Chỉ thấy ngoài Trần phủ đã có người đón, dẫn bọn họ bước vào trong Trần phủ.
- Nghĩ đến sắp gặp tiểu tình nhân, kích động rồi.
Nhược Hoan thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn xung quanh, không khỏi cười nhẹ, nàng đã biết tin tức về Mạc Khuynh Thành, ngày xưa nàng nói đùa một câu, lại không ngờ hôm nay thật sự thành tựu một đôi quyến lữ, hai người đều xuất chúng như thế, chỉ là tựa như khó khăn không nhỏ, vắt ngang ở giữa bọn họ.
- Tỷ đừng chê cười ta.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, đoàn người đi tới nơi Trần phủ đãi khách, là một hòn đảo giữa hồ, theo đình đài hành lang, tản bộ trong đó, trong hồ nước có mỹ nữ đánh đàn múa khúc, âm luật tuyệt vời, trái lại cũng rất biết hưởng thụ.
Đảo giữa hồ rất lớn, ở giữa thế mà còn có đài diễn võ, có một phong cách riêng.
Lúc này không ít người đã đến, thấy người Âu Dương thế gia đến, lập tức có một trung niên bước chậm đến, cười vang nói:
- Âu Dương thế gia đích thân tới, vẻ vang cho kẻ hèn này.
- Trần huynh khách khí rồi.
Người cầm đầu Âu Dương thế gia chính là nhị thúc Âu Dương Long của Âu Dương Cuồng Sinh, hắn nhìn trung niên chắp tay, mặt mỉm cười.
- Hôm nay tân khách rất đông, nếu có chỗ nào chiêu đãi không chu toàn, Âu Dương huynh xin đừng trách, bên kia có vị trí, mời vào ngồi.
Người Trần gia chỉ hướng nào đó, Âu Dương Long khẽ gật đầu, vẫn như cũ cười nói:
- Trần huynh tùy ý.
Dứt lời, liền thấy người mỉm Trần gia cười rời đi. Đám người Âu Dương Long tìm được vị trí ngồi xuống, ánh mắt không ít người quét về phía bên này, chỉ thấy người các phương thế lực, đều có người Trần gia tự mình tiếp khách, chỉ có Âu Dương thế gia ngoại lệ.
Một màn như vậy, người Âu Dương thế gia tự nhiên có phát hiện, trong vẻ mặt hiện lên sự không vui, Trần gia, tựa như cố ý như thế, ra oai phủ đầu với bọn họ.
Tuy lời lẽ khách sáo, nhưng lúc này đã là không tôn trọng bọn họ.
Tần Vấn Thiên chỉ thấy một tia sáng lạnh lẽo sắc bén bắn ở trên người, ánh mắt vòng qua, mắt hắn nhìn phía nơi nào đó, chỉ thấy nơi đó, ánh mắt Vương Tiêu như đao sắc, bên cạnh gã, Huyền Nữ điện Kiều Hiên thế mà cũng hộ tống hắn cùng nhau đến, kiến thức một phen các thế lực Đại Hạ cổ hoàng triều lưu lại.
Bảy thế lực lớn cổ hoàng triều ngày nay, trừ thành Khâm Châu, sáu cổ thế lực khác đều sẽ buông xuống.
- Người thành Binh Châu, quả nhiên đều khí tức sắc bén.
Tần Vấn Thiên nhìn quét phương hướng đám người Vương Tiêu, thầm nghĩ một tiếng.
Sau đó, ánh mắt hắn chậm rãi vòng qua, thấy có một đám bóng người tất cả đều mặc áo trắng, lưng đeo cổ kiếm, nghĩ hẳn là Kiếm Khách Yến Châu, lấy kiếm làm tên.
Ngoài ra còn có người Hoa gia, người Đan Vương điện, đều đã đến.
Ánh mắt hắn ngay lập tức rơi ở trên người Lạc Hà, lúc này Lạc Hà đang nói chuyện phiếm cùng người dẫn đầu Hoa gia.
Hoa thị gia tộc, vẫn luôn muốn thân cận với Đan Vương điện, bởi vậy, cũng có ý thông gia.
Lạc Hà như có sự phát hiện, ánh mắt của nàng chuyển tới, trong tích tắc liền dừng ở trên người Tần Vấn Thiên, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy một áp lực khổng lồ buông xuống, Lạc Hà nhìn hắn, vẻ mặt hơi mang mấy phần lạnh lùng.
Chính bởi vì kẻ này, đệ tử nàng Mạc Khuynh Thành luôn nhớ nhung, không thể tiêu tan, thậm chí địa vị của nàng người sư tôn này, cũng không nặng bằng Tần Vấn Thiên.
- Tần Vấn Thiên.
Bên cạnh Lạc Hà cách đó không xa, Trảm Trần ở đó, chỉ thấy trong mắt hắn lộ ra một luồng hào quang màu vàng, lấp lánh sắc bén, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, sát ý không chút nào che giấu.
Người Hoa gia, nhất thời ánh mắt chuyển qua, cũng dừng ở trên người Tần Vấn Thiên, đó là kẻ này, đã giết Hoa Tiêu Vân sao?
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Vấn Thiên rất lạnh, giống như coi Tần Vấn Thiên là người chết.
Hoa Tiêu Vân chết, Hoa thị nhất tộc không để trong lòng, bởi vì Hoa Tiêu Vân người này vốn là tên ăn chơi đàng điếm, thường xuyên gây chuyện bên ngoài, hắn chết, trừ chí thân của hắn, không có tộc nhân khác thương hắn.
Nhưng, bọn họ không để ý Hoa Tiêu Vân chết, chẳng qua, Tần Vấn Thiên giết Hoa Tiêu Vân, không thể nghi ngờ lại làm Hoa thị nhất tộc hổ thẹn.
Đương nhiên, bọn họ vẫn như cũ sẽ không để ý, bởi vì có người sẽ làm Tần Vấn Thiên chết.
Hoa Thái Hư xưa nay cưng chiều Hoa Tiêu Vân, hắn tuyệt đối sẽ không để Tần Vấn Thiên sống quá lâu.
Có hắn, Tần Vấn Thiên nhất định phải chết.
Trừ Trảm Trần, trong đám người Trần gia, Trần Nhiên ở đó, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên đặc biệt lạnh, nhưng hắn lại không dám biểu lộ cái gì, dù sao, hắn thua Tần Vấn Thiên, việc này, hắn không có mặt mũi đề cập trước mặt mọi người, hắn không có thể diện suy nghĩ trả thù Tần Vấn Thiên, bởi vì, đó là chiến bại.
Nỗi nhục chiến bại, sao dám nói ra trước mặt mọi người?
Tần Vấn Thiên trái lại vẻ mặt như thường, không chút thay đổi, chỉ bằng việc Hoa Tiêu Vân làm đối với Mạc Khuynh Thành, nếu lại có cơ hội, hắn vẫn sẽ không chút do dự giết gã thêm một lần, việc này sẽ không ảnh hưởng tâm cảnh của hắn.
Trảm Trần người này, tâm địa độc ác, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, giết người yêu hắn, gã muốn giết mình, Tần Vấn Thiên hắn sao lại không muốn giết Trảm Trần.
Chỗ hành lang, lại có một đám bóng người bước chậm đến, chính là một thế lực đến cuối cùng, người Thạch gia.
Đám người Thạch gia vẻ mặt đều hơi yêu dị, tóc dài như màu mực, đen vô cùng, tùy ý rối tung, lộ ra ý lạnh lùng cường đại.
- Lời đồn người Thạch gia có được huyết mạch thái cổ cự thú, chiến sĩ trời sinh, bọn họ từng theo Đại Hạ cổ hoàng triều loạn chiến thiên hạ, nhất thống Đại Hạ.
Âu Dương Cuồng Sinh thấp giọng nói, khiến Tần Vấn Thiên hơi kinh ngạc, người Thạch gia, trong cơ thể thế mà lại chảy huyết mạch cổ yêu!
Tình huống Thạch gia, không khỏi làm Tần Vấn Thiên nhớ tới mình.
Trong cơ thể hắn như có hai loại huyết mạch tồn tại, một dòng huyết mạch trong đó, giống như huyết mạch thái cổ yêu vương, mặc dù hôm nay tu vi hắn đã Nguyên Phủ tầng bảy, lại vẫn chưa đào móc ra bí mật của huyết mạch.
Hai loại huyết mạch trong cơ thể như có tiềm lực vô tận, chờ đợi hắn phát giác ra từng chút một.
Người Thạch gia ngồi xuống, nhất thời mọi người dần dần đều ngồi vị trí an bài sẵn, không ngừng có thị nữ mang tiệc rượu chuẩn bị sẵn đưa tới, đặt ở trước mọi người, không khí thoải mái, ngược lại như là một hồi yến hội, không chút chứa hỏa khí.
Các thế lực cũng tựa như ở chung hòa hợp, ai lại biết bọn họ âm thầm tranh phong nhiều năm.
- Các vị có thể đến Trần gia ta, Trần phủ cực kỳ vinh hạnh, một thế hệ người mới thay người cũ, hôm nay, nhìn thấy các thế lực nhân tài mới xuất hiện, trong lòng cũng vui mừng.&