Giờ phút này, trong miệng Phàm Nhạc phun ra một thanh âm tương tự, hắn mở mắt ra, ánh mắt kia, giờ phút này lại đặc biệt trong suốt, trên Thiên Bi, giống như có dung nhan thanh thuần của Huyền Tâm.
Phàm Nhạc bình thường tuy hi hi ha ha, nhưng hắn biết, mình bề ngoài không đẹp, Huyền Tâm lại vẫn lựa chọn hắn, vì thế, hắn bị người ta lên án, nhạo báng, thậm chí, ngay cả Huyền Tâm cũng lọt vào nhạo báng, hắn luôn cười, giống như chẳng hề để ý, Nhưng tâm hắn, lại là để ý.
Vì tranh một hơi, hắn cũng không thể để Huyền Tâm chịu xem thường, bị người ta lên án.
Hắn không muốn để Huyền Tâm, ở Huyền Nữ điện bị người ta chỉ trỏ.
Hắn muốn chứng minh cho toàn bộ mọi người thấy, Huyền Tâm, không nhìn lầm hắn.
Hắn là thiên tài, Phàm Nhạc.
Bước chân bước ra, trên người Phàm Nhạc giống như tỏa ra ánh lửa màu vàng, một nhiệt độ kinh khủng tràn ngập, bước chân hắn đạp về phía bậc thứ mười tám.
- Ông! Lửa cháy tràn ngập khí tức khủng bố, đốt cháy thân thể hắn, ánh tên lấp lánh màu vàng từ trong đôi mắt điên cuồng bùng nổ, tinh thần ý chí cường đại nhìn xuyên Thiên Bi, ba loại võ đạo ý chí thăng hoa ở trong lửa.
Phàm Nhạc hắn, Phàm Nhạc mập mạp, Phàm Nhạc thiên tài.
Hắn đắm chìm trong lửa, đứng ở trên bậc thang thứ mười tám.
- Ha ha, thống khoái.
Âu Dương Cuồng Sinh nổi giận gầm lên một tiếng, chỉ thấy mái tóc dài của hắn bay lên, Phàm Nhạc và Sở Mãng cũng đã làm được, hắn sao có thể tụt lại, bước ra một bước, hắn cũng xông lên.
Nếu không thành công, trọng thương lại đã sao, mặc dù không đột phá, lấy ý niệm chống lại cổ niệm, thua nữa, hắn sao xứng là Âu Dương Cuồng Sinh, chết không đáng tiếc.
Âu Dương Cuồng Sinh, đi lên bậc mười tám, san bằng kỷ lục.
- Lợi hại!
Trong lòng mọi người than thở, hôm nay, trên cầu thang Thiên Bi, người đã không nhiều, chỉ còn lại có Âu Dương Chấn, Tang Lãnh Phong, Huyền Yên, Nhạc Bất Phàm, bốn đại thiên kiêu xếp ba mươi sáu hạng đầu của Thiên Mệnh bảng; cùng với Tư Đồ Phá, Phàm Nhạc, Sở Mãng, Âu Dương Cuồng Sinh, Tần Vấn Thiên.
Chín người, tám người ở bậc mười tám, chỉ có Tần Vấn Thiên còn ở bậc mười bảy, vẫn không hề động.
- Lợi hại, bốn người bọn Âu Dương Chấn tự nhiên không cần phải nói, Tư Đồ Phá và Tần Vấn Thiên là tới cạnh tranh, nhưng Sở Mãng, Phàm Nhạc, Âu Dương Cuồng Sinh mấy người bọn họ theo Tần Vấn Thiên cùng nhau mà đến, vậy mà đều khủng bố như thế, một trận chiến hôm nay, chỉ sợ sẽ có rất nhiều thế lực lớn muốn mời chào.
Nhưng thắng bại vẫn chưa phân.
Thắng bại của Tư Đồ Phá và Tần Vấn Thiên; thắng bại của Huyền Yên cùng Phàm Nhạc; thắng bại của Âu Dương Chấn cùng Tang Lãnh Phong, bọn họ, vẫn mang theo tín niệm vô cùng mãnh liệt, có thể tiếp tục đi về phía trước hay không.
Kế tiếp, ngoại trừ Tần Vấn Thiên, người khác, chỉ cần một bước, là có thể vượt qua kỷ lục mười năm quá khứ!
Ai có thể phá!
Tần Vấn Thiên, hắn còn dừng lại ở bậc mười bảy, còn có cơ hội có thể thắng Tư Đồ Phá hay không!
Một màn trên cầu thang Thiên Bi cho người ta cảm giác chấn động mãnh liệt, tám người đứng ở trên bậc thang mười tám, một người đứng ở bậc thang mười bảy, thịnh cảnh như vậy, mười năm quá khứ chưa từng gặp.
- Lời đồn, chín bậc thang ở giữa khảo nghiệm võ đạo ý chí, võ đạo ý chí không kiên định, không có quyết tâm không gì không phá, căn bản không bước lên được, võ đạo ý chí của nhóm người này, không chỉ có cường đại củng cố, hơn nữa, tất cả đều vô cùng cứng cỏi.
Mọi người thầm nghĩ, nhưng giờ phút này, bọn họ lại đều ngừng lại, không có ai tiếp tục đi về phía trước.
Mười tám, số song cửu, là một ngưỡng cửa, muốn đi lên trên một bước nữa quá khó.
Nếu không, mười năm quá khứ, ba lần Thiên Bi hiện, các thiên tài cũng sẽ không đều dừng lại ở đây, nơi này, đã san bằng kỷ lục mười năm qua.
Thời gian chậm rãi qua đi, chín người vẫn duy trì động tác tương tự, giống như đã quên thời gian, trong nháy mắt, nửa tháng trôi qua, bọn họ vẫn ở đó, võ đạo ý chí trên người bọn họ càng lúc càng mạnh, mười tám bậc cầu thang, không phải là lên rồi sẽ ổn định, muốn gắt gao đứng ở đó, võ đạo ý chí hoặc là thủ vững, hoặc đột phá, nếu không, vẫn sẽ bị đánh xuống, lại càng không cần nghĩ xông lên bậc thang thứ mười chín.
Trên mười tám bậc thang, bọn họ chiến thắng bản thân, võ đạo ý chí của bọn họ đang trở nên càng thêm cứng cỏi, chỉ cần bọn họ bất bại, sẽ mạnh lên.
- Tư Đồ Phá, ba loại võ đạo ý chí đều đại viên mãn, hắn mới cảnh giới Nguyên Phủ tầng tám, còn chưa bước vào tầng chín, võ đạo ý chí toàn bộ đại viên mãn, chỉ cần cảnh giới của hắn bước vào Nguyên Phủ tầng chín, ba mươi sáu ghế đầu Thiên Mệnh bảng, tất có vị trí của hắn.
Trong lòng mọi người cảm thán.
Tư Đồ Phá vốn là nhân vật nhất định thành thiên kiêu, hôm nay lại gặp cơ hội Thiên Bi này, sao có thể không bắt chặt lấy cơ hội lần này.
Lần này Thiên Bi hiện, đối với thiên tài yêu nghiệt cường đại mà nói là cơ hội tuyệt hảo, đối với người thường mà nói, là ác mộng, giống như Âu Dương Đình, Thiên Bi lộ, làm ả nhìn thấy mình là người ở cấp bậc nào.
- Âu Dương Chấn và Tang Lãnh Phong muốn xông lên rồi.
Đúng lúc này, đám người chỉ thấy Âu Dương Chấn và Tang Lãnh Phong đều bắt đầu xông lên chín bậc cầu thang cuối cùng, bọn họ bước ra bước chân của mình.
Hai người, xếp hạng ở trên Thiên Mệnh bảng, phân biệt là hạng mười cùng với mười hai, chênh lệch hai hạng, bởi vậy, từ vừa mới bắt đầu, bọn họ đã có ý tranh phong.
Chín bậc Thiên Bi cuối cùng này, có gì đang chờ đợi bọn họ?
Âu Dương Chấn và Tang Lãnh Phong, có thể đột phá bản thân, đột phá kỷ lục mười năm quá khứ hay không?
Toàn bộ mọi người, đều đang nhìn.
- Phốc...
Máu tươi bắn tung tóe ở trên hư không, hầu như ở trong cùng tích tắc, Âu Dương Chấn và Tang Lãnh Phong bị đánh bay ra, trực tiếp từ trên mười tám bậc thang mà bay trở về, có bóng người ngự không, phân biệt tiếp lấy thân thể hai người, đó là cường giả Âu Dương thế gia cùng với Bát Phương Phong Lôi tông ra tay, trong lòng âm thầm thở dài một tiếng, chung quy, là chưa thể phá được kỷ lục này.
Nhưng san bằng kỷ lục, coi như là xác minh thiên tư của bọn họ, dù sao mười năm quá khứ, người có thể đạt bậc mười tám, cũng đều là người cực kỳ ưu tú.
Huyền Yên cùng Nhạc Bất Phàm nhìn thấy một màn như vậy, biết kế tiếp bọn họ sẽ gặp phải khảo nghiệm mạnh nhất.
- Cổ niệm ngủ mơ, ngươi không ngăn được ta.
Ngay lúc này, một tiếng than nhẹ truyền ra, sau đó mọi người đều nhìn thấy Tần Vấn Thiên ở bậc thứ mười bảy đã động, bước chân hắn hạ xuống, đi lên bậc thang mười tám, đột ngột, võ đạo ý chí rung chuyển.
Cổ niệm như lực, cổ niệm như mộng, cổ niệm như yêu điên cuồng công kích, nhưng Tần Vấn Thiên võ đạo ý chí bất diệt, tùy ý mưa rền gió dữ đánh tới, tùy ý cổ niệm kia mạnh hơn ý chí của hắn, thiêu đốt hắn, không cam lòng, bất khuất, bất diệt.&