Thái Cổ Thần Vương

Chương 688: Chương 688: Chuyện bất bình (2)




Nghĩ vậy lão nhân lắc đầu, xem ra là dưới tình thế cấp bách nhận lầm người, hướng về phía Tần Vấn Thiên chắp tay nói.

- Xem ra là chuyện hiểu lầm, lão hủ Tống Thái xin tạ lỗi tại đây.

Tuy nói Tần Vấn Thiên vô cùng trẻ tuổi, nhưng khí chất bất phàm, nói vậy cũng không phải là nhân vật tầm thường.

- Đã là hiểu lầm, tự nhiên không có gì.

Tần Vấn Thiên khoát khoát tay, chẳng thèm để ý.

- Tống gia chúng ta tuy rằng không phải thế gia đại tộc, nhưng mà rượu ngon ngược lại là có không ít. Các hạ nếu không chê, có thể vào sơn trang tùy ý lấy đi, chẳng qua là hôm nay Tống gia có chút việc, lão hủ không thể tự mình tiếp đãi, các hạ lấy xong thỉnh nhanh tránh đi, để tránh khỏi xảy ra bất trắc.

Tống Thái hướng về một vị quản sự ở phía sau vẫy vẫy tay, nói:

- Mang tiểu huynh đệ đi lấy rượu trước đi.

- Như thế, Tần mỗ xin đa tạ.

Tần Vấn Thiên chắp tay nói cảm ơn, vỗ vỗ đầu tiểu tử kia, tiểu tử kia tự nghe hiểu được đối thoại của bọn họ, lắc lư bay xuống, lập tức đi theo quản sự phía trước kia đi tới một thôn trang phía sau núi.

- Lão nhân gia, nơi này đã xảy ra chuyện gì?

Tần Vấn Thiên đi theo phía sau quản sự, hiếu kỳ hỏi.

- Ai. . .

Lão quản sự hít sâu một hơi, lên tiếng.

- Tiểu thư nhà chúng ta từ trước đến nay là người thiện lương, sẽ không dễ dàng trở mặt với người. Nhưng mà có sự tình tai họa bất ngờ, ngươi nghĩ tránh cũng tránh không xong, sớm biết, lúc trước gia chủ sẽ không nên đưa tiểu thư đi ra ngoài tu hành. Nhưng mà như vậy lại đáng tiếc cho thiên phú của tiểu thư.

Lão quản sự như không muốn nói nhiều, dẫn Tần Vấn Thiên đi tới hậu viện phía sau sơn trang, nơi đó là hầm rượu, ngược lại có không ít rượu ngon trân quý.

- Đây là rượu ngon những năm gần đây sơn trang tàng trữ, cũng không biết sau này còn có thể dùng đến hay không, gia chủ cũng phân phó, tiểu huynh đệ tới chính là duyên, nếu như thích, thì cứ tùy ý lấy, sau khi lấy xong, thì hãy trực tiếp rời khỏi đi.

Lão quản sự nói xong lập tức xoay người rời đi, thật đúng là lưu lại Tần Vấn Thiên ở chỗ này tùy ý lấy.

- Xem ra Tống gia gặp phải phiền toái không nhỏ.

Tần Vấn Thiên thấy quản sự rời đi, hiển nhiên là chuẩn bị cùng với những người khác cùng chung hoạn nạn, cũng là khó có được.

Bàn tay Tần Vấn Thiên vung lên, tức khắc không ít rượu ngon trong hầm rượu đều trôi nổi bay lên, bay tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, bị hắn thu vào.

Sau đó, lực cảm ứng của Tần Vấn Thiên lan tràn ra, vọt về phía phương hướng vừa rồi. Sau một lát, cảm nhận của hắn có khả năng nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra ở bên kia. Người của Tống gia vẫn như trước bày ra trận địa sẵn sàng đón địch.

Xung quanh nơi này, không có bất kì người nào ngự không, hiển nhiên là đã sớm biết việc này, chỉ có mình Tần Vấn Thiên hắn là đần độn đến đòi rượu.

Qua một chút thời gian, đã thấy một trung niên áo đen gào thét mà đến, nam tử trung niên này thần sắc sắc bén, vai vác Cổ Kiếm, ánh mắt cũng giống như một đạo dao sắc, uy áp Kiếm Đạo cường đại vung vãi xuống, bao phủ lên người Tống gia. Mà từng cỗ Kiếm Khí kia, lộ ra khí tức đè nén đáng sợ, làm cho người của Tống gia trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.

Đây mới là địch nhân của bọn họ, Thiên Cương cảnh giới tầng thứ tư đỉnh phong, hiển nhiên đối phương đã đã điều tra xong nội tình Tống gia, trực tiếp phái ra một vị có thể lập tức ép vỡ tất cả cường giả của Tống gia qua đây.

Ánh mắt nam tử trung niên mặc hắc y trực tiếp dừng ở trên người Tống gia, lạnh lùng mở miệng.

- Theo ta đi.

- Các hạ, Tống gia ta nguyện ý bỏ ra hơn nửa tài nguyên, thỉnh các hạ hồi bẩm với Ân thiếu gia, bỏ qua cho Tống Giai.

Tống Thái tự nhiên biết chiến đấu là không có hi vọng sống sót, nam tử trung niên mặc hắc y này khí tức khủng bố, tuyệt đối không phải là người hắn có thể chống đỡ.

“Ô...ô...n...g!”

Kiếm khí sát phạt khủng bố vương vãi xuống, bao phủ hoàn chỉnh cả mảnh hư không, lợi kiếm màu đen phía sau lưng cường giả kia lao ra, mặc dù còn chưa ra khỏi vỏ, cũng đã có một cỗ Kiếm Chi Phong Bạo tàn phá hư không.

- Tự mình qua đây, hay là muốn ta tự mình động thủ.

Trung niên áo đen vẫn như trước lạnh như băng nói. Thần sắc Tống Thái xanh mét, nói.

- Nếu các hạ đã bức bách như vậy, Tống gia chúng ta, chỉ có thể toàn lực đánh một trận.

- Không. . .

Tống Giai đứng bên cạnh Tống Thái lắc đầu mói.

- Ông nôi, nếu như đối phương đã không đáp ứng thì bỏ đi, để con đi theo bọn họ thôi.

- Không được.

Tống Thái lắc đầu.

- Không thể thay đổi được.

Trên mặt Tống Giai lộ ra một tia tuyệt vọng, lắc đầu với gia gia của nàng. Cho dù là Tống gia tử chiến, thì kết cục, vẫn là không thể thay đổi được.

- Ông nội, cháu gái bất hiếu.

Thân hình Tống Giai run lên, chậm rãi bay tới hư không, bay veeg phía trung niên áo đen kia.

- Tống Giai.

Tống Thái và một đôi vợ chồng đứng ở hai bên trái phải của hắn đều là xanh mét mặt mày, khí tức trên thân cuồng loạn. Chỉ nghe thấy trung niên hắc y kia hừ lạnh một tiếng, kiếm đột nhiên toát ra khỏi vỏ, cuồng phong xé rách hư không càng thêm mãnh liệt.

- Ta đã đáp ứng rời đi với ngươi.

Tống Giai mở miệng nói, trung niên áo đen kia lúc này mới xoay người, bàn tay huy động, mang theo Tống Giai rời đi.

Tần Vấn Thiên vẫn nhìn tất cả mọi chuyện phát sinh ở bên này, thầm cười khổ. Thế giới Võ Đạo vi tôn từ trước đến nay tôn sùng thực lực, chuyện bất bình có nhiều lắm, trong lúc hắn đi du lịch tới Đại Thương Hoàng Triều, dọc đường cũng gặp phải không ít, thời điểm đủ khả năng cũng sẽ xuất thủ giúp đỡ một tay. Mà giờ khắc này, Ân gia kia thực lực phi phàm, nếu như hắn ra tay ở chỗ này, có lẽ trái lại sẽ liên lụy đến toàn bộ Tống gia.

- Làm cái chuyện phiền toái này, ít nhất cũng phải thu chút thù lao chứ, đúng không?

Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, nhìn thoáng qua hầm rượu, bàn tay vung lên, tức khắc rượu trong hầm rượu toàn bộ bay lên, bị hắn thu vào.

Lập tức, thân ảnh hắn lóe lên, phá không mà đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.