Cổ Yêu Đại Bằng, một trong tám vị Yêu Thần truyền thuyết, chim Đại Bằng đứng trong mây chính là Yêu Thông Thần, do Yêu Thần chuyển hóa, cánh chim xòe rộng hơn ba nghìn dặm, như che lấp cả bầu trời, lu mờ hết những vì sao.
Chim Đại Bằng vô cùng hiếm thấy, lúc xưa, khi Tần Vấn Thiên biến thành chim Đại Bằng, đã ở bộc lộ sức mạnh kinh người trong điện Đan Vương.
Bây giờ, tại thành Khâm Châu này, không ngờ lại có Đại Bằng hiện thân, tuy rằng không phải là con mạnh mẽ nhất, nhưng như vậy cũng đã đủ khiến người ta phải mơ ước.
Giờ phút này người đàn ông trung niên của Đại Nhật Trần Gia thầm nghĩ, lần này đến hoàng cung cổ kính của Đại Hạ tra xét, nhưng lại không thu hoạch được gì, nếu có thể lấy được con chim Đại Bằng này, thì quả thực chính là niềm vui ngoài ý muốn, còn về phần kẻ kia, cứ tra hỏi thân phận của hắn trước đã, nếu chỉ là người bình thường, thì cứ giết không tha.
Nhìn khắp hoàng triều Đại Hạ, chẳng có mấy thế lực mà Đại Nhật Trần Gia bọn họ không thể trêu vào, số đó chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
- Nói chuyện không hợp, liền muốn giết người đoạt yêu thú của ta, đây chính là cách làm của Đại Nhật Trần Gia sao.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, cười lạnh một tiếng, hắn vẫn bình tĩnh như trước đứng ở trên lưng Đại Bằng, điềm nhiên khoanh tay, không hề bận tâm, để ý đến đám người này.
- Ai bảo ngươi không biết điều.
Người đàn ông trung niên khẽ phất tay, cả đám người sau lưng ông ta liền xông lên phía trước, vây xung quanh Tần Vấn Thiên.
- Ha ha ha. . .
Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng cường sang sảng truyền đến, giọng nói không hề che giấy ý châm biếm:
- Không hổ là Đại Nhật Trần Gia, quả nhiên vẫn ngang ngược như vậy, không biết suy nghĩ, giết được người thì sao chứ, nếu đến một ngày, Đại Nhật Trần Gia của các ngươi suy tàn, chỉ sợ sẽ giống như chuột chạy qua đường, người người đều đánh, tốt nhất các ngươi nên cầu nguyện để Trần gia có thể cường thịnh vĩnh viễn đi thì hơn.
Tiếng nói kia vừa dứt, cách đó không xa bỗng có một nhóm thân ảnh bay xuống, người đi đầu mặc trường bào màu tím, trong gam màu tối ấy như ẩn hiện sấm sét, làm cho người ta có cảm giác hắn ta là người vô cùng kiêu ngạo, người này quả thực vẫn còn khá trẻ tuổi, chắc chỉ mới hai sau hai bảy, tu vi quả thật có chút không tầm thường, đã đạt đến tầng cao nhất của cảnh giới Thiên Cương cấp hai.
Bên cạnh hắn là những nam nhân trẻ tuổi khác, những người này tuổi đều chưa cao, nhưng khí chất phi phàm, khiến cho không ít người nhìn về phía bọn họ, không nhịn được mà thầm cảm thán.
Nhóm người vừa đến chính là những nhân vật đã từng làm mưa làm gió trên bảng Thiên Mệnh, còn người thanh niên mặc áo bào tím kia, chính là Âu Dương Cuồng Sinh của Âu Dương thế gia, những thanh niên bên cạnh hắn ta, đều là bằng hữu tốt của Âu Dương Cuồng Sinh, người thanh niên mập mạp mặc bạch y có nụ cười đáng đánh đòn kia tên là Phàm Nhạc, còn người thanh niên có dáng vẻ khôi ngô bên cạnh, tên là Sở Mãng, thực lực bây giờ của ba người đều đã vô cùng lợi hại
- Âu Dương Cuồng Sinh.
Người đàn ông trung niên của Trần gia quay đầu nhìn lại, trong đôi mắt ông ta bốc lên ngọn lửa đỏ rực, như núi lửa đang chờ chực phun trào.
- Ngươi muốn xen vào việc của người khác?
Người đàn ông trung niên lạnh lùng hỏi.
- Không, nếu như ngươi đã muốn cướp đi yêu thú của người kia vậy sau khi ngươi cướp được ta sẽ cướp lại từ ngươi được chứ?
Âu Dương Cuồng Sinh cười nói, cường giả sau lưng hắn ta đông, thực lực lại vô cùng mạnh mẽ, hơn hẳn đám người Trần gia kia, muốn dễ dàng lăn lộn thám thính ở thành Khâm Châu này, hiểu nhiên Âu Dương Thế gia không dám chủ quan, dù sao đây cũng là địa bàn của Trần gia.
- Âu Dương Cuồng Sinh, ngươi cũng rảnh rỗi thật nhỉ.
Một tiếng cười lạnh vang đến, cách đó không xa, một đám người ung dung bước đến, khí chất toát ra từ họ mang theo hơi thở bén nhọn, giống như một loại thần binh lợi khí nguy hiểm, đây chính là cường giả Vương gia của thành Binh Châu.
Bây giờ, ở thành Khâm Châu này, phong vân tụ hội, các thế lực lớn đều dẫn theo cả đội hình mạnh nhất của gia tộc mình đến đây, so với tình hình ba năm trước thì hung hiểm hơn không biết bao nhiêu lần. Mỗi một thế lực, đều có hậu thuẫn lớn mạnh đã được sắp sẵn trong thành Khâm Châu chống lưng. Từ sau cuộc chiến trên diện rộng của năm đại bá chủ, bọn họ bỗng ý thức được rằng lúc nào cũng có thể đối mặt với bão táp, nên đều tự chuẩn bị phương án phòng ngừa cho mình.
- Ta đến đây chỉ để xem thử, sao lại gọi là rãnh rỗi chứ?
Âu Dương Cuồng Sinh quét mắt nhìn về phía đám người Vương gia. Thời gian gần đây, hai nhà Vương gia và Đại Nhật Trần gia qua lại rất thân thiết, rất có thể bọn họ sẽ liên thủ với nhau, đây chẳng phải là một dấu hiệu tốt đẹp gì.
Đại Nhật Trần Gia và Hoa gia bắt tay với nhau là do cuộc đại chiến lần trước, lúc phải đối mặt với mấy thế lực lớn, bọn họ sẽ đứng cùng chiến tuyến, nếu như còn có nguồn lực từ Vương gia thành Binh Châu, vậy thì sự liên hợp này sẽ vô cùng đáng sợ.
Trần gia, Vương gia và Hoa gia, đều là một trong chín gia tộc lớn của hoàng triều Đại Hạ, thông qua hình thức kế thừa, bọn họ vẫn luôn giữ vững ngôi vị bá chủ ở hoàng triều Đại Hạ này.
Mà Âu Dương Thế gia, Khương gia và Huyền Âm điện hiển nhiên không mạnh mẽ bằng ba thế lực lớn này.
- Chỉ là một con yêu thú mà thôi, Trần gia thích thì kệ họ, Âu Dương gia các ngươi cũng muốn nhúng một tay vào, như vậy không gọi là rảnh rỗi thì gọi là gì?
Vương gia cất tiếng châm chọc, bọn họ vốn không có hảo cảm với đám người Âu Dương Cuồng Sinh, Vương gia lại có thù với Tần Vấn Thiên, trong thành Bái kiếm, những người được cử đến vách núi Bái Kiếm của Vương gia trước đó đều bị giết sạch, đến cả Thiên Kiêu Vương Tước cũng chết dưới Yêu Kiếm của Tần Vấn Thiên.
Trong điện Đan Vương, Vương gia lại tổn thất không ít người, vậy nên có thể nói rằng giờ đây Vương gia hận Tần Vấn Thiên thấu xương. Cũng may là đã khá lâu rồi Tần Vấn Thiên không hiện thân, có thể hắn đã chết, nhưng đám người Âu Dương Cuồng Sinh này lại là bằng hữu tốt của Tần Vấn Thiên, luôn muốn đối đầu với những thế lực đối lâp với Tần Vấn Thiên lúc trước.