Thái Cổ Thần Vương

Chương 728: Chương 728: Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi (2)




Từ Lam thấp giọng nói, tuy rằng chính hắn cũng hoài nghi, suy cho cùng cục diện như vậy tuyệt đối không có đường sống, nhưng hắn nói làm ánh mắt Cơ Tuyết phát sáng, có lẽ hắn thật sự có biện pháp.

Thân thể Thương Duyệt lập loè, thân thể nàng hơi hơi lui về phía sau, nhìn các cường giả phía trước giống như sói đói săn mồi, thanh niên áo trắng đã lâm vào tuyệt cảnh, hắn còn sống không?

Tần Vấn Thiên đứng trên đại địa, hắn dừng bước, ánh mắt nhìn thân ảnh tỏa ra sát khí ngút trời, hơn nữa phía sau có không ít võ tu, có lẽ chỉ cần một kích công kích tập thể là hắn sẽ tan thành mây khói.

- Giao Thiên Tượng Quả ra đây, ta không giết ngươi, ngươi có thể còn hi vọng sống.

Phong Vân Hạc nhìn Tần Vấn Thiên và hét lớn.

Tần Vấn Thiên nhìn mọi người, huyết mạch quay cuồng, ánh mắt yêu dị không gì sánh được, tóc dài tung bay, cước bộ của hắn đạp một cái, kiếm ý bao phủ hư không.

- Đùng, đùng, Đùng!

Tần Vấn Thiên liên tục bước đi, mỗi khi bước ra một bước, kiếm khí sẽ càng cường đại, thời điểm bước thứ tư hạ xuống, trong hư không như xuất hiện kiếm khí vô tận.

- Ngươi muốn chết.

Phong Vân Hạc gào lớn, trường mâu kim sắc phá không giết tới, vào lúc hắn xuất thủ, thân ảnh trên hư không, trường mâu kim sắc nhắm vào Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên làm như không nhìn thấy, chỉ thấy hắn bước ra bước thứ năm, một bước hạ xuống, trong sát na, không gian xung quanh người hắn rung động, dường như có kiếm khí xuyên qua cơ thể, trên người Tần Vấn Thiên, Võ Mệnh Thiên Cương lóng lánh, Thiên Cương chi kiếm đang biến thiên địa thành kiếm.

Nhưng trường mâu kim sắc đánh tới.

- Bành!

Ánh sao bạo phát, thân ảnh của hắn biến mất, trực tiếp xuất hiện trong hư không, dường như mới vừa rồi, hắn xuyên qua khe hở trường mâu, bay lên trời, hắn bước bước thứ sáu.

Kiếm âm lượn lờ thiên địa, thiên địa xung quanh đang chấn động, sắc mặt mọi người đại biến, bọn họ nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời giơ tay lên công kích, Võ Mệnh Thiên Cương trong cơ thể của bọn họ đang run rẩy, dường như có kiếm ý đang đâm vòa Võ Mệnh Thiên Cương của bọn họ, máu tươi nở rộ, cánh tay của bọn họ bị kiếm uy xé mở, trong cơ thể của bọn họ tỏa ra kiếm uy đáng sợ.

Ngay cả Phong Vân Hạc cũng chấn động cảm thụ được kiếm uy bao phủ thiên địa, trong ánh mắt lộ ra phong mang đáng sợ.

Thân thể Tần Vấn Thiên căng thẳng, kiếm sau cùng rất đáng sợ.

Thất Sát kiếm thuật, một bước một kiếm, mỗi một kiếm đều tụ tập kiêm suy, mỗi một kiếm đều cần thế cực mạnh, lúc này, sáu kiếm, hắn cảm giác thiên địa đang hóa kiếm, hội tụ thành kiếm thế, đây là cực hạn của hắn, hắn khó đánh ra kích thứ bảy.

Đám người Thương Thích tức giận gào thét, cảm giác được kiếm uy tỏa ra uy thế đáng sợ, trên người bọn họ sinh ra khí tức bạo ngược, dường như mọi người quanh người đều tỏa ra kiếm uy.

Nhưng một kiếm này hạ xuống, bọn họ muốn xem Tần Vấn Thiên chết như thế nào.

Kiếm Kinh Thiên bước ra một bước, trên thân tỏa ra kiếm uy vô tận, chỉ thấy bàn tay hắn nâng lên, Thiên Cương chi kiếm điên cuồng xoay tròn, hắn cầm song kiếm quét qua, song kiếm sinh bốn kiếm... Trước người của hắn xuất hiện một loạt kiếm, mỗi một thanh kiếm đều phun ra nuốt vào kiếm khí đáng sợ.

- Giết!

Kiếm Kinh Thiên huy động bàn tay, kiếm thế phá tan hư không, dường như xuyên thấu tất cả, trong nháy mắt hàng lâm trước người Tần Vấn Thiên.

Nhưng trong nháy mắt này, trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện hấp lực không gì sánh kịp, kiếm hàng lâm trước người hắn, cũng phá vỡ thân thể hắn.

- Giết!

Kiếm Kinh Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, hắn cầm kiếm sát phạt, muốn tru diệt Tần Vấn Thiên.

- Bành!

Trên người Tần Vấn Thiên bạo phát kiếm uy đáng sợ, dường như hóa thành sát khí bao phủ không gian trong thiên địa.

Nhấc chân lên, Tần Vấn Thiên gian nan đi tới, rốt cục, cước bộ của hắn hạ xuống, bước ra một bước này, Kiếm Kinh Thiên đánh ra một loạt lợi kiếm, lại không bị khống chế bay ngược về phía sau, đồng thời mảnh không gian này nở rộ vô số đạo kiếm mang, sát phạt quyết đoán, trong lúc nhất thời, máu tươi không ngừng bay tung tóe, không biết có bao nhiêu cường giả bỏ mạng, thậm chí trực tiếp hôi phi yên diệt trước kiếm ý.

Lúc này đây, không còn là đả thương, mà là triệt để diệt sát.

Thân thể đám người Phong Vân Hạc cùng Thương Thích lui nhanh, Võ Mệnh Thiên Cương trong cơ thể đang rung động, dường như tại kiếm uy có thể đánh vỡ Võ Mệnh Thiên Cương của bọn họ.

Lúc này, trong lòng bọn họ kinh hãi, này thần thông Tần Vấn Thiên là quần sát, nếu lại nhằm vào một người, uy thế sẽ khủng bố đến mức nào.

Một kiếm này làm cho Kiếm Chi Nguyên Phủ của Tần Vấn Thiên hao hết, dẫn động kiếm thứ bảy trong Thất Sát kiếm thuật thật là đáng sợ, nhưng hiệu quả cũng kinh người, có ít nhất một nửa người bị trọng thương hoặc vẫn lạc tại chỗ.

- Người cản ta giết!

Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, ánh sao bạo phát, thân ảnh của hắn biến mất lần nữa, không để ý Tinh Nguyên tiêu hao, trực tiếp xuất hiện trước người một người, huyết sắc đại chưởng ấn khủng bố nện xuống, người nọ dùng nhục chưởng đối kháng, bị huyết sắc chú ấn đánh trúng, cánh tay hắn hóa thành xương khô, ngay sau đó lan ra khắp toàn thân, hắn kêu thảm một tiếng, sau đó từ trên cao rơi xuống.

- Đùng!

Tần Vấn Thiên đánh chết người này lại biến mất, xuất hiện ở trước mặt người khác, bàn tay run lên, tâm thần người khác run rẩy, tiếng chuông vang lên, người nọ phun máu tươi, hắn cảm giác Tần Vấn Thiên đã tới nên lui rất nhanh, nhưng hắn vẫn chậm, sau Tru Tâm Cổ Chung lại là Đấu Chuyển Tinh Di, bàn tay Tần Vấn Thiên xẹt qua, kiếm ngâm, một kiếm đứt cổ!

Giết người đoạt mệnh như vào chỗ không người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.