Đám người Trần gia và Vương gia đều nhìn về hướng Tần Vấn thiên, sắc mặt đầy vẻ hoang mang, chiến lực như vậy chắc chắn không phải hạng người vô danh.
- Ngươi là môn đồ của phái nào?
Cường giả Trần gia lạnh lùng hỏi.
- Sư tôn của Đế mỗ là người sơn dã, hơn nữa Đế mỗ học nghệ không tinh, chẳng bằng được một phần vạn chân truyền của sư tôn, không dám lấy danh của người rêu rao bên ngoài.
Thời khắc nay, Tần Vấn Thiên vẫn đứng chắp tay như trước, nhưng bởi vì đã chiến thắng Trần Nguyên, càng khiến mọi người có cảm giác người này lai lịch không tầm thường.
Đại Hạ Hoàng Triều có đất đai rộng lớn, cường giả như mây, trừ các đại thế lực cấp độ bá chủ ra, còn có một số ẩn sĩ cư ngụ, thực lực vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa, có một số nhân vật nổi danh trong bảng Thiên Cương, phần thì đã rời khỏi Đại Hạ, phần thì vẫn còn hành tẩu trên lãnh thổ Đại Hạ Hoàng Triều. Thêm vào đó, Đại Hạ Hoàng Triều trải qua bao nhiêu năm truyền thừa nối nghiệp, ai có thể đoán biết được hiện tại có bao nhiêu cường giả đang ẩn náu cơ chứ.
Tần Vấn Thiên nói hắn là truyền nhân của tu sĩ ẩn danh, thì cũng chẳng có gì kỳ quái.
Ví dụ như Mộ Phong kia, chính là đệ tử của Độc Vương, tuy rằng Độc Vương không phải là thế lực cấp độ bá chủ, nhưng có người nào dám khinh thường, môn hạ đệ tử của ông ta, đều là cao thủ dùng độc, các đại thế lực cấp độ bá chủ muốn mời về cũng vô cùng khó khăn.
- Thế sao, nếu đã vậy, ta cũng muốn nhìn thử xem, sư phụ ngươi rốt cuộc là người phương nào?
Chỉ thấy cường giả Trần gia kia phất tay một cái, một nhóm cường giả khác nhanh chóng bước ra, khí thế như muốn đè ép Tần Vấn Thiên, những người này đứng ngạo nghễ giữa không trung, đúng ngay các đại phương vị, gần như vây khốn Tần Vấn Thiên bên trong, từng luồng khí tức mạnh mẽ ào ạt lao về phía Tần Vấn Thiên, uy lực vô cùng mãnh liệt.
Tiu rằng Đại Hạ Hoàng Triều có rất nhiều tu sĩ ẩn tu, nhưng nếu là người cực kỳ nổi danh, chắc chắn sẽ có thần công đặc thù, cũng chính là tuyệt học của bọn họ, điển hình như độc của Mộ Phong. Nếu muốn biết, chỉ cần bức Tần Vấn Thiên phải sử dụng tuyệt học độc môn, thì sẽ từ đó mà suy ra được, sư phụ hắn là ai.
Đương nhiên, Trần gia lấy lý do này để vây đánh Tần Vấn Thiên, chính là vì biết rằng đánh trực diện một đối một thì không ai là đối thủ của hắn, lại sợ mất thể diện nên mới tìm lý do rách nát như thế để có thể đồng loạt ra tay.
Tần Vấn Thiên đứng trên lưng chim Đại Bằng, ngưng mắt nhìn đám người giữa không trung, có năm vị cường giả cảnh giới Thiên Cương Nhị Trọng đồng thời gia nhập đội ngũ, chỉ chớp mắt, khí thế đã tăng lên rất nhiều.
- Ầm!
Một luồng trọng lực khủng bố rơi xuống người hắn, giống như thân thể phải gánh vác một ngọn núi lớn vô cùng nặng, một cường giả khẽ nhún chân, hai tay đưa ra, tức khắc có một ngọn núi lớn xuất hiện, được hắn nâng trong lòng bàn tay, ngọn núi này, chính là Võ Mệnh Thiên Cương.
Một người khác có đôi mắt sâu không gì tả được, trong con ngươi của hắn như có một ngọn lửa U Minh, thiêu đốt hai mắt Tần Vấn Thiên.
Còn có một người khác, từng bước đi lên, mỗi bước chân của hắn đều khiến không gian phải chấn động, một nguồn lực như muốn phá vỡ hết mọi thứ bộc phát ra, đè ép Tần Vấn Thiên đến mức khó thở.
Năm cường giả cảnh giới Thiên Cương, đồng thời ra tay với Tần Vấn Thiên, có thể tưởng tượng được luồng uy lực này mạnh mẽ đến mức nào rồi.
Tần Vấn Thiên lại không hề để tâm chút nào, bật cười giễu cợt, ngạo nghễ đứng thẳng, đưa ánh mắt nhìn về phía đám cường giả giữa không trung, thần sắc vẫn lạnh lùng như cũ.
- Ầm!
Một luồng lửa đỏ mạnh mẽ lao đến, đánh về phía Tần Vấn Thiên, đồng thời, sức nặng của luồng khí tức kia lại càng mạnh mẽ hơn, Võ Mệnh Thiên Cương giáng xuống từ giữa không trung, những chỗ bị nó đánh trúng đều bị phá hủy.
Năm tên cường giả đều thi triển thần thông, Hỏa Long bay lượn, Chưởng Ấn yên thiên, Cổ Phong trấn diệt… Chỉ chớp mắt đã vây khốn Tần Vấn Thiên giữa dòng xoáy mãnh liệt của những đòn đánh, dường như có thể tiêu điệt hắn bất cứ lúc nào.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nụ cười vẫn giữ nguyên như trước, chỉ thấy hắn tiêu sái bước đi, không hề để ý đến những đòn đánh công kích kia, bước ra từ giữa không trung.
Hắn nắm chặt hai tay, chỉ trong chớp mắt, một ngọn lửa đã được tạo ra, nó không ngừng gia tăng sức mạnh từ giữa hai tay hắn, giống như sức mạnh được bộc phát ra từ máu huyết trong cơ thể.
Nguồn sức mạnh từ máu huyết này như muốn cháy rực lên, bao quanh cơ thể Tần Vấn Thiên, tạo thành một vầng sáng đỏ rực màu lửa vừa vô cùng khủng bố lại vừa mê hoặc lòng người.
Chưởng Ấn và Cổ Phong đồng thời đánh tới, Tần Vấn Thiên giơ tay đón đỡ, hai chưởng va chạm mạnh vào nhau, tay trái hắn đánh vào Chưởng Ấn Hỏa Diễm của đối thủ, tay phải thì đánh thẳng vào Cổ Phong của Võ Mệnh Thiên Cương kia.
- Tách!
Một âm thanh trong trẻo lan ra khắp không gian, trên Cổ Phong xuất hiện vết nứt, vết nứt này lan rộng nhanh chóng, khiến người đang điều khiển Võ Mệnh Thiên Cương bị phản phệ phải phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt, muốn thu hồi Võ Mệnh Thiên Cương về.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lướt qua người hắn ta, như đang trào phúng hắn ta quá ngu xuẩn, vừa rồi hắn đã triệt hạ một Võ Mệnh Thiên Cương, giờ tên này còn định dùng Võ Mệnh Thiên Cương để đỡ đòn, chẳng phải là muốn chết sao.
Phanh…
Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, Võ Mệnh Thiên Cương Cổ Phong bị đánh nát, sắc mặt người nọ trắng bệch, một Võ Mệnh Thiên Cương bị chưởng lực đánh nát thẳng tay như thế, đã đủ để biết lực công kích phải mạnh đến mức nào, đáng sợ ra sao rồi?
Giờ đây, Lực Ý Chí Vũ Đạo và Yêu Ý Chí Vũ Đạo của Tần Vấn Thiên đều đã đạt đến cạnh giới thứ hai, chứ không còn ở cấp sơ nữa, vậy nên uy lực của nó vô cùng kinh khủng, thêm vào đó, hiện giờ, sức mạnh của huyết mạch đã mở ra được một năng lực mới, củng cố vững chắc lực phòng ngự và gia tăng khả năng chiến đấu cho lực công kích, thậm chí lúc huyết mạch hắn nóng bỏng bùng nổ còn vượt qua cả cảnh giới vốn có của nó.
Huống hồ, trong cơ thể Tần Vấn Thiên có chứa đựng lực lượng của nguyên thần, tuy chỉ là một loại thông thường, nhưng lực công kích lại vô cùng mạnh mẽ, mặc dù là cường giả cảnh giới Thiên Cương cấp ba cũng chưa chắc đã chịu đựng được, sao địch thủ trước mắt này lại không vỡ nát chứ.
Khoảnh khắc Tần Vấn Thiên đánh nát Võ Mệnh Thiên Cương, lực công kích của nó ào ạt ập tới, chỉ thấy hắn nở nụ cười lạnh lùng, hai tay hơi động, biến ra một thanh kiếm lộng lẫy chói mắt, quét ngang không gian, chặt đôi mọi thứ trên đường nó đi qua.