Đế Thí giờ phút này bùng nổ sự tự tin cường đại, giống như Tần Vấn Thiên đã là vật trong bàn tay hắn, nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
- Vấn Thiên, thận trọng, lần này người ngươi ước chiến chỉ có Đế Thí, chỉ đáp ứng chiến với một mình hắn.
Đoạn Hàn cũng truyền âm cho Tần Vấn Thiên, trận này quá mức hung hiểm, chín người, trừ năm vị thiên kiêu trấn áp thời đại kia, ba người khác đều có thể là nhân vật cấp độ Thiên Cương vô địch lĩnh ngộ võ đạo chân ý, Tần Vấn Thiên thiên phú tuyệt luân, nhưng so với những người này mà nói dù sao vẫn thiếu thời gian lắng đọng lại.
Ánh mắt toàn bộ mọi người đều tập trung tiêu cự trên người Tần Vấn Thiên, bọn họ đều rất rõ giờ phút này tuyệt đại thiên kiêu đứng hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới kia đối mặt áp lực cường đại cỡ nào, hắn chỉ cần nhịn thêm một hai năm, bước vào Thiên Cương cảnh tầng tám thậm chí tầng chín, khi đó lại đối mặt cục diện như vậy liền thoải mái hơn nhiều, nhưng dù sao hắn nội tình còn thiếu sót chút, nếu là Cố Lưu Phong ở đây còn không sai biệt lắm.
- Vấn Thiên.
Bên người Nhân hoàng Diệp quốc, Diệp Lăng Sương cũng truyền âm hô một tiếng, có chút lo lắng.
Mạc Khuynh Thành nắm chặt hai tay, lòng bàn tay của nàng đã có mồ hôi, trên khuôn mặt tuyệt đẹp treo những tia lo lắng, nhưng nàng chưa mở miệng, nàng không muốn cho Tần Vấn Thiên áp lực.
Đôi mắt đẹp của Ưu Nguyệt cũng nhìn bên kia, không ngờ Đế Thí này cuồng như vậy, mặc dù Tần Vấn Thiên phong hoa tuyệt đại, nhưng nếu là ứng chiến, vẫn như cũ đối mặt nguy cơ sinh tử, hắn sẽ lựa chọn như thế nào.
Mái tóc dài của Tần Vấn Thiên bay bay, đôi mắt yêu dị tuấn tú chăm chú nhìn Đế Thí, con ngươi sắc bén so với đao kiếm còn sắc bén hơn. Hắn khiêu chiến Đế Thí, nếu là thực lực không bằng Đế Thí, là chết; nếu thực lực mạnh hơn Đế Thí, Đế Thí dám đối mặt những người này, hắn lại nào có thể lùi bước, trận này, là trận chiến dũng khí, trận chiến tín niệm.
- Lần đầu tiên gặp nhau, ngươi cuồng vọng vô biên, ta trước mặt của ngươi giết em trai ngươi; lần thứ hai trong Cổ Bi Tiên Vũ giới, ngươi càn rỡ như cũ, bị ta nghiền áp đánh ra khỏi Cổ Bi, do đó bị đá ra khỏi mười hạng đầu của Cổ Bi; đây là lần thứ ba, ngươi vẫn là cuồng như vậy, ngu xuẩn như vậy, như vậy một lần này, chính là tử kỳ của ngươi.
Tần Vấn Thiên chăm chú nhìn Đế Thí, lạnh như băng nói:
- Ta, ứng chiến.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời nhất thời mọi người một mảng ồ lên, Tần Vấn Thiên, ứng chiến.
Hơn nữa nghe giọng điệu Tần Vấn Thiên, Đế Thí này thật đúng là đủ bi thương, khó trách hận Tần Vấn Thiên như thế, xếp hạng Cổ Bi Tiên Vũ giới ra ngoài mười hạng đầu, thế mà cũng là do Tần Vấn Thiên ban cho, như vậy xem ra, Đế Thí cuồng vọng cũng không thấy có bao nhiêu tự tin, dù sao hai lần giáo huấn đầm đìa máu trước kia bày ở nơi đó.
- Hai lần trước đều không phải là chiến đấu thật sự, hôm nay, ta sẽ khiến ngươi hối hận vì mọi thứ mình đã làm.
Đế Thí lạnh như băng nói, sau đó nhìn về phía bảy người khác:
- Các vị nếu có ai không dám chiến, bây giờ có thể rời khỏi, nếu là không ai rời khỏi, thì ước định quy tắc chiến đấu.
Bảy đại cường giả, đều tụ tập ở quanh Thánh Chiến đài, đều đã đứng ra, bọn họ sao có khả năng còn có thể lui.
- Đã không ai lui, trừ ta cùng với Tần Vấn Thiên chiến đấu là sinh tử chiến, người khác chủ động nhận thua có thể rời khỏi chiến trường, không mượn thần binh, như thế nào?
Đế Thí lại nói.
- Người khác ta không có ý kiến, nhưng giữa ta cùng Tần Vấn Thiên, ước định khác, sinh tử chiến.
Liễu Lam thản nhiên nói, khiến đám người Tần Vấn Thiên lại kinh ngạc, Liễu Lam này thế mà cũng muốn giết Tần Vấn Thiên sao? Lúc trước ở Diệp quốc, nghe nói Tần Vấn Thiên cùng Diệp Thanh Vân kết thù với Tử Lôi Tông, xem ra chuẩn bị mượn tay Liễu Lam giết Tần Vấn Thiên.
- Không biết xấu hổ, Liễu Lam, ngươi tốt xấu là người cùng thời đại với ta, thế mà lại muốn tiến hành sinh tử chiến với sư đệ ta.
Lâm Soái châm chọc.
- Hắn không dám mà nói có thể từ chối.
Liễu Lam thản nhiên mở miệng.
- Ta ứng chiến.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, khiến trong lòng mọi người lại kinh ngạc, trận quyết đấu Thánh Chiến đài này Tần Vấn Thiên đối mặt áp lực quá đáng sợ rồi.
- Các vị đều đã không có ý kiến, vào Thánh Chiến đài đi.
Đế Thí lạnh nhạt nói, ở sâu trong hai con ngươi kia ẩn chứa ánh sáng lạnh lẽo nhỏ bé không thể phát hiện.
Chín người, Tần Vấn Thiên.
Năm vị thiên kiêu trấn áp thời đại: Đế Thí, Lê Thiên, Xích Luyện, Phạm Diệu Ngọc, Đông Nhạc Hàn Giang.
Ba vị nhân vật mức độ Thiên Cương vô địch: Tử Lôi Tông Liễu Lam, hoàng tử Hoàng Kim cổ quốc, đệ tử Trảm Thiên Phủ thiên tài Chiến quốc Võ Đằng.
Đội hình đáng sợ như vậy, đồng thời tiến vào trong Thánh Chiến đài, trong lòng mọi người kịch liệt rung chuyển, mặc dù Thánh Chiến đài chính là đài chiến đấu huy hoàng nhất của Hoàng Cực Thánh Vực, cũng cực ít có cơ hội nghênh đón đội hình như vậy, đội hình trước mắt ở Thiên Cương cảnh một tầng này, khó có thể vượt qua nữa.
Trong Thánh Chiến đài, chín đài đá như hiện lên từ hư vô, mang thân thể chín đại cường giả nâng ở trên không, quầng sáng lóng lánh, Thánh Chiến đài mở ra, bên trong tự thành không gian, phạm vi càng thêm rộng lớn hơn xa so với mọi người nhìn thấy, chiến đấu đỉnh cấp của cường giả Thiên Tượng cảnh cũng có thể chống đỡ được.
- Ai chiến trước?