Thái Cổ Thần Vương

Chương 736: Chương 736: Đời này, không phụ các ngươi (2)




- Ô...ô...n...g!

Luyện Ngục Chu Tước giết tới, phun ra Luyện Ngục Hỏa Liên, trực tiếp bao phủ tên cường giả kia.

- A...

Luyện Ngục Chi Hỏa thiêu đốt thân thể tên cường giả, làm cho người khác sợ hãi, tất cả đều lui nhanh, cũng khiếp sợ khi nhìn thấy cảnh này.

Trong nháy mắt, thân thể tên cường giả kia bị đốt thành tro bụi.

Phía dưới thân thể Luyện Ngục, xuất hiện một màn chấn động, tiểu tử kia đã không biết phun ra bao nhiêu ánh sao, Luyện Ngục vẫn hấp thu, chẳng qua nó đang giữ lực, nó không có dùng lực lượng này chống lại, mà là giữ lực làm công kích, không lãng phí lực lượng mảy may, cũng muốn công kích.

Những ánh sao kia bao phủ không gian, chiếu xuống thân thể Luyện Ngục, trừ việc này ra, ngón tay Tần Vấn Thiên bị cắt vỡ, ngón tay của hắn đâm vào thân thể Luyện Ngục, máu tươi trên ngón tay rót vào thân thể Luyện Ngục, hắn rót lực lượng huyết mạch của mình cho Luyện Ngục hắn.

Đôi mắt Tần Vấn Thiên đầy lạnh lùng, Yêu mâu làm thân thể đám người kia đông cứng, một ánh mắt cũng làm người ta cảm thấy tuyệt vọng.

Luyện Ngục ngửa mặt lên trời hí dài một tiếng, ngay sau đó phun Luyện Ngục Chi Hỏa quét ngang cả vùng không gian, bất cứ người nào bị đốt trúng người đều hóa thành tro tàn.

- Đi.

Hét lớn một tiếng, thân thể mọi người lui về phía sau, đã thấy thân thể Luyện Ngục lao ra, Luyện Ngục Chi Hỏa quét ngang tất cả, Tần Vấn Thiên đi theo nó, máu tươi vẫn rót vào người nó.

Luyện Ngục đại phát hung uy, cường giả các đại thế lực mang theo các thiên kiêu tránh đi.

- Mở phong cấm.

Tiếng hét lớn vang lên, cường giả Ân gia mở lực lượng phong cấm, Luyện Ngục Chu Tước cũng lao ra ngoài.

- Đi mau.

Tiếng hô truyền ra, sắc mặt đám người cực kỳ khó coi, bọn họ tránh né, cũng không ai ngờ Luyện Ngục Chu Tước lại cuồng bạo như vậy.

Luyện Ngục Chu Tước không có truy kích, khí tức của nó suy yếu nhanh chóng, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám người đi xa.

Tần Vấn Thiên đứng dưới thân Luyện Ngục, huyết mạch trong cơ thể hắn gào thét, trước đây không lâu, thời điểm hắn lâm vào trạng thái điên cuồng, lại mơ hồ cảm nhận được một loại lực lượng đáng sợ khác trong Yêu chi huyết mạch, chẳng qua còn chưa kích phát ra, thế là hắn rót huyết mạch vào trong người Luyện Ngục.

Nhưng Luyện Ngục vì thủ hộ Tần Vấn Thiên, nó không dùng lực lượng công kích, cũng không để ý sinh tử, chỉ vì giữ lực, lúc này mới có thể thừa nhận lực lượng huyết mạch Tần Vấn Thiên rót vào người, hơn nữa nó và tiểu hỗn đản cùng nhau nổ lực, nháy mắt thiêu đốt chính mình và bạo phát lực chiến đấu.

Nhưng Tần Vấn Thiên hiểu, đây chỉ là hiển hách nhất thời mà thôi, Luyện Ngục đã hao tổn gần như không còn.

- Phốc!

Thân thể Luyện Ngục rơi xuống, toàn thân vô cùng suy yếu, cũng không còn bất cứ lực lượng gì, thân thể Tần Vấn Thiên ôm nó, thân thể cao lớn kia đè trên người, chỉ thấy con mắt Luyện Ngục vẫn mở ra nhìn Tần Vấn Thiên, dường như nó rất vui vẻ.

Nó làm xong rồi, bảo vệ Tần Vấn Thiên không chết, như vậy, tất cả những gì nó làm đều đáng giá.

Thấy vui vẻ trong mắt Luyện Ngục, Tần Vấn Thiên cảm giác nội tâm đau đớn, Luyện Ngục chính là Yêu Linh, thủ hộ hắn là chấp niệm của Luyện Ngục.

Hắn sống, nó sống.

Hắn sắp chết, nó sẽ chết trước hắn.

Nó có tình Yêu Linh, trong phàm trần, có bao nhiêu người có thể so sánh.

Chỉ vì, nó sinh ra vì hắn, cũng chết đi vì hắn.

Tiểu tử kia đột kích, đôi mắt đỏ rực, nó ngậm lấy nước mắt, nó thông linh nên chất chứa tình cảm rất mạnh, nó và Tần Vấn Thiên sống nương tựa lẫn nhau, về sau nó nuốt Luyện Ngục, có cảm tình, nhưng Tần Vấn Thiên là thủ hộ duy nhất của chúng.

Luyện Ngục, giống như nó, nó nguyện ý đánh đổi mạng sống thủ hộ hắn.

Tần Vấn Thiên nhìn hai con Yêu thú, chỉ cảm thấy nội tâm ấm áp, nhưng nghĩ tới chuyện vừa mới phát sinh, hắn lại đau lòng.

- Đời này, không phụ các ngươi.

Tần Vấn Thiên nhìn hai con Yêu thú, tròng mắt ướt át, hắn mỉm cười ấm áp nói với Luyện Ngục:

- Huyết mạch của ta có thể dựng dục Yêu, Luyện Ngục, ngươi vào huyết mạch của ta trước đi.

Dứt lời, tay hắn chạm vào thân Luyện Ngục, trong giây lát, thân thể Luyện Ngục lại bị huyết mạch của hắn hút vào trong.

Thân thể Luyện Ngục tiến vào huyết mạch của hắn, cũng lưu động trong cơ thể.

Con mắt tiểu tử hơi sáng, trong lòng cũng cảm động, đời này không phụ các ngươi!

- Y nha!

Một tiếng vang nhỏ, thân thể tiểu tử phóng lên trời, cánh chim sinh ra, trôi nổi vào khoảng không, cúi đầu nhìn phương xa, phun ra thanh âm :

- Tần, Vấn, Thiên!

Giọng nói hơi non nớt, cũng không rõ ràng, nhưng trong mắt Tần Vấn Thiên lại bắn ra quang mang, ngẩng đầu nhìn thân ảnh trong hư không, hắn tươi cười là vì tiểu tử nói câu đầu tiên là Tần, Vấn, Thiên!

Con mắt lưu chuyển, hắn nhìn về hướng Huyễn Vương Thành, nụ cười của hắn biến mất, hóa thành hàn quang lạnh lẽo :

- Thù này, dùng máu tươi bồi thường!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.