Thái Cổ Thần Vương

Chương 945: Chương 945: Chuyện nhà (1)




Tần Vấn Thiên tự nhiên sẽ không đi thể hội tâm tình của Mai Sơn Kiếm Chủ, hắn cười nhẹ bước chậm, nữ tử khuynh thành kia cũng đi tới mình, hai người gặp nhau, sau đó Mạc Khuynh Thành vươn tay ra, nắm chặt bàn tay Tần Vấn Thiên, nàng tựa như có một chút khẩn trương, nắm bàn tay Tần Vấn Thiên còn bóp bóp lòng bàn tay hắn.

Bóng người thanh niên tuấn tú tiêu sái, nữ tử tuyệt thế nghiêng nước nghiêng thành, hai người nắm tay, sóng vai đứng, gió nhẹ lay động quần áo của bọn hắn, giờ khắc này giống như có thể nghe được tiếng tan nát cõi lòng của không ít nữ tử trẻ tuổi.

Khi Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đứng chung một chỗ, mọi người thế mà lại không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác, hai người bọn họ, giống như là một đôi người yêu trời đất tạo nên, đều là hoàn mỹ không tỳ vết như vậy, làm người ta không đành lòng đi quấy rầy bọn họ.

Mặc dù là các nữ tử Dược Hoàng cốc giờ phút này đều cảm thấy hai người đặc biệt xứng đôi, chỉ vì tâm cảnh các nàng thay đổi, ánh mắt các nàng ném về phía hai người mang theo từng tia chúc phúc.

Đôi mắt đẹp của Lâm Tiên Nhi nhìn hai bóng người kia, trong mắt mang theo cái mỉm cười nhu hòa, nhìn không ra trong lòng đang nghĩ cái gì.

Mạc Khuynh Thành đi về phía trước một bước, kéo tay Tần Vấn Thiên bước chậm trên không, đi tới trước người Dược Hoàng, nàng nắm tay Tần Vấn Thiên giống như chặt hơn chút, đôi mắt linh động mà xinh đẹp nhìn sư tôn của nàng, tuy không nói gì, nhưng ý tứ muốn biểu đạt đã không cần nói cũng biết, nàng đây là muốn nói cho sư tôn, đây là nam nhi nàng thích.

Tần Vấn Thiên ở trong tấm giới bi đã gặp được Dược Hoàng, hôm nay nhìn thấy động tác của Mạc Khuynh Thành tự nhiên hiểu thân phận đối phương, nghĩ hẳn đó là tiền bối Dược Hoàng của Dược Hoàng cốc, đối với Dược Hoàng, trong lòng Tần Vấn Thiên là có chút cảm kích, sau một trận chiến Đan Vương điện, hắn lâm vào hôn mê, hắn cho rằng Khuynh Thành đã chết, thẳng đến về sau Thanh Nhi nói với hắn Khuynh Thành có thể còn sống hắn mới cháy lên một tia hy vọng, một ngày đó ở hoàng cung Diệp quốc thời điểm nhìn thấy Khuynh Thành, hắn thật sự ngạc nhiên lẫn vui mừng như điên.

Mà người khiến Khuynh Thành khởi tử hồi sinh, là lão nhân trước mắt, trong lòng Tần Vấn Thiên tự nhiên là cảm kích.

Dược Hoàng cũng đánh giá Tần Vấn Thiên, đôi mắt hơi híp lại đó nhìn không ra hỉ giận, vậy mới khiến Mạc Khuynh Thành càng thêm khẩn trương.

- Sao, chiếm được hạng nhất tấm bia Tiên Vũ giới rất đắc ý sao, ngươi đây là khoe khoang ở trước mặt lão nhân ta?

Trầm mặc một lát, trong miệng Dược Hoàng truyền ra một thanh âm, khiến mọi người hơi kinh ngạc, chẳng lẽ Dược Hoàng không thích thái độ của Tần Vấn Thiên, nhưng hình như Tần Vấn Thiên không có ý tứ khoe khoang mà?

- Sư tôn.

Mạc Khuynh Thành chu cái miệng nhỏ nhắn, trong đôi mắt xinh đẹp có bất mãn, nhìn đến mức Dược Hoàng dựng râu trừng mắt:

- Ngươi được lắm, muốn như vậy đã bắt cóc đệ tử bảo bối của ta, hạng nhất Tiên Vũ giới tuy không tệ, nhưng mỗi mười năm đều sẽ xuất hiện một vị, cũng cũng không có chỗ nào đắc ý.

- Ặc...

Tần Vấn Thiên xấu hổ một phen, hắn có thể cảm giác được Dược Hoàng không có ác ý, chỉ là giọng điệu này, như là mình bắt cóc con gái bảo bối của hắn, Tần Vấn Thiên không khỏi lắc đầu cười khổ:

- Tiền bối, ngươi biết ta không có ý tứ đó.

- Sao, còn dám tranh luận.

Dược Hoàng lại nói:

- Tiên Vũ giới mười năm một lần, ta ở Hoàng Cực Thánh Vực từng nhìn thấy quá nhiều nhân vật quật khởi mà lại trầm luân, khắc tên trên Cổ Bi đó, mười năm thay phiên một lần, lại có bao nhiêu người có thể đứng ở đỉnh phong, mặc dù là ba hạng đầu lại như thế nào, vẫn có thể sẽ ngã xuống trong tương lai, cũng có thể bởi vì tự mãn mà bị người khác vượt qua, phân lượng xếp hạng Cổ Bi này, cũng không có nặng như trong tưởng tượng của ngươi.

Người chung quanh ngạc nhiên một phen, lúc Tần Vấn Thiên đi ra, vạn người chú ý, Dược Hoàng lại ngôn ngữ đả kích, đây là ra oai phủ đầu cho Tần Vấn Thiên sao?

- Không sai, hạng nhất Tiên Vũ giới lại như thế nào, nếu là đã chết, tất cả đều là số không.

Một thanh âm lạnh như băng truyền đến, người nói chuyện rõ ràng chính là Đế Thí hội hợp với Đế thị gia tộc, hắn có thể cảm giác được đám người gia tộc khí thế yếu ớt, hiển nhiên bởi vì xếp hạng của hắn mà chịu đả kích, trong lòng Đế Thí nghẹn một luồng oán khí.

- Câm miệng.

Một tiếng quát lớn đột nhiên truyền đến, giống như cảnh tỉnh, chấn động khiến cả người Đế Thí run lên, bước chân cũng không tự chủ được lui một bước, sau đó hắn liền nhìn thấy Dược Hoàng xoay người, chòm râu bay bay, đôi mắt nheo lại kia giờ phút này mở ra, không giận tự uy, trên người một sự uy nghiêm cường đại đập vào mặt, mơ hồ khiến hắn có loại cảm giác hít thở không thông.

- Việc nhà bổn tọa, khi nào đến lượt ngươi tới lắm miệng.

Dược Hoàng nâng tay tung ra một cái tát, ‘Ầm’ một tiếng, thân thể Đế Thí bị trực tiếp hất bay ra ngoài, biến cố bất thình lình khiến mọi người đều sửng sờ ở tại chỗ, lão nhân khí phách cuồng bạo giờ phút này, cùng lúc vừa rồi đối mặt Tần Vấn Thiên hoàn toàn khác nhau, giờ khắc này lão thật sự nở rộ uy nghiêm đáng sợ, cường giả Đế thị gia tộc vẻ mặt xanh mét, nhưng nghĩ đến thân phận đối phương, lại là cái rắm cũng không dám đánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.