- Không thể dùng Võ Mệnh Thiên Cương công kích được nữa.
Trong đầu năm người kia đều nhảy ra cùng một suy nghĩ như thế, nếu còn dùng Võ Mệnh Thiên Cương công kích Tần Vấn Thiên, chắc chắn sẽ bị đối phương đánh nát.
- Đại nhật phổ chiếu thuật.
Một người giận dữ quát lên, chỉ trong chớp mắt năm người đã phân chia ra trấn giữ năm phương vị lớn, tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn trên người bọn họ được thi triển nhanh chóng, tạo thành những đóa hoa bằng ánh sáng nở rộ rực rỡ, chiếu khắp không gian xung quanh, toàn bộ chúng đều lao thẳng về phía Tần Vấn Thiên, uy lực vô cùng đáng sợ, hòng định tuyệt diệt kẻ địch đang trấn áp bọn họ kia.
Tần Vấn Thiên hừ lạnh, hai tay hắn đưa ra đánh thẳng về phía kẻ cường giả thao túng Võ Mệnh Thiên Cương vừa bị hắn đánh nát, trong không khí bỗng dưng xuất hiện một bàn tay to lớn bằng vàng, chỉ chớp mắt bàn tay ấy đã nắm chặt lại, tóm lấy một cường giả cảnh giới Thiên Cương Nhị Trọng.
- Diệt…
Tần Vấn Thiên phun ra một từ ngữ rét lạnh, bàn tay màu vàng kia ra sức nắm chặt, nhanh chóng tiêu diệt cường giả đang bị nó tóm lấy, bốn cường giả còn lại thấy thế đều kinh hãi biến sắc, nhưng giờ phút này bọn họ lại chẳng con đường lui, máu huyết toàn thân đều đang sôi trào trong từng thớ thịt, tập trung sức lực đánh thẳng về phía Tần Vấn Thiên, giống như có một mặt trời đang vây quanh hắn, cố gắng tiêu diệt thân thể phàm tục.
Tần Vấn Thiên có thể cảm nhận được luồng không khí nóng bỏng đến kinh người quanh cơ thể, giống như cả người hắn đều đang bốc cháy vậy, luồng không khí nóng đó từng chút một thẩm thấu vào cơ thể, muốn phá hủy nhục thân của hắn.
Giờ phút này, huyết mạch toàn thân hắn đều đang kêu gào, từng giọt máu tươi nhỏ xuống lòng bàn tay, mỗi giọt máu đều mang theo luồng hơi thở đáng sợ.
- Oành.
Hai chưởng ấn đồng thời được đánh ra từ tay Tần Vấn Thiên, giống như một tia chớp lao thẳng vào hai cường giả, chưởng ấn quá nhanh, vốn không có cách nào né tránh, nhưng uy lực lại không quá mạnh.
Nhưng khoảnh khắc hai người kia bị đánh trúng lại phát ra tiếng kêu thê thảm, những ai đang có mặt ở đấy đều có thể nhìn thấy cơ thể họ dần dần bị ăn mòn rồi rơi thẳng xuống đất.
Hai người còn lại thấy thế đều hoảng hốt, thân thể muốn lui về phía sau, nhưng Tần Vấn Thiên nào chịu dừng tay ở đây, lại nhỏ thêm hai giọt máu tươi khác vào lòng bàn tay mình, chưởng ấn đỏ rực như máu nhanh chóng được đánh ra, khắc lên lưng bọn họ, cũng như vừa rồi, hai người này, nhanh chóng đều nhanh chóng bị tiêu diệt.
Khắp người Tần Vấn Thiên, mỗi một giọt máu đều như đang sôi trào, hóa thành một luồng lửa đỏ rực rỡ bắn thẳng ra khỏi thể. Đây là luồng sức mạnh của tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn đã đánh vào cơ thể hắn, bị máu huyết trên người hắn ép ra ngoài, không có cách nào hủy diệt được cơ thể của hắn.
Thân hình Tần Vấn Thiên chợt lóe lên, hắn chuẩn bị đi thu chiến lợi phẩm, nhưng lại bị người đàn ông trung niên của Trần gia kia ra tay ngăn cản. Tần Vấn Thiên nở nụ cười, lạnh lùng nhìn ông ta, một giọt máu tươi lại thấm ra lòng bàn tay, bàn tay hóa thành màu đỏ, chậm rãi duỗi ra phía trước, mặt người nọ lập đổi sắc, cuống quýt lui về phía sau, không dám chống đỡ.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười châm chọc, bàn tay giơ lên, chỉ chớp mắt đã đoạt lấy hết năm chiếc nhẫn Thần Văn còn sót lại của năm kẻ kia.
Cơ thể hắn lại lóe lên, trở lại trên lưng chim Đại Bằng, ung dung khoanh tay đứng đó, khí khái kiêu ngạo không ai bì nổi.
- Người này, mạnh quá.
Cả đám người đều chăm chú nhìn theo bóng dáng Tần Vấn Thiên. Một kẻ có thể giết chết năm cường giả ở cùng cảnh giới dễ dàng thế kia, hơn nữa, còn là những cường giả tu hành tâm phát Đại Nhật Càn Khôn của Trần gia, sức chiến đấu của người này, quả thực vô cùng kỳ dị, huống chi, hắn còn chưa từng để lộ Võ Mệnh Thiên Cương của chính mình.
Đám người Âu Dương Cuồng Sinh đều nhìn hắn bằng ánh mắt hiếu kỳ, còn đám người Vương gia thì ngược lại, có vẻ u ám hơn rất nhiều, hiển nhiên, bọn họ đều đã nhìn nhầm, thực lực người này mạnh mẽ như thế, chắc chắn sư môn của hắn cũng vô cùng phi phàm.
Còn sắc mặt khó coi nhất ở đây, tất nhiên là đám cường giả của Trần gia rồi, bọn họ đều hung tợn nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Cái ngươi vừa sử dụng, là Ấn Huyết Chú?
Ấn Huyết Chú, là một trong chín tuyệt học lớn đã bị thất truyền của vương triều Đại Hạ, lấy máu để tế, kích hoạt ấn chú, người bị đánh trúng cơ thể sẽ bị ăn mòn nhanh chóng, hóa thành Khô Cốt, mặc dù ấn pháp của Tần Vấn Thiên khác biệt hơn một chút, nhưng lại rất giống Ấn Huyết Chú, phép thuật này rất khó tu luyện, yêu cầu về máu huyết lại còn vô cùng cao.
- Ngươi không cần biết.
Tần Vấn Thiên lãnh đạm mở miệng.
- Các hạ tiêu diệt cường giả của Trần gia chúng ta, vô lễ như thế, dù cho ngươi là người phương nào, thì người Trần gia chúng ta vẫn muốn lĩnh giáo thêm một phen.
Cường giả Trần gia kia cất giọng lạnh lùng, sau khi hắn dứt lời, đã có mấy người bên cạnh rời đi, hiển nhiên là muốn truyền lời về nhà chính của gia tộc.
- Đế mỗ vốn nghe danh Trần Vương lão nhị đời thứ sáu, đã lâu, ba năm trước đây bỏ lỡ cuộc chiến tranh ngôi trong Bảng Thiên Mệnh, bây giờ đã vào Thiên Vương, tất nhiên không thích hợp để tranh hùng trong Bảng Thiên Mệnh nữa, nếu đã vậy, thì chẳng còn cách nào khác hơn là lãnh giáo Trần gia thanh danh hiển hách ở Hoàng Triều Cổ này rồi.
Tần Vấn Thiên vung ống tay áo lên, thân ảnh bay đi giữa không trung, đặt chân đứng trên đỉnh một cây trụ cổ to lớn, chim Đại Bằng bay lượn bên người hắn, quan sát không gian xung quanh.
Đám người Âu Dương Cuồng Sinh cũng di chuyển cước bộ, nhao nhao giành chỗ trên những cây trụ cổ to lớn, khiến ánh mắt người nào người nấy mang đầu vẻ sắc bén, xem ra, hôm nay lại có trò hay để xem rồi, người này lại dám chân chọc Lão Nhị ngàn năm của Trần Vương.
Sự việc trong Cổ Hoàng Triều nhanh chóng được lan truyền ra ngoài, giống như lại có một cuộc hội ngộ tranh tài nữa, mà vai chính lần này, lại là một người có ai từng nghe tên, một thanh niên họ Đế, nghe nói, hắn tu luyện tuyệt học thành thục, còn là một trong chín tuyệt học lớn đã thất truyền, Ấn Huyết Chú!