Thân ảnh vĩ đại đó chính là cha đẻ của Tần Vấn Thiên
Chỉ thấy Tiên Cung bao phủ thân thể của hắn, chiếu sáng khắp trời. Khắp toàn thân hắn, đâu đâu cũng đều có phù quang loá mắt lấp lánh. Tắm mình giữa quang hoa thần thánh khiến thân ảnh vĩ đại đó càng trở nên phi phàm, như là thiên thần hạ phàm, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng chói mắt.
Không chút ngừng nghỉ, quang hoa ngút trời phát ra từ thân ảnh kia càng ngày càng thần thánh hơn.
Quầng sáng này, như một ngọn lửa, lại cũng giống như ánh sáng chân chính. Giữa quầng sáng lộng lẫy trắng xóa chợt lấp lánh một tia kim sắc, càng tăng thêm vài phần vương giả khí khái.
- Ầm ầm ầm. . . . . .
Ý thức của Tần Vấn Thiên chấn động, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ. Khẩu quyết khó nhằn này giống như tiên âm, vọt thẳng vào trong đại não của hắn. Khi thân ảnh trước mắt quay người lại, Tần Vấn Thiên rốt cục thấy rõ được khuôn mặt kia, mà chủ nhân của khuôn mặt ấy, giờ khắc này, đang lộ ra một nét mặt khiến nội tâm Tần Vấn Thiên rung động mãnh liệt.
Nụ cười kia nhu hòa ấm áp, dường như là đang nhìn hắn, cười với hắn.
- Phụ thân!
Ý thức của Tần Vấn Thiên trực tiếp bị chấn động đến mức nảy ra ngoài, đại não mãnh liệt rung động. Lúc hắn mở mắt ra, nơi đáy mắt Tần Vấn Thiên hơi có chút hồng, trong đầu nhiều hơn một đoạn khẩu quyết, cùng với nét cười ôn hòa ấy. Dường như phụ thân của hắn đã nhìn thấy hắn, đang cười với hắn.
Tần Vấn Thiên cũng cười, cười ngây ngốc, có điều hắn thật sự rất vui vẻ. Nhìn thấy nụ cười ấy, lần đầu tiên hắn chân chính cảm nhận được phụ thân đang ở ngay bên cạnh hắn, chưa từng rời đi, cứ yên lặng bảo vệ hắn.
- Khẩu quyết này. . . . . .
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm khẽ nói, liếc mắt nhìn tinh vân thạch đã biến mất, trong lòng thầm than, muốn có được một chút ký ức mà phụ thân lưu lại cũng thật là khó khăn a.
Nhắm mắt lại, Tần Vấn Thiên bắt đầu ngâm khẽ, từng đoạn khẩu quyết rối rắm phát ra từ khuôn miệng của hắn, tuy nhiên vẫn chưa xảy ra bất kỳ dị động nào.
Tần Vấn Thiên không ngừng thử đi thử lại, hết lần này đến lần khác. Khẩu quyết dần dần thành thục, càng thêm nhuần nhuyễn thuận lợi. Tâm niệm động theo khẩu quyết, trong cơ thể tự nhiên có một luồng khí lưu đang lưu động, dường như đang phát sinh cộng hưởng với khẩu quyết.
Trong giây phút Tần Vấn Thiên phát hiện ra tia khí lưu trong cơ thể mình, nội tâm dường như chấn động.
- Đây là. . . . . . Huyết thống khẩu quyết?
Trong lòng Tần Vấn Thiên run rẩy, khẩu quyết trong ký ức rối rắm khó hiểu, giống như thiên âm, nhưng dường như hắn trời sinh đã có thể ngâm xướng, hơn nữa dựa theo độ quen thuộc của hắn với khẩu quyết, hắn vậy mà có thể mơ hồ hiểu rõ ý nghĩa của nó, từ đó dẫn động thứ quang mang màu trắng nào đó đang phát động.
Tần Vấn Thiên đã từng luôn cho rằng tâm hoả này rất có thể là huyết thống thứ hai của hắn, huyết thống này đã từng cứu mạng hắn hai lần, có thể hộ tâm mạch, còn có thể vạn độc bất xâm. Thế nhưng, hắn vẫn không có biện pháp khơi dậy sức mạnh của cỗ huyết thống này, cho tới hôm nay, đoạn khẩu quyết này tựa hồ đã làm cho tâm hoả khởi động.
Tần Vấn Thiên chìm đắm ở trong đó, không ngừng ngâm xướng khẩu quyết. Trong cơ thể, tâm hoả chậm rãi khởi động, rất chậm, ấy vậy mà Tần Vấn Thiên vẫn cảm nhận rõ ràng được từng dị động của chúng, dường như chúng đang thức tỉnh.
- Xem ra đây đúng là khẩu quyết thức tỉnh lực lượng huyết thống.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Giờ hắn không có suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, chỉ chìm đắm trong việc ngâm khẩu quyết, hết lần này đến lần khác, sau ngàn lần vạn lần liền tự thấy được chân ý trong đó.
Một ngày sau, Tần Vấn Thiên vẫn không ngừng ngâm xướng pháp quyết. Lúc này, trên người hắn xuất hiện hoa quang óng ánh, giống như tiên quang, tỏa sáng khắp toàn thân.
Ánh sáng này giống như là từng tia ánh nến, mỗi một tia sáng từ ánh nến đều tựa như từng đạo phù văn đáng sợ, nắm giữ uy năng doạ người , bao phủ khắp cả toàn thân Tần Vấn Thiên.
Nương theo sự ngâm xướng của Tần Vấn Thiên, phù văn càng ngày càng óng ánh, vô tận ánh phù văn dệt thành tiên mang, giống như cảnh tượng kì dị trong trời đất. Trong khoảnh khắc này, Tần Vấn Thiên giống như một vị Tiên Vương vậy.
Thân thể và huyết dịch của Tần Vấn Thiên dường như đều đồng thời cộng hưởng với những câu khẩu quyết hắn niệm lên.
Trong khoảnh khắc này, Tần Vấn Thiên sinh ra một loại cảm giác, tiên quang hộ thể trừ tà, thân thể vạn độc bất xâm.
- Hô. . . . . .
Thở dài một hơi, Tần Vấn Thiên mở mắt ra. Dường như có một đạo tiên mang óng ánh rọi chiếu phương xa, vừa tựa như một tia hỏa diễm đáng sợ.
- Cỗ lực lượng huyết thống này vì sao lại có biểu hiện kì lạ tới như vậy.
Nội tâm Tần Vấn Thiên thất kinh, nếu đúng như suy đoán của hắn năm đó, ánh sáng này đúng là lực lượng huyết thống, nhưng lại là một luồng lực lượng huyết mạch cực kỳ đặc thù, cất chứa lực lượng tẩy uế trừ tà, còn có lực hủy diệt đáng sợ có thể thiêu đốt tất cả. Theo cảm giác của hắn, nếu hắn dùng hết toàn lực, kể cả cường giả Thiên Tượng tam trọng mà bị ánh nến này thiêu đốt thì cũng chắc chắn phải chết.
Thế nhưng, mặc dù như vậy, thực lực của hắn vẫn là còn kém rất xa, cảnh giới của hắn quá thấp, mới là cảnh giới Thiên Tượng nhất trọng. Tuy rằng lực lượng át chủ bài có dồi dào, Thiên Tượng tinh thần cũng mạnh, hơn nữa còn nắm giữ song huyết thống cường đại, nhưng cũng chỉ đủ để bảo đảm cho hắn khi gặp kỳ phùng địch thủ cùng cấp, hơn hắn một hai cảnh giới cũng tạm coi là ổn. Thế nhưng Thiên Tượng tứ trọng, ngũ trọng cảnh thì sao? Cả những cấp mạnh hơn nữa thì sao?
Ở Hoàng Cực Thánh Tông, cường giả Thiên Tượng cấp cao nhất cũng hẳn là có rất nhiều đi.
Có điều, dù là vậy, Hoàng Cực Thánh Tông nếu đã muốn mạng của hắn, nói ra những lời ngông cuồng như trong thiên hạ này đâu đâu cũng là đất của Hoàng Cực Thánh Tông, lại uy hiếp Diệp quốc, uy hiếp Đại Hạ. Vô luận như thế nào, hắn đều phải cho Hoàng Cực Thánh Tông một bài học nhớ đời, để cho bọn hắn hiểu rõ ràng rằng, mặc dù bây giờ Hoàng Cực Thánh Tông là bá chủ một vực, nếu dám coi thiên hạ là thiên hạ của mình, không coi tính mạng của người trong thiên hạ ra gì, thì cùng sẽ có một ngày, Hoàng Cực Thánh Tông sẽ bị xua đuổi, thậm chí bị hủy diệt.
. . . . . . . . . . . .
Hôm nay đã là ngày thứ sáu trong kì hạn bảy ngày mà Hoàng Cực Thánh Tông đưa ra. Người dân Thánh Hoàng thành đều đang chú ý, xem Tần Vấn Thiên liệu có xuất hiện tại Thánh Hoàng thành hay không, liệu có tới Hoàng Cực Thánh Tông chịu chết hay không.