Trung niên cười lạnh:
- Nhưng bản thân Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân cuồng ngạo vô song, con nối dõi của hắn lại không kế thừa phong thái của hắn, có lẽ chính như lời đồn, năm đó Diệp Thanh Vân tất nhiên là có kỳ ngộ mới có thể đột nhiên quật khởi ở hoàng tộc Diệp quốc, cho nên hắn vốn thiên phú thường thường, bởi vậy con nối dõi cũng chỉ tầm thường, nhưng Diệp Không Phàm con Tề vương lại là thiên tư không tệ, được Tử Lôi tông coi trọng, cho Tề vương một cơ hội.
- Nhị gia gia là nói, trận đại biến hoàng tộc Diệp quốc này là Tử Lôi tông ở sau lưng khống chế?
Trong lòng Lý Hàn U có chút kinh hãi, bọn họ đám con em hậu bối này chỉ để ý tu hành, rất ít tiếp xúc những chuyện bí ẩn đó.
- Đương nhiên, nếu không Nhân Hoàng làm sao sẽ có tình trạng hôm nay, huống hồ hiện tại Trượng Kiếm tông ngươi không phải cũng can thiệp vào trong việc này sao, ngươi chẳng lẽ ngây thơ cho rằng Trượng Kiếm tông sai người bảo vệ Diệp Lăng Sương vào Diệp quốc, chỉ là bảo hộ Diệp Lăng Sương đơn giản như vậy sao, nếu như ta đoán không sai mà nói, lần này hoàng tộc Diệp quốc kịch biến, sẽ tác động rất nhiều thế lực lớn.
Trong mắt của người trung niên lộ ra một ý cười sâu xa, nhìn thấy Lý Hàn U còn muốn hỏi, hắn ngắt lời:
- Hàn U, những thứ này ngươi đều không cần quá mức để ý, ngươi chỉ cần biết, bản thân mạnh, bất cứ âm mưu thủ đoạn nào cũng là hư ảo. Nhân Hoàng có thể thống trị Diệp quốc nhiều năm, không phải vì hắn giỏi trị quốc, mà là hắn thực lực vô song.
- Hàn U biết.
Lý Hàn U khom người gật đầu.
- Ngươi thân ở Trượng Kiếm tông, quen biết Tần Vấn Thiên kia hay không, lời đồn người này lấy cảnh giới Thiên Cương tầng bốn khiêu chiến Diệp Không Phàm, trái lại cũng đủ lớn mật.
Trung niên đột nhiên hỏi.
Lý Hàn U nghĩ đến bóng người nọ từ chối Mai Sơn Kiếm Chủ, nhíu mày, sau đó nói:
- Không có quá nhiều tiếp xúc, chỉ từng gặp một lần, là hạng người cuồng vọng, trận này sợ là dữ nhiều lành ít, sẽ chết trong tay Diệp Không Phàm.
- Ừm.
Trung niên họ Lý tùy ý gật đầu, không tiếp tục nhiều lời, ánh mắt hắn nhìn ra xa phương hướng hoàng cung Diệp quốc, con ngươi giống như xuyên thấu không gian.
Không chỉ có rất nhiều cường giả Lý thị nhất tộc đến, ở hoàng cung Diệp quốc, còn có thế lực mạnh mẽ khác, thậm chí bao gồm nhân vật hoàng tộc cổ quốc khác Diệp quốc đích thân tới, về phần lý do của bọn họ, mọi người đều biết rõ trong lòng, chỉ là người thường cùng với các hậu sinh vãn bối kia không hiểu rõ mà thôi.
Tần Vấn Thiên tự nhiên sẽ không biết những bí mật này, sau khi xuất quan, hắn và Mạc Khuynh Thành cùng đi vấn an Nhân Hoàng.
Nhân Hoàng giống như trước, vẫn như cũ nằm ở trên giường, nhưng trong lòng Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành biết rõ, Nhân Hoàng, thương thế hẳn là đã gần như khỏi hoàn toàn, sở dĩ vẫn như cũ nằm ở đó, không thể nghi ngờ là dụ rắn khỏi hang, như ngày đó để Diệp Lăng Sương dẫn người xông vào Tề vương phủ, gã đoán chắc Tề vương sẽ không quyết chiến.
Rốt cuộc, kỳ hạn một tháng đã tới.
Ánh mặt trời lên cao, chiếu rọi phía trên đại điện hoàng cung cổ xưa, khiến cả hoàng cung sáng rọi, tràn đầy phấn chấn hừng hực.
Ngoài tẩm cung của Nhân Hoàng, trên bậc thang, mọi người ngẩng đầu, nhìn ánh sáng mặt trời trên không, thấy ánh mặt trời dần dần nóng cháy, không ngừng hướng chính giữa di động, bọn họ biết, mưa gió, sắp đến rồi.
- Chiến quốc, Đại Vũ vương, cùng hoàng tử Chiến quốc, đến bái kiến Nhân Hoàng Diệp quốc.
Giờ phút này, một thanh âm chấn động trên không hoàng cung Diệp quốc, hoàng cung mênh mông, như có một tiếng sét, vô số người ngẩng đầu, trong lòng run lên mãnh liệt.
Chiến quốc, giống Diệp quốc, đều là cổ quốc vạn năm, thực lực mạnh mẽ, Đại Vũ vương, chính là vương hầu chiến lực mạnh nhất của Chiến quốc.
- Linh Loan quốc, Thiên Loan công chúa, đến bái kiến Nhân Hoàng Diệp quốc.
Tiếp theo, lại có thanh âm chấn động trên không.
- Lý tộc, đến bái phỏng Nhân Hoàng Diệp quốc.
- Man tộc, đến bái phỏng Nhân Hoàng Diệp quốc.
Từng thanh âm rung động không ngừng vang lên, trên không hoàng cung Diệp quốc, thanh âm không dứt, mỗi một thanh âm vang lên, đều làm người ta tim đập thình thịch!