Sau khi kết thúc mọi chuyện, mọi người đều lục tục trở về khách sạn. Thấy tất cả mọi người đều bình yên vô sự thì trong lòng Tần Vấn Thiên cũng an tâm hơn.
Thời gian kế tiếp Tần Vấn Thiên không có đi ra ngoài, ngoại trừ thời gian tu hành thì đều lại ở bên cạnh bầu bạn cùng Mạc Khuynh Thành. Thỉnh thoảng lại tìm cơ hội uống rượu nói chuyện phiếm cùng đám người Phàm Nhạc đồng thời hắn tự nhiên cũng không quên việc tìm kiếm tin tức của Bạch Tình.
Nguyên lai lúc trước khi đám người Phàm Nhạc ra khỏi Hoàng lăng thì đã tụ tập với nhau rồi lại đi thăm dò mấy cái bí cảnh tại Đại Hạ Hoàng Triều. Trong chuyến đi đó, có một lần vô tình bọn họ đi vào một cái tuyệt địa Ma Tượng Nhai, bên trong đó mọi người gặp phải không ít nguy cơ, thậm chí còn suýt nữa bỏ mạng tại bên trong đó, không đi ra ngoài được được nữa.
Lần đó Bạch Tình đã cứu bọn họ. Cho đến nay bọn họ vẫn không ai quên được cảnh tượng đó, trước mặt là một ma tượng ngập trời rồi Bạch Tình đã thi triển ra Loạn Thiên Ma Công để chống lại Ma tượng. Chính trong một khắc đó, Bạch Tình vì muốn cứu bọn họ, muốn tranh thủ thời gian cho bọn họ bình yên vô sự đi ra ngoài mà bản thân lại bị vây hãm ở trong Ma Tượng Nhai, đến nay sống chết vẫn không rõ.
Sau khi nghe được tin tức này, trong lòng Tần Vấn Thiên phi thường lo lắng, không biết Tình nha đầu an nguy như thế nào. Âu Dương đã từng nói, Bạch Tình tuy đi theo bọn họ xông xáo nhưng là người có tính cách rất lạnh lùng, không thích nói chuyện, hâu như không ai biết được trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì. Tuy nhiên mọi người đều có khả năng cảm nhận được sự cô độc cùng áp lực trong nội tâm của nàng. Theo đó, cho dù không phải là vì muốn cứu bọn họ, Bạch Tình cũng sẽ không đi ra khỏi Ma Tượng Nhai mà nàng sẽ tiếp tục ở lại bên trong đó để truy cầu ảo diệu, cho dù là phải mất mạng.
Vân Mộng Di thân là nữ tử nên thấu hiểu đối với tâm tư của Bạch Tình. Vân Mộng Di đã nói ra một câu nói làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên một mực bất an. Khi đó Vân Mộng Di đã nhìn chằm chằm vào mắt Tần Vấn Thiên và nói cho hắn biết, trong lòng Bạch Tình có ma chướng, có tâm ma. Nếu Bạch Tình không trừ được tâm ma này thì nàng cũng không thiết sống nữa.
Lời nói của Vân Mộng Di vẫn lượn lờ thật lâu trong đầu Tần Vấn Thiên làm cho hắn rất khó chịu, có loại cảm giác ức chế không nói ra được.
Hắn đương nhiên minh bạch, việc này có liên quan đến những gì Tình nha đầu đã trải qua. Năm đó những gì Bạch gia làm đối với hắn cũng đã khiến cho Bạch Tình đi lên một con đường cố chấp mà bắt đầu tu hành ma công. Trong khi đó Ma Đạo công pháp vốn làm cho người ta dễ dàng bị rối loạn tâm lí, khiến người ta nảy sinh tâm ma, có thể nói là tu hành cực kỳ khó khăn, chỉ cần hơi bất cẩn một chút chính là vạn kiếp bất phục. Theo đó tính cách của người tu ma thường thường cực kỳ cố chấp, cũng không ai gây ảnh hưởng và thay đổi được.
Về sau khi gặp lại, tại trên chiến đài Thiên Mệnh bảng, Bạch Tình đã cứng rắn thừa nhận công kích của Tần Vấn Thiên hắn, thay mặt cha cùng tỷ tỷ Bạch Thu Tuyết xin lỗi Tần Vấn Thiên. Khi đó một tiếng hô Vấn Thiên ca ca đã giúp nàng giải tỏa được không ít áp lực tích tụ đè nén dưới đáy lòng bao nhiêu năm qua. Hơn nữa bản thân Tần Vấn Thiên đối Bạch Thanh Tùng cùng Bạch Thu Tuyết sớm đã chẳng còn muốn tính toán gì nữa, theo đó tâm tính của Bạch Tình mới có dấu hiệu chuyển biến tốt hơn. Tuy nhiên sau đó sư tôn của nàng lại bị chết thảm, Tần Vấn Thiên hắn lại bị trọng thương khiến cho nha đầu này lần nữa nhập vào ma chướng.
Nghĩ tới nha đầu đơn thuần đáng yêu đã từng trải qua thời kỳ thiếu niên vốn rất thích chạy theo phía sau mình gọi Vấn Thiên ca ca mà trong lòng Tần Vấn Thiên mơ hồ cảm giác khó chịu. Hắn muốn quay về Đại Hạ một chuyến, giải quyết sự tình Đại Hạ cũng như tìm lại nha đầu Bạch Tình kia.
Thời gian này Tần Vấn Thiên một mực nghiêm túc tu hành không rời khỏi khách sạn một bước. Lý do không chỉ bởi vì lo lắng đám người Đế Thí trả thù mà còn do ngày đó Tần Vấn Thiên được chính mắt nhìn thấy bốn vị nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại, bao gồm cả kẻ thù Đế Thí trong đó. Bất kỳ người nào trong đó đều là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa ngoài bốn người này cùng với nhân vật thiên kiêu của chín đại phái thì còn có rất nhiều tuyệt đại thiên tài của các cổ quốc, đại giáo khác tham gia vào. Theo đó hành trình Tiên Võ Giới lúc này, sự cạnh tranh sẽ cực kỳ kịch liệt, Tần Vấn Thiên hy vọng trong thời gian này có thể tận lực gia tăng thực lực của mình càng mạnh thêm càng tốt.
Tiên Võ Giới được người Hoàng Cực Thánh Vực ca tụng là nơi chôn xương thiên kiêu, đó tuyệt không phải là nói láo. Lần này không biết sẽ có bao nhiêu nhân vật thiên kiêu bị đào thải, đến lúc đó tất cả các thiên kiêu nhất định sẽ phải bộc lộ ra tài năng của mình....
Tiên Võ Giới ở vào khu vực bên ngoài Tiên Võ Thành, cái thành trì cổ lão này chính là được xây dựng dựa vào Tiên Võ Giới.
Cứ mười năm lại mở ra một lần, Tiên Võ Giới chính là một giới độc lập, nghe đồn thì chủ nhân Tiên Võ Giới chính là một vị Tiên Nhân, là nhân vật sánh vai cùng tông chủ của Hoàng Cực Thánh Tông, là nhân vật tuyệt đại bá chủ trong Hoàng Cực Thánh Vực. Theo truyền thuyết thì đó là nhân vật có tu vi thực lực mạnh mẽ phía trên trung vị Thiên Tượng cảnh giới.
Còn có lời đồn Tiên Võ Giới mười năm một lần đúng lúc thời điểm sàng lọc chọn ra một đời thiên tài của Hoàng Cực Thánh Vực, để cho tất cả các nhân vật thiên kiêu lúc còn sống đều sẽ có một lần cơ hội bước vào Tiên Võ Giới. Sở dĩ làm như vậy là bởi vì chủ nhân Tiên Võ Giới đang muốn tìm truyền nhân.
Nói chung lời đồn về về Tiên Võ Giới thì có rất nhiều nhưng trong đó cũng có một số được mọi người tương đối tin tưởng. Tuy nơi đây được xưng là nơi vùi xương thiên kiêu nhưng số lượng cường giả thiên tài nguyện ý xông vào Tiên Võ Giới vẫn nhiều vô số kể.
Đây là thịnh thế của toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực, sẽ không ai nguyện ý bỏ qua. Nơi chôn xương thiên kiêu ẩn giấu kỳ ngộ vô cùng, đã từng có bao nhiêu nhân vật tuyệt đại phong hoa từ trong Tiên Võ Giới quật khởi. Rất nhiều người từng được xếp hạng và khắc tên lên cổ bia bên ngoài Tiên Võ Giới đã thành lãnh tụ một Cổ tộc, là Nhân Hoàng một cổ quốc hay giáo chủ một đại giáo nào đó.
Thời khắc này bên ngoài Tiên Võ Giới người đông nghìn nghịt, nhìn không tới cuối. Có thể nói cả tòa Tiên Võ Giới này có lẽ đều là người, liên miên mấy trăm dặm địa vực toàn bộ đều là bóng người.
Tần Vấn Thiên lần đầu tiên thấy được tràng diện long trọng như vậy. Hắn đã từng tham gia cuộc chiến tranh giành vị trí trên Thiên Mệnh bảng Đại Hạ Hoàng Triều và thấy nó đã đủ to lớn hùng vĩ, tuy nhiên sau khi nhìn thấy màn này ở Tiên Võ Giới thì mới thấy hai cái này căn bản là không thể đánh đồng với nhau. Một là do nhân số của Đại Hạ Hoàng Triều không bằng Hoàng Cực Thánh Vực, ít hơn rất nhiều. Hơn nữa số lượng cường giả của Đại Hạ Hoàng Triều cũng kém xa Tiên Võ Giới, tinh thần thượng võ cũng càng không thể so sánh bằng.
- Thật làm cho người ta phải chấn động a.
Phàm Nhạc mập mạp nhếch miệng nói, đám người bọn họ ngự không mà đi, khi nhìn xung quanh thì thấy trong hư không toàn bộ đều là người, mọi người đều đi về phía trước nhưng cũng không ai dám đi quá nhanh vì sợ va chạm cùng người khác.
- Đại Hạ cùng Hoàng Cực Thánh Vực so sánh với nhau thì chẳng khác gì khu vực man hoang, khó trách những cường giả này chẳng có ai muốn đi Đại Hạ.
Âu Dương Cuồng Sinh thấp giọng nói một câu rồi đồng dạng giật mình.
- Đại Hạ cũng từng rất hùng mạnh, chính là một trong ba đại Hoàng triều trong Hoàng Cực Thánh Vực, chẳng qua là về sau bị người ta ngấp nghé, bảo khố của Đại Hạ bị đánh cắp. Trải qua mấy nghìn năm, từng đời cường giả Đại Hạ đều trốn đi nên mới khiến Đại Hạ như bây giờ.
Vân Mộng Di cảm thán một tiếng nói, cái này như là một cái vòng tuần hoàn vậy, địa phương càng mạnh thì càng có nhiều thiên tài cường giả tràn vào, địa phương yếu thì cho dù có yêu nghiệt sinh ra thì cũng không giữ được, thực lực liền càng ngày càng yếu.
Đây là một cái Kim Tự Tháp của võ đạo, tất cả người mạnh đều trèo lên đỉnh Kim Tự Tháp. Hiện nay tất cả mọi người đều đang ở trên đường leo lên, bao gồm cả các thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Vực cũng là người đang ở trên đường mà thôi. Cho đến một ngày Hoàng Cực Thánh Vực không giữ được chân bọn họ nữa thì phía trước bọn họ sẽ là một cái thiên địa rộng lớn hơn.
- Có bao nhiêu người đến đây, số lượng có thể hơn trăm vạn người cũng nói không chừng, liệu Tiên Võ Giới có chứa được không?.
Phàm Nhạc bĩu môi nói.
- Đại đa số đều là tới ngắm nhìn mà thôi, cũng có rất nhiều người cùng đến đây để tiễn đưa, số lượng người chân chính bước vào trong Tiên Võ Giới được một phần mười đã là tốt lắm rồi.
Diệp Lăng Sương ở một bên đáp lại nói:
- Suy cho cùng người bình thường không dám bước vào Tiên Võ Giới, tình hình như vậy cũng đủ làm cho người bình thường biết khó mà lui.