- Ngươi cần gì thì cứ nói với ta, cần gì phải mượn.
Tông Nghĩa lắc tay, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều Tinh thạch, dù nhỏ cũng là Tinh thạch trên Tứ Trọng Thiên, chất chứa năng lượng khủng bố, làm cho Tông Càn khiếp sợ.
Gia chủ thật tốt với Tần Vấn Thiên.
- Không đủ.
Tần Vấn Thiên cười khổ, hắn ngưng tụ Võ Mệnh Thiên Cương khác với người ta, cần năng lượng cực kì khổng lồ.&Tông Nghĩa sững sờ, nhìn Tần Vấn Thiên rồi lập tức hiểu rõ cái gì, cười nói.
- Được, được.
Nói xong, hắn vung tay lần thứ hai, lần này, Tinh thạch như chồng chất ở đó, cao hơn cả đầu người, làm cho Tông Càn hít một ngụm khí lạnh.
Bàn tay của Tần Vấn Thiên vung lên, Tinh Thạch cuốn vào trong Thần Văn giới chỉ, mắt của hắn nhìn Tông Nghĩa, nói.
- Tông thúc, Kiếm mạch chi tranh, ta sẽ đi trước.
Tông Nghĩa nhẹ nhàng gật đầu, cười nói.
- Ngươi đi thì ta yên tâm, quyền khai thác mười năm Kiếm mạch, cũng nên quay về Tông gia ta.
- Ta đi trước.
Tần Vấn Thiên tạm biệt một tiếng, tất nhiên Tông Càn sẽ đi cùng hắn, ánh mắt của Tông Càn nhìn Tần Vấn Thiên hoàn toàn không còn gì để nói, người này, ngày đó đã nói chuyện gì với gia chủ, mà gia chủ đối đãi với hắn hoàn toàn khác với những vãn bối khác.
Tần Vấn Thiên trở lại Diễn võ trường, đứng trên hư không, ánh mắt nhìn về phía đám người Tông Hồng, sắc mặt của hắn bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, Tần Vấn Thiên lúc này làm cho người ta không dám nhìn thẳng, khí chất thay đổi.
- Người nào không phục thân phận Kiếm tử, đều có thể đứng ra.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói, tiếng nói của hắn vừa dứt, có mấy người hừ lạnh khinh bỉ, đứng một chỗ với Tông Hồng, bọn họ đều là những người muốn tranh cái ghế Kiếm Tử thế hệ này.
- Đều lấy kiếm ra hết đi.
Tần Vấn Thiên đạm mạc nói, tóc dài như kiếm khí bay lên, giọng nói của hắn cuồng vọng không gì sánh được.
Đám người Tông Hồng hừ lạnh một tiếng, một cỗ chi khí đáng sợ xông thẳng thiên khung, giết về phía Tần Vấn Thiên.
Kiếm ngâm ra khỏi vỏ, hàn quang bao phủ mảnh thiên địa này, trong chốc lát, xung quanh yên tĩnh không tiếng động.
- Đúng là cảm giác được.
Tần Vấn Thiên đi về phía trước một bước, trong chớp mắt, Cổ Kiếm sau lưng hắn rút ra nửa thước, nhưng không ra khỏi vỏ toàn bộ, một tiếng kiếm ngâm, những người bên dưới chỉ cảm thấy kiếm khí của bọn họ bị giam giữ,cắt đứt trong vô hình.
- Ô...ô...n...g!
Tần Vấn Thiên bước lên bước đầu tiên, lần thứ hai rút kiếm ra nửa thước.
Kiếm lần thứ hai ngâm khẽ, hàn quang như máu, một tiếng thét kinh hãi vang lên, đám người Tông Hồng ở bên dưới cảm thấy trên mặt mát lạnh, máu tươi dính lên mặt.
Lúc này, tất cả bọn họ đều lộ ra vẻ kinh hãi, nhìn Tần Vấn Thiên đang đứng trong hư không, kiếm khí lạnh lẽo đến cùng cực, bao phủ trời đất, giống như kiếm vương.
- Các ngươi cũng xứng làm tu kiếm sao.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, hắn bước lần thứ hai về trước, thiên địa ngâm khẽ, kiếm ngâm kêu to, tiếng xùy xùy truyền ra, đám người Tông Hồng trực tiếp ngã ngồi ở trên mặt đất, quần áo xé rách, trên cổ có máu tươi thẩm thấu ra, như da bên ngoài vỡ tan, chỉ cần kiếm đi sâu hơn một chút, bọn họ sẽ chết.
Trong Diễn võ tràng, tất cả lặng ngắt như tờ, mọi người đều nhìn về phía người đang đứng trong hư không kia, sắc mặt ai cũng kinh hãi muốn chết.
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh làm cho lòng người run rẩy, Tần Vấn Thiên vung ống tay áo, sau đó bước đi, trong phút chốc, cỗ kiếm uy ngập trời kia vô tung vô ảnh!
Tông Càn cũng bị tình hình trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người, hắn đứng ngẩn ngơ ở đó, còn chưa kịp phản ứng lại thì Tần Vấn Thiên đã rời đi.
- Thật mạnh!
Tông Càn rung động thật sâu, không chỉ có mình hắn, tất cả nhưng người trên Diễn võ trường Tông gia đều chấn động tột đỉnh.
Quá mạnh, từ đầu đến cuối Tần Vấn Thiên chỉ dùng kiếm, thậm chí kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, chỉ bước vài bước trên hư không, đám người Tông Hồng đã bị xé rách quần áo, máu tươi nở rộ, đứng trơ như khúc gỗ ở đó, ngay cả phản kháng cũng không có sức, chỉ cần một ý niệm trong đầu Tần Vấn Thiên, là có thể tru diệt bọn họ, chỉ cần Tần Vấn Thiên xuống tay nặng hơn chút nữa, kiếm khí cắt sâu hơn một chút, thì giờ này bọn họ chỉ là một cỗ thi thể.
Cuộc chiến này không hề cân sức.
Kiếm của Tần Vấn Thiên thật đáng sợ, hắn thật sự chỉ dùng ba tháng ngộ kiếm thôi sao?
Cuối cùng Tông Càn cũng hiểu rõ vì sao tông chủ lại xem trọng Tần Vấn Thiên như vậy, trực tiếp bổ nhiệm hắn là Kiếm tử.
- Hô...
Hít sâu một hơi, ánh mắt Tông Càn nhìn về phía Tông Hồng, đạm mạc nói.
- Bây giờ ngươi đã hiểu vì sao Tần huynh không chịu ứng chiến đi, không phải sợ chiến, chẳng qua hai bên không cùng một đẳng cấp mà thôi.
Lời vừa dứt,
Thoại âm rơi xuống, Tông Càn cước bộ bước ra, ly khai bên này.
Lúc này hắn cũng cười khổ ở đây, nghĩ lúc Lý Niệm khiêu khích Tần Vấn Thiên, còn hắn che ở phía trước, nhịn không được cảm thấy buồn cười.
Hắn thậm chí đang nghĩ, nếu như lúc đó Lý Nhiên hàng lâm, Tần Vấn Thiên và Kiếm tử Lý gia Thiên Cương cảnh đánh một trận, kết quả sẽ như thế nào?
Có lẽ Tần Vấn Thiên đã lĩnh ngộ Kiếm Đạo Ý Chí cảnh giới thứ hai đi, nếu không cũng không thể vừa dùng Kiếm Uy đã có thể đánh bại bọn Tông Hồng được, nhưng hình như cảnh giới của Tần Vấn Thiên còn đang ở Nguyên Phủ tầng thứ.
- Tinh thạch.
Đúng lúc này, Tông Càn nghĩ đến chuyện Tần Vấn Thiên vừa đi gặp gia chủ đòi hỏi Tinh thạch, hình như lúc đó con mắt của gia chủ phát sáng,, chẳng lẽ...
Nghĩ đến chỗ này, trong lòng Tông Càn phanh phanh rung động, xem ra, người kia muốn ngưng tụ Võ Mệnh Thiên Cương rồi!
Tông gia, bàn tán về Tần Vấn Thiên không giảm mà còn tăng lên, mọi người đều đang nhắc đến trận chiến vừa rồi, chủ yếu là Tần Vấn Thiên giáo huấn đám người Tông Hồng một phe, nói cho bọn họ biết cái gì gọi là Kiếm tử.
Tần Vấn Thiên nói, bọn họ không xứng là tu kiếm, ở trong tình hình đó, quả thực đã đả kích đạo tâm, có lẽ sẽ làm cho đám người Tông Hồng tinh thần sa sút, nhưng nếu bọn họ chỉ có chút nghị lực như vậy cũng không xứng là Kiếm Tử dự khuyết của Tông Gia rồi, nếu có thể đột phá này khúc mắc, nhất định có thể càng có thành tựu lớn trên con đường Kiếm Đạo hơn.
Có người đã bắt đầu Tần Vấn Thiên cùng Thiên Cương cảnh Kiếm tử Tông Bằng đánh đồng, bọn họ đang suy đoán, nếu là Tần Vấn Thiên cùng Tông Bằng đánh một trận, sẽ làm sao?
Tông Bằng thực lực thế nhưng rất mạnh, tại Tông gia, thế hệ thanh niên người bước vào Thiên Cương cảnh không nhiều, Tông Bằng chính là một vị, hơn nữa kiếm thuật lợi hại, hắn từng nói Kiếm mạch chi tranh sau liền muốn cướp đoạt Tần Vấn Thiên Kiếm tử thân phận.&