Thái Cổ Thần Vương

Chương 1136: Chương 1136: Cầu tử chiến (2)




Tại Thánh hoàng thành, Thánh Chiến đài hôm nay cực kỳ yên tĩnh. Dù sao thì nếu muốn mở Thánh Chiến đài ra cũng cần có trận chiến của những nhân vật thiên kiêu nổi danh Hoàng Cực Thánh Vực. Mỗi một lần đại chiến Thánh Chiến đài đều là của những nhân vật nổi danh của Hoàng Cực Thánh Vực.

Thánh Chiến đài kỳ thực cũng là do cường giả của Hoàng Cực Thánh Tông chấp chưởng, thời khắc này, đã có vài bóng người tới Thánh Chiến đài trước để khống chế trận pháp.

- Làm càn, không được phép vào trong.

Trong trận pháp, cường giả thủ hộ Thánh Chiến đài của Hoàng Cực Thánh Tông mở trừng mắt, ánh mắt nghiêm nghị lạnh lẽo.

- Cút.

Chỉ thấy trong đám người vừa đến có một người chậm rãi bước ra, trong phút chốc, một luồng khí thế khủng bố bộc phát. Sắc mặt cường giả thủ hộ Thánh Chiến đài tái xanh đi. Vô số năm qua, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám cướp quyền Thánh Chiến đài. Nơi này là nơi đốc thúc tác chiến của Hoàng Cực Thánh Tông với thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực cơ mà. Thế nhưng, hôm nay, đã có người dám.

- Các ngươi là ai?

Người kia từ trong trận pháp đứng dậy, mắt nhìn theo bóng người đang cất bước ở phía trước, lạnh lẽo mở miệng.

- Diệp Thanh Vân.

Người đến bình tĩnh mà nói, nhất thời thần sắc người kia đông cứng lại, lập tức hiểu rõ vấn đề.

- Cút về Hoàng Cực Thánh Tông, nói cho bọn họ biết, Diệp Thanh Vân ta cùng nghĩa tử Tần Vấn Thiên, ở Thánh Chiến đài chờ bọn họ tới giết.

Giọng nói của Diệp Thanh Vân chấn động chín tầng trời, sóng âm khủng bố bao phủ khắp thiên địa, chấn động đến mức hư không cũng phải run rẩy điên cuồng, vang vọng suốt trăm dặm, trong tích tắc khiến nội tâm những ai nghe được âm thanh ấy đều đột nhiên run rẩy.

Tần Vấn Thiên, Diệp Thanh Vân, đã đến.

Tuy nhiên, bọn họ không phải tới Hoàng Cực Thánh Tông để chịu chết, mà là đến Thánh Chiến đài, hơn nữa, hình như còn chiếm quyền điều khiển Thánh Chiến đài vào tay.

- Vù, vù, vù. . . . . .

Từng đạo cuồng phong lấp loé, người Thánh hoàng thành cấp tốc phi về hướng Thánh Chiến đài, tốc độ cực nhanh, giống như là sợ bỏ lỡ mất điều gì vậy. Đồng thời, tin tức Tần Vấn Thiên cùng Diệp Thanh Vân giáng lâm Thánh Chiến đài tại Thánh hoàng thành đang dùng tốc độ khủng khiếp mà lan ra khắp Thánh hoàng thành.

Lúc đám người đến Thánh Chiến đài, bọn hắn liền phát hiện Tần Vấn Thiên đang đứng ở chính giữa sàn đấu, hai mắt nhắm lại.

Từ hai bên Tần Vấn Thiên, không ngừng có cường giả giáng lâm, chính là cường giả Diệp quốc cùng với cường giả Dược Hoàng cốc.

Gần đó có cường giả Hoàng Cực Thánh Tông nghe được đạo tin tức này, cấp tốc lao tới, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên với ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, nói:

- Kêu ngươi đến chịu chết, ngươi chạy tới Thánh Chiến đài làm cái gì?

- Hoàng Cực Thánh Tông đã muốn ta chết, Tần mỗ tự biết vô lực phản kháng, chỉ là Tần mỗ muốn chết một cách tôn nghiêm, muốn lĩnh giáo xem dưới trướng của Hoàng Cực Thánh Tông thống ngự thiên hạ có hay không cường giả dám cùng ta đối chiến. Tần Vấn Thiên ta Thiên Tượng nhất trọng cảnh, khiêu chiến bất cứ người nào của Hoàng Cực Thánh Tông trong Thiên Tượng tam trọng cảnh, bất luận tuổi tác. Nếu có thể đường đường chính chính mà chiến đấu, để ta coi thử thiên kiêu của thiên hạ bá chủ. Cho dù chiến bại, Tần Vấn Thiên ta sẽ tự sát trước mặt người toàn thiên hạ.

Tần Vấn Thiên vẫn nhắm chặt mắt, chậm rãi mở miệng:

- Nếu như Hoàng Cực Thánh Tông, bá chủ thống ngự thiên hạ, đến yêu cầu ấy mà cũng không dám đáp ứng, như vậy, cái tên bá chủ Hoàng Cực Thánh Vực này, e rằng cũng chỉ là hư danh. Không có một nam nhân dám đảm đương, bá chủ thiên hạ lại bồi dưỡng ra một đám người vô năng yếu nhược, danh xưng bá chủ cũng bị người ta chế nhạo.

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, tâm thần toàn bộ mọi người chấn động, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên có chút ý đồng tình.

Đúng vậy, Hoàng Cực Thánh Tông thân là bá chủ thiên hạ, muốn Tần Vấn Thiên chết, hắn nhất quyết không có cách nào sống. Giờ đây, hắn chỉ là cầu xin được chết trận một cách tôn nghiêm, đường đường chính chính, nếu chiến bại liền tự sát mà chết.

Yêu cầu bi tráng nhường ấy, Hoàng Cực Thánh Tông không nên không đáp ứng, không thể không đáp ứng.

Bằng không, e rằng người trong thiên hạ thật sự sẽ xem thường thế lực bá chủ cao cao tại thượng này.

Đối với người Hoàng Cực Thánh Vực mà nói, Hoàng Cực Thánh Tông là thiên kiêu thần thánh, cao cao tại thượng không thể với tới, là một tông giáo mạnh mẽ nhất thiên hạ, có những thiên tài khiến người hâm mộ, bất luận một ai ở đó đều là tuyệt đại thiên kiêu.

Ở Hoàng Cực thánh vực, Hoàng Cực Thánh Tông, chính là thần linh.

Hiện tại, Tần Vấn Thiên tuyên chiến với thần linh của Hoàng Cực Thánh Vực, hơn nữa là ở trên Thánh Chiến đài thần thánh này mà tuyên chiến, khiến lòng người không nhịn được sinh ra một tia nhiệt huyết.

Càng ngày càng nhiều cường giả giáng lâm, bao gồm cả cường giả của Hoàng Cực Thánh Tông. Cả đám người đều ở đang mong đợi.

Mặc dù biết rõ kết cục của Tần Vấn Thiên là phải chết nhưng bọn họ vẫn như cũ muốn tận mắt chứng kiến người thanh niên chói mắt nhất Hoàng Cực Thánh Vực trong ngàn năm, thậm chí là vạn năm qua triển khai quang hoa hoa lệ cuối cùng của đời hắn. Hắn sẽ bỏ mạng trong tay của cường giả Thiên Tượng nhị trọng hay là Thiên Tượng tam trọng đây?

Không biết yêu nghiệt Thiên Tượng nhất trọng của Hoàng Cực Thánh Tông có thể đánh bại được Tần Vấn Thiên hay không nữa, e là có chút khó.

Kim giáp chiến thuyền ngày trước mang theo không ít cường giả Hoàng Cực Thánh Vực đi tới Đại Hạ đã xuất hiện, bọn hắn chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, vẻ mặt vô cùng lạnh lẽo.

Tần Vấn Thiên đến Thánh Chiến đài, tuyên chiến ngay trước mặt người trong thiên hạ, hơn nữa, là bất cứ cường giả nào trong Thiên Tượng tam trọng. Hoàng Cực Thánh Tông dường như không có lý do để không đáp ứng Tần Vấn Thiên, điểm này, chỉ cần nhìn ánh mắt đám người bên dưới liền rõ. Tất cả mọi người đều đang chờ đợi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.