Thái Cổ Thần Vương

Chương 727: Chương 727: Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi (1)




Thiên Tượng Quả Thụ không có chất chứa ý chí võ đạo như Thiên Tượng Quả, uy áp của nó không ảnh hưởng tới mọi người.

Bây giờ trên Thông Thiên Cổ Thụ chỉ còn cành lá tươi tốt, không có một quả trái cây, toàn bộ bị hái đi, mà Tần Vấn Thiên chiếm được sáu viên, tiểu tử kia đạt được một viên và sớm chuồn mất, ý vị một mình Tần Vấn Thiên cướp đoạt bảy viên Thiên Tượng Quả.

Đến mức không người nào nguyện ý hủy hoại Thiên Tượng Quả Thụ, nó cũng có thể kết Thiên Tượng Quả khác, chẳng qua đó là chuyện không biết bao nhiêu năm sau, nhưng nói vậy các đại thế lực sẽ không bỏ rơi tranh đoạt nó, bây giờ không phải lúc nghĩ vấn đề này.

- Phốc, phốc...

Mấy bóng người rơi xuống mặt đất, đó là người tâm mạch phòng ngự yếu kém, dưới Tru Tâm Cổ Chung của Tần Vấn Thiên, tâm mạch bị chấn nát, đoạn sinh cơ.

Bọn họ tới gần Thiên Tượng Quả cũng vỡ nát tâm mạch, giống như dây cung căng thẳng, lúc này có một thanh dao găm xẹt qua, dễ dàng đứt đoạn.

Không nói đến bọn họ, mặc dù là Thương Thích có lực lượng huyết mạch cường đại cũng tổn thương tâm mạch, lúc rơi trên mặt đất bước đi cũng phù phiếm, suýt nữa quỳ rạp xuống đất, trực tiếp nuốt một viên đan dược củng cố tâm mạch, sát ý trong mắt vô cùng đáng sợ.

Ngẩng đầu nhìn nhìn không gian trước Thiên Tượng Thụ, đã thấy thân ảnh Tần Vấn Thiên như một con Đại Bằng Điểu ngự không rời đi.

Một người đoạt sáu viên Thiên Tượng Quả, hắn làm sao có thể không đi, nơi này bất kỳ người nào, cho dù là người đoạt hai viên Thiên Tượng Quả cũng nhất định phải đi.

- Ngăn cản hắn.

- Chặn giết hắn.

Từng thanh âm cùng vang lên, Thương Thích cùng Kiếm Kinh Thiên và các thiên kiêu khác gào lên, những người không bị thương lao đi, cùng lao lên không trung ngăn cản Tần Vấn Thiên.

Đuổi chặt nhất chính là Tạ Vũ, hắn vừa rồi cách Thiên Tượng Quả xa nhất, bởi vậy bị ảnh hưởng nhỏ nhất, thấy Tần Vấn Thiên còn muốn chạy, chín cánh tay cầm mũi tên nhắm ngay Tần Vấn Thiên, cũng bắn ra ngoài.

Tần Vấn Thiên cảm giác có mũi tên đang bắn tới mình, hắn giống như một con Đại Bằng Điểu lập loè, mũi tên khó khăn lắm mới xẹt qua đỉnh đầu của hắn.

Thân thể tiểu tử kia lao tới, nó xuất hiện ở bên cạnh hắn, một người một thú chạy vào trong sơn mạch, bây giờ đã không có cần thiết lưu lại.

- Ngươi đi hướng nào.

Một giọng nói vang lên chói tai, cuồng phong nộ khiếu, Tần Vấn Thiên cảm thấy trên đỉnh đầu có bóng mờ lao tới, hắn ngẩng đầu, hắn thấy bóng người kia xuất hiện, người này là thiên kiêu Phong Bằng thế gia Phong Vân Hạc, trên người đối phương mọc cánh, hai cánh kéo ra như Đại Bằng Điểu, có gió bao phủ thân thể, từ đó tốc độ của hắn nhanh hơn người khác rất nhiều lần.

Phong Vân Hạc đáp xuống, vươn tay, giống như một lợi trảo kim sắc vô kiên bất tồi, trực tiếp bắt lấy Tần Vấn Thiên, móng vuốt sắc bén phá vỡ không khí.

- Công kích thật mạnh.

Tần Vấn Thiên cảm thụ lực công kích đáng sợ từ lợi trảo, Thần Nguyên trong cơ thể rít gào, huyết mạch quay cuồng, một đạo ấn pháp mang theo khí tức chú ấn đậm đặc đánh tới, Huyết Chi Chú Ấn.

- Bành!

Công kích đáng sợ va chạm lẫn nhau, Phong Vân Hạc cảm thấy chú ấn cường đại, thân hình lóe lên, đúng lúc này hắn biến mất tại chỗ, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía trước, chỉ thấy một thân ảnh trôi nổi tại chỗ, đó là thân ảnh Phong Vân Hạc.

Tần Vấn Thiên nhìn Phong Vân Hạc chặn đường mình, ánh mắt đối phương đáng sợ đầy yêu dị, mọc ra hai cánh, trong cơ thể có lực lượng huyết mạch đang lưu chuyển.

Phong Bằng thế gia, ý nghĩa là Bằng trong gió, lưu chuyển huyết mạch Phong Bằng, người Phong Bằng thế gia tại Huyễn Vương Thành, nếu bàn về tốc độ, không có bất kỳ thế lực nào sánh bằng, cho dù là Vương phủ tại Huyễn Vương Thành, trên tốc độ cũng không bằng bọn họ.

Phong Vân Hạc thân là thiên chi kiêu tử của Phong Bằng thế gia, hắn tự nhiên cường đại hơn cường giả Thiên Cương ngũ trọng cảnh, thực lực cường đại hơn quá nhiều, Tần Vấn Thiên có khả năng đánh chết cao thủ Thiên Cương ngũ trọng, cho Phong Vân Hạc một ít thời gian, hắn cũng có thể làm được, tốc độ của những người khác đều kém hắn, công kích cũng không bằng hắn, còn chiến đấu thế nào?

Phong Vân Hạc không chỉ có tốc độ nhanh, bằng không, hắn đã không thể trở thành nhân vật thiên kiêu.

- Thiên Tượng Quả, giao ra đây.

Phong Vân Hạc ngăn cản Tần Vấn Thiên, đám người phía sau lao tới, Tần Vấn Thiên không thể ham chiến, bóng dáng của hắn nhảy lên người tiểu hỗn đản, tiểu hỗn đản lưng mọc hai cánh kim sắc xẹt qua hư không, nhanh chóng rời đi.

- Hừ.

Phong Vân Hạc hừ lạnh một tiếng, thân thể hắn như hóa thành Đại Bằng, bàn tay run lên, ngay sau đó lợi trảo hóa thành trường mâu kim sắc.

Cuồng phong gào thét, Phong Vân Hạc gắt gao tập trung vào Tần Vấn Thiên, kim sắc trường mâu bạo kích mà ra, Tần Vấn Thiên con đường phía trước phá hỏng, đồng thời có trường mâu đâm về phía thân thể Tần Vấn Thiên.

Tiểu hỗn đản hạ xuống, trực tiếp đáp xuống mặt đất tránh thoát trường mâu kim sắc, thân ảnh Phong Vân Hạc lóe lên, hắn lại xuất hiện phía trước Tần Vấn Thiên, cũng chặn đường Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên đừng mơ còn sống rời đi.

Cuồng phong lập loè, từng thân ảnh trôi nổi vào khoảng không, lúc này, không ít cường giả Phong Bằng thế gia tiến lên truy kích, trong tay đều cầm trường mâu kim sắc trôi nổi trên hư không, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên.

Phía sau, cường giả khắp nơi đang lao tới, bao quát cả Thương Thích, Kiếm Kinh Thiên, ánh mắt bọn họ tỏa ra hàn quang sát phạt đáng sợ, cho dù cách nhau thật xa nhưng ánh mắt đã phong tỏa Tần Vấn Thiên.

Thân thể Cơ Tuyết lao tới như điên, nhưng Từ Lam lại lôi kéo nàng, ánh mắt Cơ Tuyết quay đầu nhìn nhìn thoáng qua, Từ Lam không nhìn nàng, mà là nhìn đại quân trước mặt, lắc đầu nói :

- Ta giống như ngươi, cũng thiếu hắn một mạng, lúc này chúng ta đi chiến cũng không khác gì tự tìm đường chết, sẽ không có ý nghĩa gì.

Hiển nhiên Từ Lam rất lý trí, từ tình cảm, bọn họ cần phải ra tay giúp đỡ, nhưng từ lý trí mà nói, cái chết như thế chính là chết vô ích.

Lời này rất tàn khốc, Cơ Tuyết há miệng , nàng nhìn khí tức đáng sợ trước mặt và sinh ra cảm giác vô lực, thực lực của nàng không tệ nhưng đối mặt với nhiều cao thủ đuổi giết như thế, căn bản không có bất kỳ đường sống nào.

- Đầu kia Yêu thú xích mâu biến mất, có lẽ đã chết trong tay của hắn, hắn đã dám đoạt Thiên Tượng Quả, có lẽ hắn sẽ có thủ đoạn bảo mệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.