Tiếng nói của hắn vừa hạ xuống, từ bên trong vách núi, lại xuất hiện từng cái xiềng xích khủng bố, xông về phía hư không muốn khóa thân ảnh kia lại. Mà những xiềng xích khiến người ta sợ hãi kia lại trực tiếp khóa vào trên người của thân ảnh thần bí kia, tử vong tà hỏa khủng bố trực tiếp bốc cháy lên.
Nhưng mà đối phương như cũ chậm rãi đi từ từ xuống phía dưới, đứng chắp tay, không để ý tà hỏa thiêu đốt, âm thanh răng rắc thanh thúy truyền ra, xiềng xích vỡ vụn. Hỏa diễm vẫn như trước thiêu đốt ở trên người của hắn, lại chẳng thể mảy may dao động được thân thể hắn.
Trong hư không, có Tinh Tượng rực rỡ xuất hiện, không chỉ có bao phủ cả vách núi lại, mà cũng đồng thời, bao phủ hoàn toàn cả Đan Vương Điện vào bên trong.
Đan Vương Điện mênh mông, lúc này lại như bị cắt đứt liên hệ với bên ngoài. Những thân ảnh phía bên ngoài kia, giờ phút này bỗng nhiên không thấy rõ bên trong Đan Vương Điện phát sinh biến hóa như thế nào.
- Chuyện gì xảy ra, sao lại có Tinh Thần Thiên Tượng sinh ra?
Mọi người ngẩng đầu, thần sắc kinh hãi. Hai đại nhân vật cấp bậc chí tôn của Đan Vương Điện, Thiên Tượng Cảnh Đan Vương và cường giả lão tổ tông đều đang bị thương nặng, mảnh Thiên Tượng này, từ đâu mà sinh ra?
Trần gia, Hoa gia và Trích Tinh phủ là ba thế lực cường đại nhất, bọn họ đã sớm thoát ra khỏi phạm vi của Đan Vương Điện, nhưng vẫn chăm chú nhìn chằm chằm vào hết thảy những chuyện đang phát sinh. Đáng tiếc, lúc này, bọn họ nhìn không thấy.
Vừa mới, giống như có một cỗ uy áp vô thượng như có như không tràn ngập khắp cả vách núi. Bọn họ mơ hồ nhìn thấy một đạo thân ảnh thần bí trôi nổi phía trên vách núi. Hắn cứ như vậy đứng ở nơi đó, dường như không tồn tại. Hắn đứng chắp tay, dường như có thể gánh vác cả một mảnh thiên địa.
Người này, là người nào?
Người này, vì sao mà đến?
Không có ai biết.
Cho dù là Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi cũng không biết. Thời khắc này ý thức của Tần Vấn Thiên đã có chút mơ hồ không rõ.
Thanh Nhi vẫn như trước cõng Tần Vấn Thiên, con mắt tuyệt mĩ nhìn Thiên Tượng trong hư không. Không gian lực lượng cường đại bao phủ lấy thân thể của nàng và Tần Vấn Thiên, phong bạo trong hư không cuốn lên, thời khắc này nàng chỉ muốn mang theo Tần Vấn Thiên rời khỏi cái nơi thị phi này.
“Ô...ô...n...g!”
Không gian dao động cường liệt trực tiếp bị đánh vỡ ra, Thanh Nhi phát hiện, mảnh hư không này đã bị Tinh Tượng phía trên hư không giam cầm lại. Cho dù là không gian thuấn di, cũng đi không được.
Con mắt lạnh như băng nhìn hư không, nàng tựa hồ rất tức giận.
- Cô gái, ngươi, rất tốt.
Có một đạo thanh âm vang lên, trực tiếp rơi vào bên trong tai Thanh Nhi, chỉ có một mình nàng có khả năng nghe được.
Thanh Nhi nhíu nhíu mày, lập tức nàng nhìn thấy phía trong Tinh Tượng trên không trung xuất hiện một đạo thân ảnh lười biếng đứng đó, tùy ý nhìn hết thảy phía dưới mặt đất.
Hắn cũng không có làm gì, chẳng qua là lấy lực lượng Tinh Tượng vô cùng cường đại, phong cấm cả tòa Đan Vương Điện.
- Người phương nào?
Đan Vương và lão tổ tông đẳng cấp cường giả kia thần sắc xanh mét, bọn họ đều nhìn về phía Tinh Tượng trong hư không, bóng người mơ hồ kia, giờ khắc này bọn họ đều bị trọng thương, bị lực lượng Tinh Tượng gắt gao áp chế.
Bọn họ căn bản không có nghĩ đến, Đan Vương Điện, hôm nay sẽ có một hồi phong vân như vậy. Ngoài trừ bọn họ ra, lại có nhân vật đến sau có Thiên Tượng cấp khủng bố như thế này.
Bọn họ, vì sao mà đến?
Không ai đáp lại. Bóng người bên trong Tinh Tượng, không thèm nhìn thẳng vào câu hỏi của Đan Vương.
Bên kia vách núi, thiếu niên yêu dị kia cũng nhìn thấy Tinh Tượng trên không trung, thần sắc khó coi.
- Ngươi còn có người giúp đỡ?
Thân ảnh chậm rãi đi xuống từ trên hư không rơi xuống phía trên thạch đài, đúng lúc đứng ở chỗ thạch đài Mạc Khuynh Thành đang nằm. Hắn nhìn thân ảnh thiếu niên yêu dị phía trước, trong mắt có ý kiêu ngạo không ai bì nổi.
- Giúp đỡ? Ngay cả lúc ngươi toàn thịnh, muốn giết ngươi cũng là dễ như trở bàn tay, huống chi trước mắt, ngươi chỉ là một kẻ đã chết muốn phục sinh?
Chỉ thấy thân ảnh thần bí kia chậm rãi xòe bàn tay ra, thiên địa, vách núi đều ở trong thời khắc này điên cuồng chấn động. Một cỗ lực lượng vô thượng, có thể khống chế cả nhịp đập của toàn bộ thiên địa.
- Ngươi lấy linh khí của mười ngọn núi ở mười phương để cho mình dùng, một khi vỡ vụn, diệt!
Bàn tay của hắn nắm chặt, một màn chấn động xuất hiện, cả một tòa vách núi, giống như trong nháy mắt bị bóp nát vỡ vụn. Cũng ở trong một giây đó, nổ tung, hóa thành bột phấn, bụi bặm, phiêu tán trong thiên địa.
Một màn này, để cho sắc mặt thiếu niên kia xanh mét, ánh mắt của hắn đã liếc nhìn về phía phương xa. Chỉ thấy bên trong vách núi, có tám mươi mốt đạo xiềng xích vắt ngang ở đó, không ngừng phát ra âm thanh răng rắc thanh thúy. Rốt cuộc, khi thanh âm thanh thúy đó truyền ra xa, xiềng xích đồng thời nát vụn, tan biến.
Hết thảy, đều phải hóa thành bụi bặm. Không một thứ gì có thể thoát khỏi uy lực của nắm tay này.
Nếu như Đan Vương có thực lực này, chỉ cần nắm chặt. Cho dù Tần Vấn Thiên có thể chế ngự Yêu Kiếm, cũng có thể trong nháy mắt biến hắn thành bụi bặm. Lực lượng này, Tần Vấn Thiên hoàn toàn không có khả năng chống lại.
Thiếu niên yêu dị thần sắc xanh mét, cước bộ của hắn đạp một cái, mặt đất đổ nát, lực lượng vô tận dũng mãnh xông về phía hắn chém giết, nhưng mà thân thể hắn, lại vọt tới phía hư không, muốn rời khỏi nơi này.
- Ngươi thoát được sao?
Thân ảnh thần bí như trước nắm chặt bàn tay đưa về phía trước, trong nháy mắt, thân thể thiếu niên yêu dị kia trực tiếp vỡ vụn, nhục thân vỡ ra, lại hóa thành một bộ xương khô.
Bộ xương khô này vẫn như trước điên cuồng thoát đi, chất chứa lực lượng tà ác đáng sợ.
- Diệt!
Cường giả thần bí đưa bàn tay về phía hư không lắc lư, tiếng vang răng rắc giòn giã truyền ra, kế tiếp là tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp không trung. Bộ xương khô kia vỡ vụn, nhưng vẫn như cũ chưa chết, bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
Trong hư không, như xuất hiện Tinh Thần Thiên Tượng, mảnh này Thiên Tượng có rực rỡ tinh quang vương vãi xuống, rơi vào phía trên mảnh vỡ của bộ xương khô kia. Vùng không gian kia, hết thảy, toàn bộ đều bị hủy diệt dưới quang mang của Tinh Tượng. Hết thảy, hết thảy từng tấc từng chút của xương khô kia đều hóa thành bụi bặm, hội phi yên diệt!
Lão tổ tông của Đan Vương Điện này, hao tổn tâm tư, muốn mượn xương khô phục sinh. Nhưng bây giờ, bởi vì Tần Vấn Thiên đi vào Đan Vương Điện mà triệt để hóa thành bụi bặm, biến mất trên thế gian.
Thân ảnh kia một kích giết chết đối phương, lại vẫn không có rời đi, ngắm nhìn bốn phía. Con ngươi của hắn sắc bén, ống tay áo lay động. Trong nháy mắt, hết thảy tà trận ở vách núi này toàn bộ bị phá hủy.