Thái Cổ Thần Vương

Chương 831: Chương 831: Không ai bì nổi (1)




Tàn ảnh tiêu tán, cuối cùng chỉ còn lại có bóng người Tần Vấn Thiên tay cầm màu máu phương thiên họa kích đứng ngạo nghễ ở đó. Sinh mệnh Diệp Không Phàm còn chưa tiêu tán, hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, đến lúc này vẫn không dám tin, hắn có thể chết ở trong kích pháp của Tần Vấn Thiên.

Hắn tu vi Thiên Cương tầng bảy, lại có kiếp lôi huyết mạch, thiên lôi chi thể, thực lực mạnh mẽ cỡ nào. Hắn theo đuổi cực hạn công kích, trong quá trình hai người giao phong hắn công kích rõ ràng mạnh hơn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên có thể chống đỡ, chỉ là bằng vào thân pháp Đấu Chuyển Tinh Di khiến hắn tạm thời áp dụng tư thái phòng ngự, nhưng vì sao, chết sẽ là Diệp Không Phàm hắn?

Cảm giác lực của hắn là phi thường mạnh, Tần Vấn Thiên lúc trước công kích ra mỗi một đòn đều mang theo tiếng yêu thú rít gào, đồng thời khiến mộng ma chi cảnh ăn mòn đầu hắn, chỉ có một đòn cuối cùng này, vô thanh vô tức, thậm chí vừa rồi hắn có thể xác định, ở một phương hướng Tần Vấn Thiên đánh tới, căn bản không có huyết kích xuất hiện, thẳng đến khi cắm vào trong đầu hắn.

- Ngươi... làm như thế nào?

Khóe miệng Diệp Không Phàm không ngừng trào máu, phun ra một thanh âm yếu ớt.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn Diệp Không Phàm, không có nửa điểm thương hại, chỉ lạnh lùng nói:

- Ngươi tự cho mình siêu phàm, nói xấu thê tử ta, hôm nay chết ở trong tay ta, ngươi, hối hận sao?

Dứt lời, hắn không đi chờ đáp án của đối phương, huyết kích hào quang lóng lánh, lực lượng hủy diệt bùng nổ, tiếng vang ‘phập’ truyền ra, máu bắn tung tóe, Diệp Không Phàm bị giết chết ngay tại chỗ.

Trong lòng người xem chiến ở phía dưới đều nhịn không được hơi run rẩy. Bọn họ đương nhiên cũng nhìn ra lực công kích của Diệp Không Phàm là mạnh hơn Tần Vấn Thiên, nhưng có đôi khi chiến đấu thắng bại không chỉ riêng xem công kích, khi Tần Vấn Thiên sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di liên tục phát ra kích pháp, cũng đã đang làm bố cục cuối cùng, đã quyết định Diệp Không Phàm tử vong.

Diệp Không Phàm nhìn không ra, nhưng các cường giả Thiên Tượng cảnh kia sao có thể nhìn không ra uy lực một kích cuối cùng kia, một kích này tuyệt đối là Tần Vấn Thiên kết hợp lĩnh ngộ của bản thân tự nghĩ ra, nó vô thanh vô tức, có được tốc độ cùng lực phá hoại tuyệt đối, nhưng trí mạng nhất là, một kích này, nó có thể đủ ẩn ở trong hư vô, hoặc là nói, mê hoặc ánh mắt người khác, đã hoàn toàn mang ảo kết hợp vào trong chân thật, một kích này tràn ngập tính sáng tạo, có thể xưng là kinh diễm.

Tần Vấn Thiên Thiên Cương cảnh tầng năm, giết con trai Tề vương Thiên Cương tầng bảy, có được kiếp lôi huyết mạch, thiên lôi chi thể, Tử Lôi tông thiên kiêu Diệp Không Phàm, rất nhiều cường giả ngóng nhìn trên không, nhìn bóng người thanh niên kia, thầm nghĩ kẻ này nếu như không chết, tương lai chỉ sợ lại là một người độc bá một phương, Nhân Hoàng thu người này làm nghĩa tử, nghĩ hẳn là cũng hy vọng có một đứa con nối dòng như vậy truyền thừa y bát của hắn.

- Tần sư đệ thực lực thật mạnh.

Lưu Vân lẩm bẩm, Đoạn Hàn khẽ gật đầu, mở miệng nói:

- Ta như là thấy được tinh hoa lực lượng giải kiếm nhà tranh kiếm thứ tám đến kiếm thứ mười bốn chất chứa, Tần sư đệ công kích, hẳn là bước vào một tầng đó, khó trách có thể một lần giải mười bốn kiếm, phá kỷ lục Trượng Kiếm tông ta.

Vẻ mặt Lý Hàn U lại hơi tỏ ra khó coi, nàng không ngờ Tần Vấn Thiên thế mà có thể diệt Diệp Không Phàm, ngày đó Tần Vấn Thiên phá kỷ lục giải kiếm nhà tranh, Mai Sơn Kiếm Chủ tự mình mời, trong lòng nàng là phi thường mất hứng, nàng sao có thể cho rằng mình không bằng Tần Vấn Thiên tu vi yếu hơn nàng, nhưng hôm nay Tần Vấn Thiên cảnh giới đã giống với nàng, bước vào Thiên Cương tầng năm, lại cường thế diệt thiên tài Tử Lôi tông Diệp Không Phàm, cho dù nàng không muốn thừa nhận, cũng biết mình là không bằng Tần Vấn Thiên.

Loại cảm giác không bằng người ta này, khiến Lý Hàn U kiêu ngạo đặc biệt không thoải mái. Nàng chính là thiên tài Lý tộc, thân truyền đệ tử của Trượng Kiếm tông Mai Sơn Kiếm Chủ, mà Tần Vấn Thiên chẳng qua là vừa bước vào Trượng Kiếm tông mà thôi.

Trong lòng mọi người đều có ý tưởng, nhưng người phẫn nộ nhất, không hề nghi ngờ chính là Tề vương. Diệp Không Phàm vẫn luôn là đứa con nối dòng hắn lấy làm kiêu ngạo, hôm nay đến, vốn là vì cường thế diệt Tần Vấn Thiên, nhưng hắn quả quyết không ngờ, con hắn bị người ta giết trước mặt mình, khi hắn ý thức được không thích hợp, đã không còn kịp, trên người Diệp Không Phàm bản thân cũng có thủ đoạn bảo mệnh, nhưng một kích đoạt mệnh này, căn bản không cho gã thời gian phản ứng.

Tận mắt thấy Diệp Không Phàm chết, trên người Tề vương bùng nổ lửa giận ngút trời, toàn thân ánh sáng sấm sét điên cuồng lóng lánh, tiếng vang lách tách cuồn cuộn truyền ra, hai mắt hắn đỏ rực, thân hình chợt lóe, tiếp lấy thân thể Diệp Không Phàm đang rơi xuống, cả người đắm chìm giữa sấm sét, lộ ra vô thượng lôi uy.

- Con ta.

Tề vương nhìn thân thể Diệp Không Phàm đầu nổ tung, ngẩng đầu lên, sát niệm ngập trời, thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, chỉ cảm thấy một uy áp kinh khủng buông xuống trên thân, từng luồng ý chí ngập trời trực tiếp đánh giết nghiền áp đến. Hắn thét lớn một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

Ánh sao lóng lánh, Đấu Chuyển Tinh Di, thân thể Tần Vấn Thiên bạo lui.

- Làm càn.

Nhân Hoàng quát một tiếng, hư không run rẩy, nhưng Tề vương coi như không thấy, bàn tay nhắm hư không chộp một cái, lôi đình đại chưởng ấn phá hủy tất cả, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy tận thế buông xuống.

Nhưng ở ngay lúc này, trên trời ánh sáng tinh tượng lóng lánh mà xuất hiện, tinh tượng khắp trời lấp lánh vô ngần, tựa như vũ trụ mênh mông, trong tinh tượng khủng bố này có hào quang lóng lánh, trực tiếp bao bọc thân thể Tần Vấn Thiên vào trong đó, lôi đình đại chưởng ấn mang theo lực phá hủy đáng sợ đánh giết tới, phát ra tiếng nổ vang ầm ầm, lại chưa thương tổn đến Tần Vấn Thiên.

- Tề vương, xem ra con ngươi Diệp Không Phàm phẩm tính ti tiện đó là học từ ngươi, tài không bằng người bị nghĩa tử của ta vượt cấp đánh chết, ngươi lại trực tiếp ra tay trả thù, Diệp Không Phàm cũng thật là chết chưa hết tội.

Nhân Hoàng bước một bước, bước chậm về phía trước, nhìn chằm chằm Tề vương bên dưới, nhất thời mọi người phía dưới không có tâm tư tiệc rượu nữa, tất cả đều lóng lánh mũi nhọn.

Tề vương nhìn chằm chằm Nhân Hoàng, sát khí ngập trời, Nhân Hoàng thế mà lại nói Diệp Không Phàm con hắn chết chưa hết tội.

- Nhân Hoàng, kẻ này thủ đoạn ti tiện, giết thế tử hoàng tộc, ngươi lại một lòng che chở, xem ra ngươi thật sự không thích hợp làm Nhân Hoàng Diệp quốc nữa, ngươi nên thoái vị.

Túc vương lạnh lùng nói, các vương hầu bắt đầu làm khó dễ, trong phút chốc toàn bộ hoàng cung đều giống như bao phủ trong uy áp ngập trời.

Nhân Hoàng cười lạnh, nhìn chằm chằm Túc vương:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.