Sở Mãng đối với Tần Vấn Thiên hỏi.
- Có thứ tốt cho các ngươi.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười, lấy ra bình sứ, nói:
- Đây là tam giai Phá Cảnh Đan do Khuynh Thành luyện chế, có thể giúp người Nguyên Phủ phá vỡ cảnh giới, hôm nay Sở Mãng đại ca ngươi tu vi Nguyên Phủ tầng tám, Phàm Nhạc còn có Âu Dương và ta giống nhau, là Nguyên Phủ tầng bảy, chúng ta đều sẽ tham gia lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này, nếu như dùng Phá Cảnh Đan này, cảnh giới tăng lên, có thể dễ tiến tới cấp độ cao, xem xem bốn người chúng ta có thể đều bước vào Thiên Mệnh bảng hay không.
- Mạc Khuynh Thành thế mà có thể luyện chế ra Phá Cảnh Đan?
Âu Dương Cuồng Sinh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Hắn đương nhiên biết Phá Cảnh Đan là gì, loại đan dược này cực kỳ trân quý, có tiền mà không có chỗ bán, muốn lấy giá trên trời đi mua cũng tìm không thấy địa phương, có cực ít luyện đan sư có thể luyện chế đan dược như vậy.
- Cái này chính là phải hao phí tâm huyết của người thể chất đặc thù, mới có thể luyện thành, tâm huyết thật sự, cực kỳ hao tổn nguyên khí.
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Vấn Thiên, Mạc Khuynh Thành đối với ngươi thật tốt, ngươi cũng không nên cô phụ người ta.
Tần Vấn Thiên sửng sốt, sau đó hít sâu, Khuynh Thành nói thoải mái như vậy, thì ra, luyện chế một lò đan dược này, trả giá như thế.
- Ngươi cảm thấy có thể sao?
Tần Vấn Thiên bình phục tâm cảnh, lại cười nói, Âu Dương Cuồng Sinh gật đầu:
- Cũng đúng, thiên chi kiêu nữ Đan Vương điện, lại có dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, ngươi nỡ bỏ mới không bình thường.
- Tỷ, Khuynh Thành luyện chế đan dược chỉ có bốn viên...
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Nhược Hoan, khiến Nhược Hoan lườm hắn:
- Đệ cho rằng sư tỷ của đệ là loại người nào, phải thật cố gắng cho tỷ, tranh hạng nhất Thiên Mệnh bảng xem xem, đến lúc đó dẫn theo sư tỷ cũng có thể nở mày nở mặt một phen.
- Hạng nhất, khó cỡ nào.
Âu Dương Cuồng Sinh cười nói, tuy nói hắn rất xem trọng Tần Vấn Thiên, nhưng hạng nhất, thật sự quá khó.
Trên bề ngoài những nhân vật kia đã rất đáng sợ rồi, mặt khác, mỗi ba năm tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, đều sẽ xuất hiện một số ngựa ô, bọn họ hoặc là thiên tài quật khởi các đại thế lực cấp bá chủ che giấu, hoặc là đến từ ẩn sĩ cường giả nào đó dạy, mượn Thiên Mệnh bảng chiến một trận thành danh.
Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, bao quát người Nguyên Phủ cảnh toàn bộ hoàng triều Đại Hạ, chỉ lấy ba trăm sáu mươi ghế, có thể vào trong đó, là đã rất chói mắt rồi.
Nếu có thể vào ba mươi sáu hạng đầu, liền vinh quang vô hạn, là nhân vật thiên kiêu Nguyên Phủ cảnh của chín châu thành.
Mười hạng đầu, tương lai nhất định có thể một bước lên trời.
Tam giáp, chỉ cần không chết, tương lai sớm hay muộn sẽ bước vào Thiên Cương bảng, trở thành người hết sức quan trọng của hoàng triều Đại Hạ.
Hạng nhất, chỉ có một, duy nhất một, tập trung ánh mắt toàn bộ mọi người hoàng triều Đại Hạ.
Toàn bộ Đại Hạ, chỉ có một người, mặc dù chỉ là hạng nhất Nguyên Phủ cảnh, nhưng ý nghĩa nó đại biểu cũng kinh người.
Thiên Mệnh bảng đệ nhất, tương lai nhất định có thể phong vương ở trên Thiên Cương bảng.
Các thiên kiêu đều nhìn chằm chằm danh ngạch duy nhất kia, muốn lấy được, khó như lên trời.
Chính bởi vì thế, Hoa Thái Hư mới có thể chói mắt như vậy, tên của hắn, là thần tượng của vô số thiếu niên, mặc dù là Âu Dương Cuồng Sinh hắn, cũng luôn coi Hoa Thái Hư là thần tượng, mục tiêu.
Tần Vấn Thiên mang Phá Cảnh Đan chia cho mọi người, nói:
- Sở Mãng đại ca có thể trùng kích cảnh giới Nguyên Phủ tầng chín trước, về phần ba người chúng ta, còn có thể đợi chút, nếu có thể ở trước Thiên Mệnh tranh đoạt chiến đột phá đến Nguyên Phủ cảnh tầng tám, lại dùng đan dược mà nói, sẽ càng tốt.
- Ừm, ta đã cảm giác được, Nguyên Phủ tầng tám không xa, hiện tại tạm thời không cần Phá Cảnh Đan.
Âu Dương Cuồng Sinh gật gật đầu:
- Huống chi chúng ta trước đó trải qua Thiên Bi rửa tội, võ đạo ý chí và tâm cảnh đều từng trải qua một lần thăng hoa, thừa nhận Phá Cảnh Đan phá cảnh, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
- Vậy ta đi tu luyện.
Sở Mãng mở miệng nói, hắn cảnh giới cao nhất, chỉ cần bước vào Nguyên Phủ tầng chín, trùng kích Thiên Mệnh bảng liền không có áp lực quá lớn.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, mọi người đều giải tán, trở lại biệt viện của mình. Khách sạn bọn họ ở lại, được Âu Dương thế gia bao hết, biệt viện khách sạn này, ở lại đều là người của Âu Dương thế gia.
Thế lực cấp bá chủ như vậy, chút tài lực đó không đáng kể chút nào.
Lúc này, ở chỗ tiếp đãi của khách sạn, có một bóng người tới ngoài khách sạn, nhìn thoáng qua bảng hiệu, xác nhận mình không nhìn lầm, sau đó nhìn phía bên trong khách sạn.
Người của Âu Dương thế gia hẳn là ở ngay nơi này, Tần Vấn Thiên, hắn hẳn là cũng có mặt nhỉ.
- Xin hỏi, mấy vị là người Âu Dương thế gia sao?
Lúc này, trong khách sạn có ba bóng người đi ra, người cầm đầu là một nữ tử xinh đẹp mặc quần áo màu lửa đỏ, chính là Âu Dương Đình.
Âu Dương Đình nhìn lướt qua người hỏi, người trung niên, thậm chí có mấy sợi tóc bạc, hơi tỏ ra tiều tụy, đôi mắt còn mang theo u sầu, khí tức bất ổn, tu vi không phải rất mạnh.
Một người phi thường bình thường. Ánh mắt Âu Dương Đình quan sát hắn, hỏi:
- Chuyện gì?
Mạc Thương thấy đối phương giọng điệu cao ngạo, cũng không có tính tình gì, dù sao hắn cũng nghe nói Âu Dương thế gia là tồn tại như thế nào, cao cao tại thượng, nữ tử này quần áo đẹp đẽ quý giá, xinh đẹp chói mắt, tất nhiên là nhân vật tiểu thư, tự nhiên kiêu ngạo.
- Âu Dương tiểu thư, xin hỏi ngươi là biết Tần Vấn Thiên hay không, ta nghe nói hắn ở nơi này, muốn tìm hắn.
Mạc Thương giọng điệu mang chút khiêm tốn, mà nghe được lời hắn nói Âu Dương Đình lập tức nhíu mày.
Tần Vấn Thiên, lại là Tần Vấn Thiên, ả nghe được cái tên này là thấy phiền.
Người này ở Âu Dương thế gia, thậm chí sớm đoạt hết sự nổi bật của ả, người Âu Dương thế gia đều lấy lễ đối đãi hắn.
- Ngươi là người thế nào của hắn?
Âu Dương Đình lạnh như băng hỏi.
- Ta là sư phụ của hắn.
Mạc Thương vẫn như cũ khiêm tốn đáp lại, tỏ ra có chút cẩn thận.
- Sư phụ?
Âu Dương Đình quan sát Mạc Thương, kẻ cuồng vọng kia, sẽ có một sư phụ lão già thối như vậy?
- Nơi này là Âu Dương thế gia, ngươi nhân vật như vậy làm sao có thể có tư cách bước vào, cút đi.
Âu Dương Đình lạnh như băng nói, giọng điệu mang theo vài phần vũ nhục.
Vẻ mặt Mạc Thương cứng lại, thở sâu, nói:
- Tiểu thư, ta có chuyện quan trọng muốn tìm hắn, còn xin tiểu thư dàn xếp.
- Vậy được, ngươi cầu ta đi.