Tam Vương Nhất Phi: Vương Phi Ngoại Tình

Chương 36: Chương 36: Hôn Gió




“ Ngữ nhi không thích ăn Đông Pha Nhục, ngày hôm qua ăn xong rất không thoải mái.”

Hiên Viên Mặc không hề biết nội tình nên cứ thẳng thắn nói ra tình hình đêm qua, khiến cho ý cười trong mắt Mộc Lưu Thương càng sâu, nhìn nàng bỡn cợt.

Triển Tình Ngữ nhéo tay hắn, ngầm bảo hắn đừng nói nữa. Hiên Viên Mặc khó hiểu nhìn nàng.

“ Nếu biểu ca phải đi rồi, hay là để chúng ta tiễn huynh.” Triển Tình Ngữ cười nhẹ nhìn hắn: “Vừa lúc ta cũng muốn đi ra ngoài với Mặc.”

Hiên Viên Mặc gật đầu: “Đúng vậy, biểu ca, để cho chúng ta tiễn người đi, nếu sau này rảnh rỗi cứ đến kinh thành chơi với chúng ta.”

Mộc Lưu Thương cười nói: “Cảm ơn. Chúng ta đi thôi, hành lí ta đã thu dọn xong rồi.”

Ba người một hàng đi ra đến cửa, trong lòng Triển Tình Ngữ khó chịu, thầm nghĩ người này đi nhanh như vậy, hại nàng còn chưa có dịp thực hiện kế sách.

Lúc này hắn lại tự nhiên rời đi.

Triển Tình Ngữ vừa đi vừa nghĩ, khi đến cửa, Mộc Lưu Thương chắp tay nói: “ Biểu đệ, biểu muội, cảm ơn hai người đã tiễn ta, tạm biệt.”

“ Biểu ca đi thong thả, thuận buồm xuôi gió.” Hiên Viên Mặc mỉm cười đưa tiễn.

Nhìn thấy Mộc Lưu Thương lên xe ngựa, Triển Tình Ngữ hừ lạnh một tiếng.

Được rồi, xem như hắn gặp may. Nếu hắn còn dám tới, nàng nhất định sẽ không tha cho hắn.

Coi như để lại cho Hiên Viên Mặc chút mặt mũi.

Ngay lúc xe ngựa chuẩn bị rời đi, Mộc Lưu Thương vén rèm nhìn nàng.

Hiên Viên Mặc quay người nói người hầu đi chuẩn bị xe ngựa ra ngoài.

Đúng lúc này, Mộc Lưu Thương bỗng đưa tay xuống môi, gửi cho nàng một nụ hôn gió, khóe miệng kia mang theo vài phần tà khí cùng khiêu khích.

Ta X, người này cư nhiên lại dám đùa giỡn nàng.

Triển Tình Ngữ nhất thời nổi giận, nàng định đuổi theo nhưng lại bị Hiên Viên Mặc kéo lại: “Ngữ nhi, nàng muốn làm gì?”Vẻ mặt hắn khó hiểu nhìn nàng.

Triển Tình Ngữ hừ lạnh một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Mộc Lưu Thương, vẻ mặt khinh thường.

Hừ, nàng không thèm chấp nhặt với người như thế!

Nàng quay đầu lại đối diện với Hiên Viên Mặc, vẻ mặt bỗng trở nên dịu dàng: “Không có việc gì, ta chỉ đang nghĩ sẽ mua gì thôi.”

“ Đợi chút nữa, nếu nàng thích gì thì mua hết đi.”

Xe ngựa đã chuẩn bị xong, hai người liền lên xe ngựa tiến thẳng về phía trước.

Theo đường thẳng tiến vào phố Đồng Tước, trước mắt là một khu buôn bán lớn, không hề thiếu thương nhân mở cửa hàng, Triển Tình Ngữ vén rèm nhìn ra ngoài: “Nơi này rất phồn hoa.”

Hiên Viên Mặc gật đầu, “Chi bằng chúng ta xuống xe đi bộ, để cho bọn họ theo sau.”

“ Tất nhiên, dạo phố sao có thể ở trên xe ngựa.” Hai người lập tức xuống xe đi bộ, để cho nha hoàn theo sau. Triển Tình Ngữ phát hiện không ít thứ thú vị, lập tức mua rồi sai người đem về trên xe.

“ Phía trước hình như rất náo nhiệt? Sao lại có nhiều người tụ tập như vậy?” Triển Tình Ngữ kéo tay hắn đi tới phía trước.

Mãi mới tới được bên kia, mới phát hiện hóa ra mọi người vây quanh một tên ăn mày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.