Thái Cổ Thần Vương

Chương 743: Chương 743: Chín đại phái hàng lâm (1)




Chuyện lão giả làm, Tần Vấn Thiên đương nhiên sẽ không biết, sau khi tu vi đột phá đến Thiên Cương cảnh tầng bốn, hắn hiển nhiên cảm giác được thân thể biến hóa, mạnh hơn, cảm giác trong cơ thể tràn đầy lực lượng cường đại, hận không thể có một trận đại chiến.

Sáu đại nhân vật thiên kiêu thành Huyễn Vương ngày xưa bao vây tiễu trừ hắn, tu vi cảnh giới Thiên Cương tầng năm, thiên kiêu cấp bậc này, nếu như bây giờ Tần Vấn Thiên lại đối mặt bọn họ, Tần Vấn Thiên có lòng tin tuyệt đối nghiền áp, thậm chí diệt cả đám.

- Luyện Ngục, không biết khôi phục như thế nào rồi.

Huyết mạch Tần Vấn Thiên rít gào lên, sau đó cuồn cuộn mà động, ở sâu trong ngón tay, trong phút chốc từng luồng huyết quang từ trong cơ thể hắn tràn ngập ra, hóa thành một hư ảnh khổng lồ, hư ảnh này dần dần ngưng thực, chính là Luyện Ngục Chu Tước.

Luyện Ngục ngày xưa vì bảo hộ hắn, một trận chiến đó hầu như mất mạng, hấp hối, Tần Vấn Thiên vừa lúc cảm giác được huyết mạch trong cơ thể biến hóa, bởi vậy mang Luyện Ngục nuốt vào trong huyết mạch tu dưỡng.

Hôm nay, Luyện Ngục tuy đã có thể tụ thành hình, nhưng vẫn có sự suy yếu, chưa hoàn toàn khôi phục.

Nó nhìn thấy Tần Vấn Thiên, lập tức phát ra vài tiếng hót dài, trong mắt nhảy lên sự hưng phấn.

Tần Vấn Thiên, bình yên vô sự, hơn nữa, khí tức càng mạnh thêm.

- Ông!

Thân thể Tiểu Hỗn Đãn nháy mắt lao vào trên người Luyện Ngục, lập tức vươn móng vuốt nhỏ, day day ở trên đầu nó, giọng trẻ con nói:

- Tiểu... Gia... Hỏa.

Cánh chim Luyện Ngục vỗ trực tiếp cứng ngắc ở nơi đó, thân thể bất động, giống như bộ lông ở trán cũng dựng thẳng lên, mắt không ngừng đảo, giống bị một câu tiểu gia hỏa của Tiểu Hỗn Đãn làm ngây người.

Tần Vấn Thiên nghe được thanh âm Tiểu Hỗn Đãn cũng nhịn không được cười to lên, Tiểu Hỗn Đãn này thanh âm cũng non nớt như trẻ con, thế mà còn vỗ đầu Luyện Ngục gọi tiểu gia hỏa, cái này hoàn toàn chính là đang mô phỏng việc hắn làm đối với Tiểu Hỗn Đãn.

- Luyện Ngục, ngươi tĩnh dưỡng cho tốt, không cần để ý Tiểu Hỗn Đãn.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, Luyện Ngục hót hai tiếng dài, khẽ gật đầu, nhất thời huyết quang một lần nữa ùa vào trong cơ thể Tần Vấn Thiên. Tiểu Hỗn Đãn lơ lửng hư không, giương nanh múa vuốt về phía Tần Vấn Thiên, rất chán ghét nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Không gọi... Tiểu Hỗn Đãn.

- Chờ ngươi nói chuyện lưu loát chút nữa rồi nói chuyện tiếp với ta.

Tần Vấn Thiên cười lên, sau đó đi lên mang Tiểu Hỗn Đãn bắt vào trong lòng mình, thân hình chợt lóe, bước về phía hư không, một lát sau, hắn liền buông xuống trước người Thanh Nhi, mở miệng nói:

- Thanh Nhi, ta muốn tới thành Huyễn Vương một chuyến, ngươi giống như trước đây, đừng lộ diện là được.

Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi nhìn Tần Vấn Thiên không nhúc nhích, thấy Tần Vấn Thiên lại cười nói:

- Yên tâm, ta sẽ cẩn thận làm việc, chớ quên, ta có thể biến ảo khuôn mặt, bọn họ lần trước tuy truy tung được ta, nhưng nghĩ hẳn là truy tung khí tức ta lưu lại, hôm nay, khí tức sớm đã tan đi, ta lại thay đổi thân phận, ai biết ta là Tần Vấn Thiên, huống hồ mặc dù thực gặp được nguy hiểm, ta sẽ lập tức bỏ chạy.

Thanh Nhi nhìn ánh mắt Tần Vấn Thiên, lúc này mới khẽ gật đầu.

- Còn có Tiểu Hỗn Đãn này, ngươi tạm giúp ta chiếu cố.

Tần Vấn Thiên vỗ vỗ đầu tiểu gia hỏa, nói:

- Mau biến thành con chó nhỏ.

Tiểu gia hỏa ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, lộ ra vẻ mặt ủy khuất, sau đó thân thể biến hóa, thật sự giống con chó nhỏ như đúc, sau đó nhảy vào trong lòng Thanh Nhi.

Tay Thanh Nhi hơi động, nhưng sau đó vẫn nhẹ nhàng ôm lấy tiểu gia hỏa, tiểu gia hỏa trái lại rất phối hợp chui vào trong lòng nàng, khiến cho Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn nó một cái.

- Đồ háo sắc, tiện nghi ngươi rồi.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, khiến Thanh Nhi nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt.

- Ta tùy ý nói chút, Thanh Nhi ngươi coi như chưa nghe thấy.

Tần Vấn Thiên xấu hổ cười, sau đó thân thể run lên, liền ngự không rời đi.

Thiên Sơn sơn mạch rộng lớn vô biên, thần bí khó lường, Tần Vấn Thiên thế mà đi ba ngày mới ra khỏi Thiên Sơn sơn mạch tới thành Huyễn Vương, ánh mắt nhìn Thiên Sơn phía trước.

Hôm nay cách Thiên Sơn đoạt bảo hội đã mấy tháng, Thiên Sơn đoạt bảo hội tự nhiên đã sớm chấm dứt. Hôm nay, trên các đỉnh núi của Thiên Sơn, đã chỉ có đám người rải rác, phi thường thưa thớt, rất nhiều đều là người đến tu hành hoặc muốn đi tới sâu trong Thiên Sơn sơn mạch tìm tòi bí mật.

Tần Vấn Thiên hôm nay đã đổi một gương mặt, nhưng vẫn trẻ tuổi, mặc một bộ đồ màu đen, toàn thân lộ ra một khí chất lạnh lùng, mơ hồ cho người ta một luồng uy áp không thể tới gần, hoàn toàn khác với khí chất hắn lúc trước, hôm nay lại gặp được người của các thế lực lớn, đối phương tuyệt đối không có khả năng nhận ra hắn.

- Hả?

Lúc này, ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, nhìn về nơi nào đó, chỉ thấy ở trên một đỉnh núi, lại có một bóng người nữ tử nhìn về phía chỗ sâu trong Thiên Sơn, giống như đang chờ đợi cái gì.

Làm Tần Vấn Thiên rất kinh ngạc là, nữ tử này hắn nhận ra, Cơ Tuyết ngày xưa kết bạn, cách làm người của nàng cũng phi thường không tồi, ở sau khi hắn cướp lấy Thiên Tượng Quả, chẳng những không giống Tạ Vũ lấy oán trả ơn muốn cướp lấy, ngược lại có lòng muốn giúp mình, đáng tiếc thực lực không đủ, nếu là hỗ trợ cũng chỉ là chịu chết.

Tần Vấn Thiên thật ra cũng sẽ không trách lúc trước Từ Lam và Cơ Tuyết chưa ra tay giúp, hắn không phải loại người cay nghiệt đó, ở dưới tình huống lúc đó, ra tay chính là hành vi tìm chết, căn bản không có bất cứ tác dụng gì, nếu như đổi là hắn, cũng sẽ không ra tay, dù sao tuy nói hắn từng cứu đối phương, nhưng còn chưa đạt tới loại giao tình đồng sinh cộng tử.

Từ Lam tuy bề ngoài lãnh khốc, cách làm người trái lại không tồi, Cơ Tuyết này, thì tương đối nhiệt tình dịu dàng, tuy vẻ ngoài không xinh đẹp bằng Thương Duyệt, nhưng Tần Vấn Thiên nhìn Cơ Tuyết so với nhìn Thương Duyệt càng thoải mái hơn.

Tần Vấn Thiên bước chân ra, một lát sau, hắn đi tới bên cạnh Cơ Tuyết cách không xa, chỉ thấy Cơ Tuyết quay đầu nhìn về phía hắn, sau đó hỏi:

- Các hạ đến từ chỗ sâu trong Thiên Sơn sơn mạch?

- Ừm.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu.

- Ngày xưa trong Thiên Sơn sơn mạch đã xảy ra một trận đại chiến, các thế lực lớn của thành Huyễn Vương bao vây tiễu trừ một gã thanh niên, việc này ngươi biết không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.