Tam Vương Nhất Phi: Vương Phi Ngoại Tình

Chương 14: Chương 14: Đau Lòng Vì Hắn




“ Không, đây là lỗi của ta.” Hắn khẽ gầm nhẹ, kích động nói: “Đây đều là ta không bảo vệ nàng tốt. Còn nữa, nếu không có ta, nàng và huynh ấy cũng sẽ tốt đẹp, nếu không phải là lỗi của ta, nàng cũng không phải gả cho ta, cũng không phát sinh ra chuyện khiến nàng cảm thấy nhục nhã như vậy. Ta chính là người vô dụng, từ nhỏ chỉ biết làm phiền người khác…”

“ Ngươi câm mồm cho ta!” Triển Tình Ngữ tức giận nói: “Ngươi nói linh tinh cái gì vậy, cái gì liên lụy, chuyện này không trách ngươi. Ngươi không cần luôn nghĩ về mình như vậy, ngươi không làm liên lụy đến ai.”

“ Ta đã liên lụy đến nàng.” Hắn cúi đầu nói, âm thanh mang theo chút thống khổ: “ Tình Ngữ, ta không nên cưới nàng, lại càng không nên để cho nàng rơi vào tình trạng này. Dù sao, người nàng yêu cũng chính là huynh ấy….”

“ Nhìn ta.”

Hắn nhìn vào mắt của nàng.

“ Đừng có cảm thấy áy náy tự trách mình, ta không yêu hắn, đó là chuyện quá khứ. Triển Tình Ngữ hiện tại là của hiện tại, không phải của quá khứ. Hiện tại ta đang ở bên cạnh ngươi, Mặc, đừng luôn làm cho mình khổ sở như vậy. Ta sẽ đau lòng, ngươi biết không?”

Triển Tình Ngữ nghiêm túc nhìn hắn.

Thiếu niên trước mặt luôn làm cho tính tình nàng nóng nảy, cả tâm đều trở nên yếu đuối, hắn là nhu nhược, yếu đuối như vậy, nhưng chính hắn vừa rồi lại kiên cường bảo vệ nàng, giống như một cây đại thụ không thể vật ngã.

Hắn làm cho nàng đau lòng.

Triển Tình Ngữ ở hiện đại cho tới giờ vẫn luôn cố gắng tự lập, nàng là thiên kim hắc bang, mười tám tuổi đã bắt đầu gánh sự nghiệp gia tộc. Nếu không phải vì các anh của nàng mỗi lần nàng hẹn hò nếu không đánh gãy tay thì cũng làm cho người ta nằm viện, còn để lại một dòng chữ đẹp đẽ: “Ngươi dám chạm vào em ta, muốn chết à!”

Không phải như thế này thì nam nhân theo đuổi nàng tất nhiên là chạy theo như vịt.

Cuối cùng kết quả nàng lại biến thành một thặng nữ.( ế á)

Nàng cũng không để ý, nhưng cuối cùng, đại ca chưa được sự đồng ý của nàng đã đem nàng gả cho người đứng đầu hắc đạo của Nhật Bản – Tuấn Ngạn, nàng liền cãi nhau một trận với anh, nhưng trong lúc nhàm chán đùa nghịch nàng lại ném tiền xu vào trước mặt tượng thần tài, không nghĩ tới lại xuyên qua.

Gặp được hắn vốn cũng là chuyện ngoài ý muốn.

Thiếu niên này không phải là nam nhân hoàn mĩ trong lòng nàng, nhưng mà, hắn có thể chạm tới nơi mềm mại nhất trong lòng nàng, làm cho nàng không tự chủ đau lòng vì hắn.

Cũng quyết định, phải ở bên cạnh hắn.

Nàng cũng không nghĩ tới hắn lại xuất hiện như vậy.

“ Ta sẽ ở bên cạnh ngươi, Mặc.” Ngữ khí của nàng thập phần kiên định.

Hiên Viên Mặc trong nháy mắt có hơi khó thở, hắn yên lặng nhìn nàng, một lúc lâu sau, hắn hôn lên môi của nàng, yêu thương hôn lên dấu vết trên đó .

“ Tình Ngữ, nàng thật sự sẽ ở lại sao?”

“ Đúng.”

Hắn tươi cười, đó là lần đầu tiên nàng thấy hắn cười đến sáng lạn như vậy, giống như hồ sen sau cơn mưa, bông hoa sen khẽ lung lay, mang theo chút ngượng ngùng.

Nói một nam nhân như vậy có chút không thích hợp, nhưng nàng thật sự cảm thấy hắn không có giống một bông hoa sen thuần khiết bình thường.

“ Tốt.” Hắn khẽ mỉm cười, đột nhiên nhớ đến một cái gì đó: “Nàng chờ ta, ta đi gọi Hoắc đại phu đến.” Hắn xoay người đi ra cửa, kêu nam tử lúc nãy vào.

“ Hoắc Ưng, phiền ngươi giúp nàng giải huyệt đạo.”

Triển Tình Ngữ nhướn mi, hắn chính là Hoắc đại phu kia?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.