Triển Tình Ngữ trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi ở đây làm cái gì?”
“ Nam nhân cùng nữ nhân ở một chỗ có thể làm cái gì?” Hắn nhấc cằm của nàng lên, thấy ánh mắt ngạo mạn của nàng nhất thời nổi lên hứng thú.
Triển Tình Ngữ hừ một tiếng, gạt tay hắn ra: “ Ta không phải là nữ nhân của ngươi, thật có lỗi, ta với ngươi không quan hệ. Ngươi hiện tại, lập tức, lập tức cút đi cho ta.”
Hiên Viên Tiêu nhướn mi: “Nhanh như vậy đã không nhớ ta rồi sao? Nhưng trên người ngươi, mỗi một chỗ……..” tay hắn di chuyển trên nàng da trơn nhẵn của nàng, “ Lại đều hoan nghênh ta như vậy.”
Triển Tình Ngữ tung một quyền về phía tai hắn.
Ta X, Người này không dạy cho bài học thì không biết nàng lợi hại!
Hiên Viên Tiêu nắm được tay nàng, lực đạo của hắn rất lớn, làm cho nàng căn bản không thể rút lại được.
“Ngươi buông ra, bằng không ta sẽ gọi người tới.”
“ Ngươi kêu đi, tốt nhất gọi tất cả mọi người đến đây xem bộ dạng triền miên của ta cùng Thụy Vương phi đi!”
Triển Tình Ngữ híp mắt trừng hắn: “Ta đây sẽ không khách khí!”
Nàng trực tiếp sử dụng kĩ năng cận vật áp sát để công kích hắn.
Hắn muốn chiếm tiện nghi của nàng cũng phải xem nàng có cho hắn cơ hội không.
Hiên Viên Tiêu bỏ tay nàng ra tránh đi, dù vậy vẫn ung dung nhìn nàng: “Không sợ ta lại điểm huyệt ngươi nữa sao?”
“ Có bản lĩnh đánh tay đôi với ta.”
“ Ta có hứng thú đánh với ngươi, nhưng mà, là ở trên giường.” Hắn tự nhiên thưởng thức thân thể mềm mại của nàng, giờ phút này nàng không mảnh vải che thân, quả thật là quá mức mê người.
Triển Tình Ngữ kéo quần áo đặt bên cạnh che người lại: “Ta hiện tại sẽ đánh cho ngươi nằm sấp dưới đất. Ta đã nói cho ngươi, ta là thê tử của Hiên Viên Mặc, ngươi có thể hay không đừng đến tìm ta?”
“ Ta chưa từng thừa nhận ngươi là thê tử hắn.” Hắn ôm lấy cánh tay của mình.
“ Như thế nào chỉ có một mình ngươi, hắn để ngươi ngủ một mình, cô chẩm nan miên? Ta nghĩ hắn cũng không có năng lực để thỏa mãn dục vọng cho ngươi đi?” Hắn tà khí đánh giá nàng: “Hắn có thể đem lại cho ngươi vui vẻ sao?”
Triển Tình Ngữ lạnh lùng nói: “ Ta cùng hắn ở một chỗ thật sự là rất vui vẻ, không cần ngươi lo lắng có hạnh phúc hay không.”
“Nếu là như vậy, vì cái gì hắn lại ngủ ở thư phòng?” Hắn cười nhẹ: “ Ngươi không cảm thấy cô đơn ư?”
“Ta không cảm thấy cô đơn, trái lại ngươi nhàn nhã không có việc gì làm liền đi gây sự!” Nàng trừng mắt nhìn hắn một cái rồi cao ngạo đứng dậy.
Hiên Viên Tiêu vọt đến trươc mặt nàng, thân trên hắn trần trụi, nổi bật lên những đường cong cường tráng trước ngực hắn, vươn tay ra áp sát nàng vào tường.
“ Ngươi không thể để ta yên sao?”
Hiên Viên Tiêu nở nụ cười, đầu ngón tay nhẹ vỗ về cánh môi của nàng: “Thật là không cô đơn, không cần ta an ủi sao?”
“ An ủi cái đầu ngươi!”
Đúng lúc này bên ngoài truyền đến âm thanh của tiểu hài tử: “ Vương phi, trà của ngài đã chuẩn bị xong, có cần Thúy Trà tỷ tỷ mang vào không?”
Triển Tình Ngữ lập tức trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi lập tức cút đi!”
Hiên Viên Tiêu hừ một tiếng, nhìn ra bên ngoài: “Được rồi, hôm nay ta tạm thời buông tha cho ngươi.” Hắn lấy quần áo để một bên mặc lên, rồi trèo qua cửa sổ.
Triển Tình Ngữ nhướn mi, ngày mang nàng sẽ đóng đinh cái cửa sổ này, xem hắn làm sao vào được.
“ Trà để bên ngoài đi.” Nàng xoay người tìm quần áo, bỗng nhiên lại thấy tiểu hài tử kia đứng trước mặt nàng.
“ Mộc Tà? Ai cho người vào!” Lá gan tiểu thử thối này thật lớn!
Mộc Tà nhướn mi: “Vừa rồi nếu không có ta, ngươi đã bị hắn chiếm tiện nghi rồi.”