Các bá chủ Đại Hạ đến Sở quốc, hiển nhiên đám người Thanh Mị tiên tử cũng đã đến.
Tại Mạc phủ, Thanh Mị tiên tử, Hình lão, điện chủ Huyền Âm điện, lão bà bà Huyền Âm điện, phó cung chủ Thương Vương cung Sở Lan Giang, năm vị cường giả Thiên Tượng đều đã đến.
Lúc bọn họ bước vào Mạc phủ, toàn Mạc phủ khiếp sợ. Năm người này khí thế quá mạnh mẽ, chỉ cần tùy ý đứng đó thôi cũng ẩn ẩn có uy thế bá chủ một phương, ánh mắt nhìn sang, không người nào dám đối mặt cùng bọn họ.
Người Mạc phủ nơm nớp lo sợ, Mạc lão gia tử đích thân ra nghênh đón, hắn có chút tâm thần bất định, không biết những người này là người phương nào.
Mấy người Thanh Mị tiên tử dùng ý thức đảo qua, lập tức đi vào trong Mạc phủ. Mạc Khuynh Thành chậm rãi bước ra, thấy bọn họ đứng giữa không trung.
Thanh Mị tiên tử dò xét Mạc Khuynh Thành một lúc, sau đó liền mở miệng nói:
- Tông chủ hắn có khỏe không?
- Hắn đang nghỉ ngơi.
Mạc Khuynh Thành nói với đám người:
- Xuống dưới nói đi.
- Được.
Thanh Mị tiên tử cười cười, nhìn khí chất Mạc Khuynh Thành, nàng lại không tự chủ mà nhớ tới Thanh nhi, đều ưu tú hơn người như vậy, khó trách tên tiểu tử Tần Vấn Thiên khó có thể dứt bỏ.
Mạc phủ lại chấn động. Năm vị siêu cấp cường giả này lại là thuộc hạ của Tần Vấn Thiên.
- Ta nghe nói thế cục hiện tại của Sở quốc rất bất lợi với tông chủ, có lẽ các cường giả cũng đã đến Sở quốc.
Ngồi trong phòng, người Mạc phủ đã chuẩn bị xong xuôi tửu yến, Mạc Khuynh Thành liền tiếp đãi bọn họ.
- Binh tới tướng đỡ.
Mạc Khuynh Thành nói.
- Sao không đưa tông chủ rời đi?
Thanh Mị tiên tử hỏi.
Mạc Khuynh Thành lắc đầu:
- Hắn sợ liên lụy những người khác, không chịu rời đi, việc này cũng không sao, các vị hãy tin tưởng hắn.
Thanh Mị tiên tử nhìn sang Mạc Khuynh Thành, đáy mắt bắn ra một tia sáng, lập tức gật đầu cười nói:
- Nếu tông chủ phu nhân đã nói như vậy, chúng ta đương nhiên cũng tin tưởng tông chủ có thể vượt qua kiếp nạn này. Vậy chúng ta cứ ở đây đợi sao?
- Đợi thôi, bọn chúng sắp kéo đến rồi.
Mạc Khuynh Thành bình tĩnh đáp. Dù Mạc Khuynh Thành có nói như vậy nhưng đám người Thanh Mị tiên tử vẫn cảm thấy lo lắng. Lần này, thật có thể long tóc vô thương toàn mạng rời đi sao?
Mạc Khuynh Thành dự đoán quả không sai, các nhân vật bá chủ Đại Hạ trực tiếp đánh tới Mạc phủ. Bọn họ đã mời Ám Ảnh tôn chủ tới ám sát Tần Vấn Thiên, song phương đã kết xuống tử thù, bọn họ đã không có đường lui, chỉ có thể đâm lao phải theo lao, bắt buộc phải giết chết Tần Vấn Thiên.
Bọn họ còn chưa xuất hiện, một cỗ uy thế khủng bố đã quét qua Mạc phủ, làm cho cả Mạc phủ run rẩy. Mạc Khuynh Thành cùng mấy người Thanh Mị tiên tử bay lên không trung, nhìn thấy các cường giả từ phía xa đến gần.
Hơn mười cường giả Thiên Tượng Cảnh, đây gần như là những lực lượng mạnh nhất Đại Hạ, bọn họ đều hàng lâm Mạc phủ. Một cỗ uy áp hủy diệt bao phủ từng ngóc ngách trong Mạc phủ, làm cho tất cả đều run sợ, ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh các vị bá chủ trên hư không, nội tâm kinh hãi đến tột đỉnh.
Lần này, tận số Mạc phủ đến rồi sao?
- Các ngươi quả nhiên đã đến.
Các bá chủ nhìn thấy mấy người Thanh Mị tiên tử, trong mắt hiện lên lãnh ý, quả nhiên Tần Vấn Thiên vẫn còn ở trong Mạc phủ, dường như đang dưỡng thương.
- Các vị tới nhà của ta là muốn làm gì?
Mạc Khuynh Thành nhìn bọn họ nói.
- Nhà của ngươi?
Thanh Vân chí tôn cảm thấy rất buồn cười, chẳng lẽ Mạc Khuynh Thành vẫn chưa biết sẽ phát sinh chuyện gì ư?
- Mạc Khuynh Thành, Tần Vấn Thiên lạm sát trong Đại Hạ hoàng triều, hôm nay, người Đại Hạ ta nhất định phải dọn sạch cái u ác tính này của Đại Hạ. Toàn bộ Mạc phủ dây dưa cùng người này chính là tự tìm đường chết.
Lão tổ Thạch gia lạnh lùng nói.
- Ta chân thành khuyên các ngươi một câu, cút đi. Hôm nay, từ trên xuống dưới Mạc phủ, chỉ cần có một người thương vong, ta dám cam đoan, ngày khác sẽ làm cho Đại Hạ máu chảy thành sông, gia tộc hay tông môn các ngươi sẽ bị san thành bình địa.
Giọng nói của Mạc Khuynh Thành lạnh như băng, đồng tử lạnh lùng như xuyên thấu nội tâm mọi người, khiến người ta cảm thấy nội tâm rung động.
- Thật không biết điều, ngươi dọa chúng ta sao?
Lão tổ Vương gia cười lạnh nói.
- Ta dọa các ngươi?
Mạc Khuynh Thành nhìn chằm chằm vào lão tổ Vương gia, nói: