tò mò nói :

- Bình thường thì rừng lá kim mọc ở những vùng ôn đới hay núi cao mà ! Sao mà nó có thể xuất hiện trên cái đồi thấp lè tè này chứ ? - Anh

- Cuộc đời có nhiều chuyện kì lạ mà ! Bỏ qua đi ! - Nhi

- Không thể nói như vậy được ! - Anh - Đây là hiện tượng sinh học hoặc địa lí ! Tớ nghĩ ta có thể dễ dàng khám phá được ! - Anh

- Sao nào ? Vậy cậu khám phá được điều gì ? - Nhi

- Umh ... Đúng rồi ! Thế giới phép thuật mà cô gái hồi hôm qua nói ! - Anh

- Tớ thấy nó chẳng liên quan gì tới sinh học hay địa lí cả ! - Nhi

- Thì đúng là không phải ! - Anh - Tớ thường xem các bộ phim khoa học viễn tưởng! Nhiều chiều bí ẩn và được nối với chiều không gian mà ta đang sống bằng cổng không gian. Nó là sự quy tụ cấu trúc không gian về 1 điểm liên kết. Vật chất có thể qua 1 nơi trong vòng vài giây cho dù thực tế nơi đó cách xa hàng tỉ tỉ ánh sáng hoặc nơi đó song song với ta. Tức không có đường liên kết nào để ta tới được. Những hiện tượng này phụ thuộc chủ yếu vào yếu tố vật lí. Có lẽ có 1 sự thay đổi trong cấu trúc không gian làm cho 2 thế giới gặp nhau bằng cách bẻ cong đường không gian hoặc tác động lực đen kéo các chiều không gian song song cắt nhau tại 1 điểm tạo ra đường liên kết ! ...

- Thôi ... Thôi !!! ... Cậu nói 1 vòng luẩn quẩn tớ chả hiểu gì hết đó ! Nói chung là có lỗ hở không gian gì đó phải không ? - Nhi

- Ừ ! Lỗ hở ấy có thể đã liến kết với 1 nơi nào nó lạnh lạnh khiến nhiệt bị truyền đi ! - Anh

- Khoan ... ! ... Cậu có nghe thấy tiếng gì không ? - Nhi

- ... Hình như là có ! Nghe như tiếng nước chảy vậy đó ! - Anh

2 đứa quanh đầu lại, hướng về cái hướng mà tiếng động ấy phát ra. và 2 người bất ngờ khi thấy có 1 dòng lũ đang tới, đánh đổ cả vài cái cây yếu. 2 người mới hoảng hốt kéo nhau chạy đi. Và dòng nước ngày càng đổ tới gần tới chỗ Anh và Nhi hơn. Nhi sung sức hơn vượt lên trước Anh, Nhưng bỗng vì hấp tấp quá, cô vấp chân này vào chân kia té nhào ra trước. Anh thấy vậy mới dừng lại, chạy ngược về đỡ bạn mình dậy. Và vừa ngước mặt lên nhìn, cơn lũ đã gần như trước mặt 2 người, cao tới hơn 2 mét. Trong từng khắc 1, với sự tuyệt vọng của Anh lúc bấy giờ, cô kích ứng viên đá vẫn còn giữ trên tay. Rồi viên đá phóng ra 1 luồng sáng chói lóa, tỏa ra khắp nơi, lan không chỉ trong khu rừng mà tới cả thành phố, đất nước, châu lục, trái đất, rồi dần cả vũ trụ với tốc độ ánh sáng. Mọi thứ bỗng đứng yên, chẳng cử động gì cả. Dòng lũ trước mặt Anh và Nhi cũng đứng bóng. 2 người bình tĩnh nhận ra điều đó. Nhi đứng dậy rồi cô hỏi Anh :

- Cậu đã làm gì vậy ?

- Tớ ... tớ không ... không biết ! Tớ chỉ muốn cơn lũ ấy dừng lại để cho ta chạy thôi mà ! Ai ngờ chuyện đó lại thành sự thật ! Hay ... hay là do cái viên đá này ? - Anh

Nhi nhìn xung quanh thì thấy không chỉ cơn lũ đúng yên, ngay cả lá cây đang đung đưa rụng cũng đã đứng hình. Nhi lo lắng nói :

- Tớ nghĩ không đơn giản là như thế đâu ! Cậu đã làm đông cứng cả thời gian rồi ! - Nhi

- Thế thì tiêu rồi ! Như vậy có về cũng chẳng có ý nghĩa gì hết ! Phải làm gì đó thôi ! - Anh

- Thì cậu làm đi ! Cái này là do cậu làm mà ! - Nhi nói

- Được ... được ! Tớ sẽ thử ! Làm sao ta ... ? Umh ... Vô hiệu hóa ! - Anh la lên rồi nhìn xung quanh.

Nhưng chẳng có gì xảy ra hết. anh bắt đầu lo lắng rồi liên tục nói :

- Thu hồi phép thuật ... Trở lại từ đầu ... thời gian chạy lại đi ... tiếp diễn ...

Mọi thứ vẫn đứng yên. Nhi cằn nhằn :

- Thấy không ?! Ngay từ đầu nếu cậu đưa tớ để tớ bán nó đi là được rồi ! Thế thì làm sao có cái tai họa này được kia chứ ! Trời ơi ! ! !

- Ta không thể nản lòng như thế được ! Chắc tớ sẽ phải làm được thôi ! Không ... đúng rồi ! Có thể việc làm đông cứng thời gian đã làm cho viên đá này cạn kiệt năng lượng ! Yes ! Thanh kiếm ở rìa núi ! Nó nếu cũng được gởi từ thế giới phép thuật gì đó thì chắc nó cũng có phép thuật ! Nếu chưa ai chạm vào nó thì chắc chắn nó còn đủ năng lượng để ta sử dụng ! Phải không nào ? - Anh

- Cũng đúng ! Nhưng lỡ còn gặp cái trở ngại nào thì sao ? - Nhi

- Thời gian đã ngừng lại rồi thì còn gì cản cản được ta chứ ? Đi thôi ! - Anh

Anh giơ viên đá lên, đi theo tia sáng và Nhi lẳng lặng theo sau. Kiên trì đi bộ được khoảng nữa tiếng, khung cảnh trước mặt Anh và Nhi hiện rõ hơn và cuối cùng, họ đã nhìn thấy được chân trời và mặt biền xanh ngọc phía trước. Cả 2 đứa vui mừng chạy thật nhanh ra trước, đứng ngay rìa vách núi lõm. Ở đó có thể nhìn thấy 1 dải bãi biển và cả ngôi nhà của Lan Anh. 2 đứa nhìn xuống để tìm thanh kiếm mà anh nói trong giấc mơ. Nhi thấy được thanh kiếm và reo lên :

- Đây rồi nè ! Anh ơi !

Anh nghe thất chạy tới nhìn xuống. Đó là 1 thanh kiếm dài, to sáng chói ánh kim cắm vào vách đá. Cán cầm cũng rất to, 2 bên là 2 cái tấm khiên tròn nhỏ trên 1 đầu búa làm bằng kim loại đen, cứng. Phần đuôi cầm nhìn như có 1 thanh kim loại luồng những cái vòng nhẫn ở chân. Anh nói :

- Được rồi ! Giữ lấy tay tớ cho chắc vào ! - Anh đưa tay cho Nhi nắm thật chặt.

Nhi liền chỉnh thế sao cho thật vững. Rồi Anh thả người lộn ngược xuống vách đá, tay cô vừa chỗ để chạm vào cán thanh kiếm ấy. Rồi Anh nhăn mặt ra sức, rút nó ra. Cô cứ lắc người làm cho Nhi ngày càng trượt về phía trước, mất thăng bằng. Cuối cùng, Anh trượt chân rơi xuống, kéo Nhi rơi theo. Anh nhắm tít cả mắt lại, không biết gì hết. Nhưng sau vài giây, chẳng có gì xảy ra. Cô mở mắt ra nhìn lên trên. nhi đang gồng người tay nắm lấy cán thanh kiếm, tay thì nắm chặt lấy tay Anh giữ cô không rơi. Nhi la lên :

- Giờ sao đây ?

- Tớ không biết ! - Anh đáp

Bỗng, thanh kiếm tụt dần ra khỏi vách đá làm Anh và Nhi xám mặt. Rồi xong ... 2 người rơi xuống. Tay Nhi nắm chặt thanh kiếm, Anh nắm chặt viên đá. Rồi cả hai thứ sáng lên cùng với tâm trạng tuyệt vọng, hoảng hốt và sợ hãi vô cùng của 2 người. 1 vòng tròn Ánh sáng xuất hiện trên mặt biển. Rồi nhìn không gian trong vòng tròn như sụp dần xuống. Và 1 hố đen xuất hiện, đón 2 người rời vào trong đó rồi biến mất. Không còn để lại bất cứ cái gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.