Hoàng Cực Thánh Vực mênh mông vô tận, Thánh Hoàng thành phồn hoa nhất. Sau khi đoạt được hạng nhất trên cổ bia Tiên Võ giới, Tần Vấn Thiên lại danh chấn thiên hạ khi trên Thánh chiến đài tại Thánh Hoàng thành, tru Đế Thí, thiên kiêu của thời đại, chứng minh tiềm lực và chiến lực của bản thân mình. Có thể trấn áp thiên kiêu của thời đại, hắn đã có tư thế của thanh niên thiên phú đệ nhất Hoàng Cực Thánh Vực.
Hắn còn từng ở trong Hoàng Cực Thánh tông, bá chủ của Hoàng Cực Thánh Vực, tru sát Hạ Thánh, báo thù thay Khúc ca, Dược Hoàng, Tiên Võ giới cùng với bảo hộ Diệp Thanh Vân bình an ra khỏi Hoàng Cực Thánh tông.
Nhưng nhân vật tuyệt đại thiên kiêu này, ngày hôm nay, lại bị Hoàng Cực Thánh tông truy nã, bá chủ thống ngự thiên hạ muốn mạng của hắn.
Trong vài ngày này tin tức đã truyền ra, Tần Vấn Thiên sẽ đến Thánh Hoàng thành chịu chết.
Không chỉ mỗi Tần Vấn Thiên, Nhân Hoàng Diệp quốc Diệp Thanh Vân, người che chở cho Tần Vấn Thiên cũng sẽ vấp phải chế tài của Hoàng Cực Thánh tông, đến đó chịu chết.
Mà lúc này, Tần Vấn Thiên hắn đã tới Thánh Hoàng thành. Tuy nhiên, hắn cũng không hiện thân, chỉ lại ở nơi giao thương phồn hoa nhất của Thánh Hoàng thành, mua bán bột phấn Thiên ma giáp cốt, phi thường yên lặng.
Sau khi đã mua được bột phấn Thiên ma giáp cốt, hắn sẽ tìm một nơi yên tĩnh mà tu hành, căn bản không quan tâm đến phong vân thuộc về hắn ở thế giới bên ngoài.
Tuy nhiên, dù Tần Vấn Thiên không quan tâm, lại có người gấp gáp. Mạc Khuynh Thành đang triệu tập cường giả của Dược Hoàng cốc, chuẩn bị tiến đến Thánh Hoàng thành. Nàng cũng không ngờ rằng Tần Vấn Thiên lại to gan như vậy, trực tiếp vào Thánh Hoàng thành.
Dù sao Hoàng Cực Thánh tông cũng là bá chủ thiên hạ, nay đã có ý muốn giết Tần Vấn Thiên, chỉ sợ thực sự sẽ có một cỗ phong bạo đáng sợ đột kích.
Trừ Mạc Khuynh Thành ra, còn có một ánh mắt khác nhìn hắn không rời, dù cho nàng đã thật lâu không chính thức xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên.
Tại Thánh Hoàng thành, Hoàng Cực Thánh tông đứng đó sừng sững, uy nghiêm đồ sộ, bá chủ thiên hạ.
Bên ngoài Hoàng Cực Thánh tông, trên không trung xuất hiện một thân ảnh nữ tử. Nơi con ngươi của nữ nhân này lộ ra khí tức băng hàn vô tận, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng hiện lên một tia sát niệm.
- Công chúa, bệ hạ lại truyền tin tức tới, chúng ta thực sự phải đi rồi.
Lão giả một mực đi theo phía sau lưng Thanh Nhi đã giục nàng rời đi, nhưng là Thanh Nhi không chịu, hắn cũng không có cách nào.
Sau khi lên ngôi, trong lòng bệ hạ vẫn có chút áy náy đối với công chúa, cực kỳ sủng nịnh nàng, thậm chí vì một yêu cầu của nàng liền đưa Đại Niết tiên pháp tới tận tay. Phách lực và quyết tâm nhường ấy khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi ớn lạnh. Nếu bảo hắn cưỡng ép đưa Thanh Nhi rời đi, hắn thật sự không dám. Vạn nhất chọc giận công chúa, tương lai nàng mất hứng tính sổ lên đầu hắn thì kết cục sẽ...
Kết quả là, đường đường Đại tướng Tiên quốc như hắn cũng chỉ có thể đi theo làm chân sai vặt cho công chúa, lại không thể làm nàng mất hứng, thật đúng là thảm ah.
- Có thể giúp ta diệt Hoàng Cực Thánh tông hay không.
Thanh Nhi lạnh như băng nói ra, thần sắc lão giả không có nửa điểm chấn động, dường như việc nàng bảo hắn diệt Hoàng Cực Thánh tông cũng không có gì quá đáng, chỉ là tiện tay mà thôi. Bá chủ một vực nhưng thực sự cũng chẳng là gì trong mắt hắn. Những năm tháng mà hắn đã sống, chỉ sợ còn lâu hơn lịch sử của Hoàng Cực Thánh tông.
- Công chúa, diệt Hoàng Cực Thánh tông rồi thì lại có thể như thế nào?
Lão giả mở miệng hỏi:
- Trên con đường chí cường giả, hắn nhất định sẽ không ngừng gặp được những đối thủ mạnh mẽ, không vượt qua được, cũng chỉ có thể dừng bước tại một cấp độ nào đó, hoặc là mất mạng, ta giúp hắn diệt một Hoàng Cực Thánh tông thì sẽ còn có những Hoàng Cực Thánh tông khác nữa, chẳng lẽ công chúa có thể trông nom hắn mãi sao?
Lão giả bất đắc dĩ, diệt Hoàng Cực Thánh tông, công chúa sẽ đi cùng hắn sao?
Nhìn sự quan tâm của công chúa đối với thanh niên kia, chỉ sợ nàng vẫn sẽ không buông bỏ mà rời khỏi nơi đây.
- Ngươi có biện pháp gì tốt không?
Thanh Nhi nói, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía lão giả, đáy mắt ẩn ẩn có một tia hi vọng.
Lão giả nhìn thấy ánh mắt của Thanh Nhi, trong lòng thở dài, xem ra công chúa thật sự là đã quá lụy tình, tình căn thâm sâu, không có thuốc nào cứu được.
Có điều, Thanh Nhi công chúa có chuyện cầu hắn giúp, nếu như hắn giúp Thanh Nhi công chúa làm tốt chuyện này, Thanh Nhi công chúa nhất định sẽ nhớ rõ hắn chăng?
- Trừ phi, hắn có cường giả che chở, tốt nhất là đại năng giả thu hắn làm đệ tử, dẫn hắn thoát ra khỏi Hoàng Cực Thánh Vực. Có như vậy, có lẽ con đường hắn sẽ đi dễ dàng hơn một chút, về sau, sẽ có cơ hội gặp lại công chúa.
Lão giả chậm rãi nói ra, trong mắt Thanh Nhi hiện ra một tia dị sắc.
- Nhưng mà ta không biết những vị đại năng cường giả kia.
Thanh Nhi lập tức lại nhíu mày, có chút phiền não.
Nàng hi vọng, nếu có người thu Tần Vấn Thiên làm đệ tử, tốt nhất là những vị siêu cấp cường đại đó có tồn tại, như vậy con đường sau này của Tần Vấn Thiên mới càng dễ đi hơn, cũng sẽ không cần nàng liên tục trông nom nữa.
- Này...
Ánh mắt lão giả lóe lên:
- Nếu như công chúa đã có lời, lão nô nguyện vì công chúa mà truyền lời. Bệ hạ hẳn là có không ít hảo hữu. Tuy nhiên lão nô cũng xin cả gan nhắc nhở một tiếng, đại năng nhân vật tầng cấp cỡ bệ hạ sẽ không tùy ý thu đệ tử một cách dễ dàng. Mặc dù là nhận bởi mặt mũi của bệ hạ thì cũng chỉ là bài trí, sẽ không thực sự che chở hắn. Vẫn là phải xem thiên phú của hắn như thế nào.