Thái Cổ Thần Vương

Chương 966: Chương 966: Học Viện Thần Binh (2)




- Chúng ta đi thôi.

Trầm Tĩnh đi lên, thậm chí không nhìn Tần Vấn Thiên lấy một cái, trực tiếp từ bên người Tần Vấn Thiên đi qua.

Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi ở phía sau đuổi theo, về phần Tiểu Hỗn Đãn đang nằm ở trong lòng Trầm Tĩnh ‘hưởng thụ’, Tần Vấn Thiên có cảm giác tội lỗi...

...

Học Viện Thần Binh, lộ ra một cảm giác hào hùng phong cách cổ xưa, từ lúc bước vào Học Viện Thần Binh, Tần Vấn Thiên đã cảm giác được thần văn dao động không đâu không có, từng cây cột khổng lồ màu bạc trắng kia đều tràn ngập khí tức kỳ diệu, giống như đúc thành thần binh.

- Theo sát ta.

Nhung Diễm đi phía trước, nhìn Tần Vấn Thiên dặn một tiếng, sau khi ở thủ vệ bên kia dặn dò mới có thể mang theo Tần Vấn Thiên bước vào trong học viện.

Học viện không thể so với tông môn, tông môn càng thêm nghiêm khắc, học viện lỏng chút, bởi vậy Nhung Diễm có thể rất nhẹ nhàng mang Tần Vấn Thiên tiến vào học viện.

- Chúng ta đi luyện khí bảo tháp xem chút đi, khảo hạch luyện khí cuối năm sắp tới, mọi người hẳn là đều ở đó nhỉ.

Trầm Tĩnh thấp giọng nói, Nhung Diễm gật gật đầu, cười nói:

- Lấy thiên phú luyện khí của sư muội, đủ để luyện chế ra tứ giai thượng phẩm thần binh, lần này khảo hạch cuối năm, tất nhiên sẽ không khiến sư phụ thất vọng.

Trầm Tĩnh từ chối cho ý kiến, đoàn người đi tới quảng trường, ở giữa quảng trường có một tòa luyện khí bảo tháp, tháp chia ra mấy chục tầng, mỗi một tầng đều có không ít vị trí luyện khí, tòa bảo tháp này giống như là một món thần binh, mơ hồ tràn ngập ra một khí tức nóng cháy đáng sợ.

- Cả tòa bảo tháp đều là ngọn lửa nhiệt độ cao khủng bố, ở trong này luyện khí căn bản không cần lo lắng vấn đề lửa, chỉ cần là luyện khí sư, đi lên liền có thể trực tiếp mở lò luyện khí, thật đúng là kỳ lạ.

Tần Vấn Thiên nhìn tòa bảo tháp đó, càng lên cao vị trí càng ít, nhưng người luyện khí trong đó lại tựa như càng lợi hại, được rất nhiều người ngẩng đầu nhìn.

- Vương Vân Phi sư huynh vẫn lợi hại như vậy, hắn đã có thể luyện chế ra tứ giai cực phẩm thần binh, nếu không phải tu vi hạn chế, có lẽ có cơ hội luyện chế ra ngũ giai thần binh, tương lai nhất định có thể trở thành ngũ giai luyện khí đại sư.

Ánh mắt Trầm Tĩnh nhìn bóng người một thanh niên đỉnh bảo tháp, lộ ra một nét ngưỡng mộ mơ hồ, Thiên Cương cảnh một tầng này, trong Học Viện Thần Binh nàng bội phục nhất chính là Vương Vân Phi sư huynh.

Không chỉ có năng lực luyện khí siêu tuyệt, bản thân sức chiến đấu cũng siêu mạnh, quả thực là thiên kiêu hoàn mỹ.

- Quả thực.

Nhung Diễm gật gật đầu, trong lòng có một tia ghen tị, nhưng không thể phủ nhận đối phương ưu tú.

- Ưu Nguyệt sư muội, ngươi cũng ở đây.

Lúc này, Nhung Diễm nhìn thấy bên cạnh có một vị nữ tử trẻ tuổi, nhìn nàng lộ ra một nụ cười sáng lạn, nữ tử này vẻ mặt không ánh sáng, mặc quần áo mộc mạc đơn giản, tuy tướng mạo thanh tú, nhưng đứng ở bên người Trầm Tĩnh thì hơi tỏ ra ảm đạm, sự hoa lệ trên người Trầm Tĩnh mặc váy dài màu đỏ tím khiến nàng hơi cúi đầu.

- Nhung Diễm sư huynh.

Ưu Nguyệt thấp giọng đáp.

- Sư muội, ta nghe nói ngươi luyện khí chưa có luyện khí đồng tử, vậy vẫn là có chút không tiện, hôm nay ở bên ngoài tìm cho ngươi một vị luyện khí đồng tử, giao cho ngươi.

Nhung Diễm nói với Ưu Nguyệt, nói xong chỉ chỉ Tần Vấn Thiên.

Ưu Nguyệt nhìn Tần Vấn Thiên một cái, nhu hòa cười, gật gật đầu:

- Tốt quá, cảm ơn Nhung Diễm sư huynh.

- Không sao, ngươi dẫn hắn đi tới Luyện Khí Các đi.

Nhung Diễm mỉm cười nói, Ưu Nguyệt không nói gì, nhìn về phía Tần Vấn Thiên cười nói:

- Ta tên Ưu Nguyệt.

- Thiên Vấn.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu.

- Thiên Vấn, ngươi theo ta.

Ưu Nguyệt mang theo Tần Vấn Thiên rời khỏi bên này, Tần Vấn Thiên thấy Nhung Diễm cùng Trầm Tĩnh nhìn cũng không nhìn mình một cái, càng không cần phải nói mang Tiểu Hỗn Đãn trả lại cho mình.

- Thiên Vấn, ngươi sao có thể tới nơi này làm luyện khí đồng tử, luyện khí đồng tử căn bản không học được cái gì, trông cậy vào luyện khí sư sẽ dạy ngươi thần văn, căn bản không có khả năng.

Đi một chút khoảng cách, Ưu Nguyệt nhìn Tần Vấn Thiên có chút lo lắng nói:

- Huống hồ đến tuổi này của ngươi, nếu như vừa mới khởi bước, tốt nhất vẫn là đừng đi tu tập thần văn.

Tần Vấn Thiên nhìn mắt Ưu Nguyệt, Ưu Nguyệt tuy không kinh diễm bằng Trầm Tĩnh, nhưng vẫn rất thanh tú, đôi mắt linh động kia lộ ra mỹ cảm đơn thuần, nếu như nàng đổi một bộ quần áo nghiêm túc trang điểm bản thân, không nhất định sẽ kém Trầm Tĩnh bao nhiêu.

- Ở đây thần văn cũng rất khó đạt được sao?

Tần Vấn Thiên hỏi, hắn đương nhiên hiểu tầm quan trọng của thần văn, quan hệ bình thường, ai sẽ mang thần văn mình am hiểu dạy cho ngươi.

- Ừm, Học Viện Thần Binh chỉ là học viện, không phải nhà của ngươi, đừng nói là luyện khí đồng tử, cho dù là đệ tử, cũng sẽ không mở ra toàn bộ thần văn cho ngươi, sẽ chỉ ở sau khi ngươi lấy được thành tích nhất định, mới có thể mở ra mang tính lựa chọn đối với ngươi. Ta tới nơi này gần một năm, còn chưa đạt được thần văn vượt qua trình độ luyện khí của bản thân, nhưng lần này khảo hạch cuối năm nếu biểu hiện tốt mà nói, thì có cơ hội.

Trong mắt Ưu Nguyệt có một luồng ánh sáng, giờ khắc này lại có thần thái phấn chấn, hiển nhiên chờ đợi một ngày này rất lâu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.