Thái Cổ Thần Vương

Chương 1033: Chương 1033: Hư yêu lực (1)




Thực lực Thương Lệ vốn không đến mức yếu ớt như vậy, ả tốt xấu là cường giả đỉnh cấp Thiên Cương cảnh lĩnh ngộ ba loại võ đạo chân ý, như thế nào cũng không đến mức bị một chiêu đánh chết.

Nhưng, bởi vì Thương Lệ ả từng nhìn thấy Tần Vấn Thiên đối kháng với tiên trong mộ, thời điểm Tần Vấn Thiên muốn giết ả, người Hoàng Cực Thánh Tông thế mà lại không có ai ngăn cản, tất cả đều ép ả chiến một trận, ả đối với một trận chiến này không có chút lòng tin nào, biết chiến nhất định chết, dưới sợ hãi tử vong, ý chí liền trở nên mỏng yếu, dễ dàng bị xâm nhập, Tần Vấn Thiên lúc này sử dụng ngủ mơ chân ý, trực tiếp mang ả vào trong giấc mộng, một kích tất sát.

Thương Lệ chết vẫn chưa khiến người của Hoàng Cực Thánh Tông ý thức được thực lực Tần Vấn Thiên, chỉ là thầm mắng Thương Lệ mất hết mặt mũi Hoàng Cực Thánh Tông, Thánh Hoàng tự mình xem chiến, ả đầu tiên là sợ chiến, sau đó không chịu nổi một đòn, chết chưa hết tội.

- Phế vật.

Tể Thu lạnh lùng nhìn quét Thương Lệ một cái, Thương Lệ chính là thiên kiêu hoàng triều Đại Thương nhất mạch, mà không phải ra từ lãnh tụ nhất mạch của hắn, quả nhiên là không được, đối mặt Tần Vấn Thiên thế mà một đòn cũng không thể thừa nhận, mất mặt.

Người hoàng triều Đại Thương nhất mạch vẻ mặt cũng khó coi, Thương Lệ chết, lại không có ai đồng tình cùng thương hại, có chỉ có miệt thị châm chọc, cũng thật đáng buồn.

Tần Vấn Thiên xoay người, cầm trường kích, đi về phía chính giữa đám người, ánh mắt nhìn phía Tể Thu. Hắn chưa nói gì, sát khí trên người tràn ngập ra, so với bất cứ lời nói nào cũng có lực lượng hơn.

Chiến!

Toàn thân trên dưới Tần Vấn Thiên, tựa như viết một chữ, chiến.

Khúc Ca, thiên kiêu Trượng Kiếm tông nhất mạch, tiêu sái không gò bó, ở nơi đây bị vây diệt, chết ở Hoàng Cực Thánh Tông, món nợ máu này, nhất định có người phải tới hoàn lại.

Hơn nữa, hôm nay nếu không có Dược Hoàng và giới chủ Tiên Vũ giới Vũ Mục hiện thân, Thánh Hoàng tiên niệm của Hoàng Cực Thánh Tông căn bản sẽ không xuất hiện, các cường giả Hoàng Cực Thánh Tông kia sẽ trực tiếp ỷ thế hiếp người, giống đối phó Khúc Ca, trực tiếp mang hắn trấn sát tại chỗ, không cho bất cứ cơ hội nào, giết hắn, chết không đối chứng, Hoàng Cực Thánh Tông nói cái gì thì là cái đó.

- Không hỏi đúng sai, chỉ kết ân oán, Tần Vấn Thiên, Thánh Hoàng rộng lượng, cho ngươi cơ hội, nhưng, ngươi vẫn nhất định phải chết, không có đường sống.

Tể Thu đạp bước đi ra, Khúc Ca đã chết, lại giết Tần Vấn Thiên, coi như là báo thù cho Tôn Tĩnh.

- Ta tới giết hắn đi.

Hạ Thánh mở miệng nói.

- Ta tự mình đến.

Thanh âm Tể Thu rét lạnh, thực lực của hắn không yếu hơn Hạ Thánh, dù sao hắn là dòng họ Tể, ở trong Hoàng Cực Thánh Tông nhận được tài nguyên tu luyện, so với Hạ Thánh càng nhiều hơn.

- Đừng tranh nữa, người giết chết Khúc Ca có những kẻ nào, các ngươi có thể cùng lên.

Tần Vấn Thiên cuồng ngạo nói, vừa dứt lời, khiến cả mảng không gian đều khựng lại, toàn bộ mọi người đều nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, mặc dù là bọn người Dược Hoàng cùng với Mạc Khuynh Thành cũng ngạc nhiên một phen.

Người này, hắn chẳng lẽ không biết mình đối mặt là người nào sao?

Hạ Thánh, Tể Thu, đều là siêu cấp cường giả lĩnh ngộ bốn loại võ đạo chân ý, hơn nữa đều có được lực lượng huyết mạch cường đại, thực lực siêu phàm, vô địch Thiên Cương cảnh, toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực người ở Thiên Cương cảnh có thể đánh bại bọn họ, cũng rất khó tìm ra được bao nhiêu.

Tần Vấn Thiên thế mà xưng, bảo đối phương cùng lên.

- Hắn cho rằng mình thật sự Thiên Cương vô địch sao?

Rất nhiều người cười lạnh trong lòng, thiên phú Tần Vấn Thiên là mạnh, chẳng lẽ, chỉ bởi vì hắn lấy được những thành tựu đó, dẫn tới hắn không biết trời cao đất rộng?

- Hư danh hỏng người, Khúc Ca chết, ta cũng tham dự, giết ngươi, ta là đủ rồi.

Bên cạnh Tể Thu lại có một người mở miệng nói, hắn cũng từng bước vào tiên cung, thực lực phi thường lợi hại, Tần Vấn Thiên nhớ hắn, năng lực khống chế rất mạnh, có được cổ đằng (cây dây leo cổ) tinh hồn, sở trường năng lực trói buộc.

- Vậy thì đồng loạt lăn ra đây.

Tần Vấn Thiên chỉ trường kích về ba người phía trước, thanh âm cuồng ngạo như cũ, không ai bì nổi.

- Ta trước nay chưa gặp được người cuồng vọng vô tri như thế, ngươi là kẻ đầu tiên, hơn nữa là ở Hoàng Cực Thánh Tông ta kêu gào, thực khiến ta mở rộng tầm mắt.

Người nọ ánh mắt như đao sắc, đâm ở trên người Tần Vấn Thiên.

- Hắn muốn chết nhanh một chút, chúng ta sẽ thanh toàn hắn.

Trong mắt Tể Thu lộ ra ý cười dữ tợn, tuy rất muốn ở trước mặt Thánh Hoàng biểu hiện một phen, nhưng Tần Vấn Thiên một lòng muốn chết, vậy chỉ có như gã mong muốn.

- Cần phải một kích tất sát, ta không muốn nhìn thấy sắc mặt cuồng vọng vô tri này nữa, người vô tri như thế lại vang danh Hoàng Cực Thánh Vực, thế mà lại suýt nữa được triệu vào môn hạ Hoàng Cực Thánh Tông, quả thực là sỉ nhục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.