CHAP 4 : CUỘC GẶP GỠ BẤT NGỜ. THÀNH PHỐ MỚI.
Chap này Au tặng cho mấy bn hóng có TFBOYS nhá
___________________________________________________________________________
Vậy là 1 tuần đã trôi qua . Nó cũng bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi . Nó lấy giấy , viết ra tất cả những gì cần mua thêm . Pa nó , hôm qua (trước khi nó đi 5 ngày ) đã cho người đặt vé máy bay và mua nhà cho nó bên đấy . Nó đã xin Pama cho ở ký túc xá của trường và đi làm thêm để tự lo cho mình . Nhưng Pama nó chỉ có đồng ý một chuyện : cho nó đi làm thêm .
- - Ở ký túc xá , một phòng bao nhiêu người. Lại còn việc vệ sinh thì kém . Con thì sao chịu được – Mẹ nó nói
-Đúng rồi đấy con . Nghe theo mẹ đi . Còn sau này có việc gì làm thì phải xin phép ba . Không được làm khi đi học . Lúc nào nghỉ lễ hay nghỉ hè hãy tính- Ba nó phụ thêm
Nó không nói gì nữa , quay lên phòng . Vì nó biết Pama nó đã quyết thì không có gì có thể thay đổi.
___________NĂM NGÀY SAU_________
Năm ngày trôi qua nhanh chóng . Trước ngày đi , nó nhận được rất nhiều cuộc điện thoại từ thầy cô và bạn bè , họ hàng . Nó nói chuyện rồi lại tắt máy với bao giọt lệ trên khóe mắt . Sắp tới giờ ra sân bay . Nó cho người mang hết đồ cho chở riêng một xe gửi về bên đó trước . Nó soạn đồ như muốn đi luôn hay sao ấy . Cái gì mà đến bốn , năm cái valy to đùng . Mấy thùng sách với cả tạp chí . Nó đứng trước ngôi nhà như chào từ biệt . Thấy con gái có vẻ buồn , mẹ nó vỗ vai nó rồi bảo :
-Có gì mà phải buồn . Con đi học xa nhà mấy năm. Học xong thì về với ba mẹ . Tết cũng được về nữa. Hay là con định đi luôn ?
- Không phải thế mẹ à . Nhưng mà xa ba mẹ con thấy nhớ lắm a~ - Nó nũng .
-Xong chưa con ? Đến giờ đi rồi – Ba nó lên tiếng .
8h sáng rồi!!
Nó lên xe cùng Pama nó . Trên đường đi đến sân bay , nó ngẩn ngẩn ngơ ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ .Nó mở điện thoại ra thấy có một tin nhắn mới . Của Đức :”Em đã đến sân bay chưa . Hôm nay anh bận học nên không ra tiễn em được . Xin lỗi nhé. Chúc em đi đường thượng lộ bình an ^^”. Nó mỉm cười , nhắn lại : “ Anh hôm nay uống đúng thuốc rồi đấy hửm ? Nhắn sến ghê . Cảm ơn anh nhiều nhé .” . Nó cất điện thoại vào túi, nhắm mắt . Nó dần chìm vào giấc ngủ . Nó đang mơ màng , bỗng dưng bị ai đó lay dậy . Là mẹ nó . Hóa ra đã đến sân bay . Nó bước xuống xe . Người vận chuyển mang đồ nó xuống . Bao nhiêu cặp mắt đổ về phía nó . Là bởi nó đang đi trên thảm đỏ của Party bọn bạn nó tổ chức. Chính bản thân nó cũng không biết chuyện gì đang xảy ra . MỘT PARTY CHIA TAY NGAY TẠI SÂN BAY . Trông thấy bao nhiêu người bạn và thầy cô của nó , dù không hiểu nhưng cũng đủ làm mắt nó nhen ướt : Thảo, Hương, Trang, Linh, Tú,.... Thầy cô dạy Toán , Văn, ... có đủ cả. Từng chùm bóng bay được thả lên trời . Một bảng đền Led to đùng nhấp nháy dòng chữ:
PHẠM THIÊN TÚ HÀ , CẬU KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC QUÊN CHÚNG TÔI . Mọi người cũng hô to :”TÚ HÀ , CẬU MÀ QUÊN CHÚNG TÔI THÌ KHÔNG XONG ĐÂU !!!” . Nó vui lắm , từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má hồng . Mọi người chạy tới , lần lượt ôm và nói lời chia tay với nó . Đứng sau cái Linh- bạn nó đang khóc thút thít không ai khác chính là Trung Đức . Hắn đang đứng nhìn nó nó mỉm cười rất tươi.Nó quay lại dỗ Linh thì lại gặp nụ cười ấy . Nó vỗ vai an ủi bạn một một vài câu rồi đi tới chỗ anh , mắt vẫn đang ướt đẫm . Nó vỗ vai anh :”Học chăm quá nhỉ??” . Anh khoác vai nó :” Ờ ... thì ....anh đang học hoạt động tập thể mà . Đề bài hôm nay là giữ bí mật cho mọi người . Vậy là anh được điểm A rồi nhể ??” . Mọi người tới tận lúc nó chuẩn bị đi soát vé .8h45
Hôm nay , cái sân bay này đã là sân khấu của riêng nó rồi . Trước khi đi tới điểm soát vé , nó vẫy tay chào tạm biệt mọi người . Pama nó ôm cục vàng của họ vào lòng:”Tiểu Hà, sang đó con phải tự lo cho bản thân . Nếu thiếu gì thì gọi cho ba mẹ nha con .” . Nó vâng vâng , dạ dạ . Mọi người nhìn theo nó đi đến nơi soát vé. Bóng nó xa dần rồi mất hút giữa dòng người đông đúc . Nó lên máy bay . Máy bay cất cánh . Nó ngồi vào chỗ gần cửa sổ, vừa ngồi xuống là nó nhắm mắt , thiu thiu ngủ luôn . Bỗng dưng , có một đám người đi và khoang của nó. . Nhóm gồm có 4, 5 người gì đấy . Ba anh chàng trong nhóm bịt khẩu trang kín mít đi tới chỗ nó , giơ tấm vé lên xem số ghế rồi chui luôn vào ba chỗ còn trống bên cạnh nó . Thấy động , nó tỉnh dậy, hất cho ba anh chàng kia một cái liếc xéo không thương tiếc -_- . Khi cả ba bỏ khẩu trang ra thì.......CHỘ Ôi. Thần tượng của nó nên nó nhận ra ngay . Không ai khác đó chính là TFBOYS . Nó không có tỏ vẻ sung sướng hay sốt sắng (Au: Thử mà xem , chẳng chạy mất dép rồi) . Một lúc lâu sau , nó mới rút điện thoại ra , lay tay người ngồi ngay cạnh nó – Vương Tuấn Khải , nói bằng tiếng trung:- Xin lỗi . Tôi là Tứ Diệp Thảo . Xin hỏi có thể cho tôi chụp với anh 1 kiểu k?-Nó nói ngập ngừng
Khải quay lại , tim anh lệch nhịp khi thấy cô . Một gương mặt thiên thần , hai gò má đan. Khải đâm ra lúng túng . Anh đáp lại :
-Có thể chứ . Nó chụp liên tiếp cả mười mấy bức . Xong , nó ngồi ngắm đi ngắm lại . Miệng không ngớt :”Xei xei , đẹp quạ đi ...”. Khải có lẽ vì ngại nên quay mặt đi chỗ khác . . Anh khẽ nói với Thiên Tỷ và Vương Nguyên :”Hey... hey . Anh đứa kia . Có nghe anh nói gì không hả ?”Nguyên và Tỷ không hẹn đồng thanh :
-Gì vậy ? Anh cứ nói luôn ra xem nào.
Khải đỏ mặt , đưa tay ra hiệu cho Nguyên và tỷ nói nhỏ cái miệng lại :
-Xuỵt .... Hai đưa vặn nhỏ volume cho anh nhờ . Một trong hai đứa đổi chỗ cho anh đi . Mau ... Lẹ
-Anh bị làm sao vậy . Ngồi chỗ đó có sao-Tỷ nói
-Anh hiện tại đang ngồi cạnh một Tiểu Bàng Giải Chiên à....
Nó nghe thấy . Quay lại , nói
-Xin lỗi vì đã xen vào cuộc nói chuyện của ba người và tôi không cố ý nghe trộm ... Nhưng ai bảo tôi là Tiểu Bàng Giải ? Tôi là Tứ Diệp Thảo , MỘT TỨ DIỆP THẢO CHÂN CHÍNH ĐẤY NHÉ .- nó nhấn mạnh cuối câu.
Thiên Nguyên mắt tròn xoe . Tỷ :”Hảo đẹp a~~ ... Cô bao nhiêu tuổi rồi? Có bạn trai chưa ? Ăn gì mà xinh zữ vậy ?” . Đang định mở mồm nói thì Nguyên nói luôn “hộ” rồi . Đắng lòng .- Xin chào , tôi tên là Tú Hà , Phạm Thiên Tú Hà . Năm nay tôi tròn 20 tuổi . Chưa có bạn trai . Ăn cơm mẹ nấu nên mới đẹp như vậy á~~
-Oa ... Xinh như cậu mà cũng đi hâm mộ tụi tôi á – Nguyên nhanh mồm
-Ủa ? Xinh là không được hâm mộ các anh à .-Hix.. Mà cô là là Tứ Diệp Thảo ? Cô nói xem hôm nay ngày giề....- Tỷ bỏ luôn sự cao lãnh ở nhà, mồm nhanh hơn Nguyên
- Cái gì zợ??? Hôm nay là ngày 21/09 , tất nhiên là ngày sinh nhật cụa Khải ca tròn 25 tuổi roài . Hỏi gì mà dễ dữ vậy.
- Bái phục ... bái phục . Hôm nay tụi tôi có buổi Fan meeting đéy... Đi với tụi tôi không ?- Khải ca bây giờ mới lên tiếng.
- Để xem đã . Hôm nay về thì không phải làm gì .... Ok, tôi đi được. Chờ chút để tôi đặt vé
- Gọi chúng tôi là anh đy . Anh hơn em 5 tuổi đọ . Còn vé không cần đặt đâu . Để chốc anh đưa cho em thẻ khách ViP nhá . – Khải tuôn một tràng dài nhưng đôi mắt vẫn nhìn về hướng khác để tránh khuôn mặt thiên thần ấy. Còn mặt nó bây giờ đã ửng đỏ vì câu nói vừa rồi của Khải . Còn một phần là do chính nó cũng không tin được chỉ trong chưa đày 10 phút , nó đã có thể nói chuyện với thần tượng một cách thân thiết . Nghe anh nói vậy , nó chỉ khẽ gật đầu rồi ngồi im