Thái Cổ Thần Vương

Chương 803: Chương 803: Mất hết mặt mũi (1)




Đàm Phong ngẩng đầu, chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên trên không, loại thần thông nháy mắt dịch chuyển này quả thật lợi hại, trong nháy mắt đó tốc độ của Tần Vấn Thiên đã nhanh đến mức cảm giác của hắn cũng không thể đuổi kịp.

- Ngươi chỉ biết chạy sao?

Đàm Phong lạnh lùng mở miệng, huyết mạch trên người dâng trào, luồng khí nóng rực nhảy múa ở quanh thân hắn, hào quang màu đỏ đen làm người ta cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.

Đàm Phong lúc này cũng buồn bực, hắn sở trường là công kích, mà Tần Vấn Thiên loại năng lực né tránh siêu mạnh này, nếu là có được Tinh Hồn loại khống chế mới có thể hạn chế gã tốt hơn, sau đó giết chết, nhưng tu sĩ võ mệnh không có khả năng hoàn mỹ, trừ phi tu hành đến loại cảnh giới thông thiên triệt địa, có thể có được sáu tòa thậm chí bảy tòa tám tòa Tinh Hồn, năng lực sẽ càng ngày càng hoàn thiện.

- Chạy?

Tần Vấn Thiên nhìn Đàm Phong:

- Lực lượng huyết mạch, cũng không chỉ có ngươi có được.

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, trong tích tắc trên người tràn ngập hào quang huyết mạch ngập trời, một luồng yêu khí làm người ta sợ hãi càn quét giữa trời đất, ở chung quanh thân thể Tần Vấn Thiên hình thành một dòng lũ yêu khí đáng sợ, chỗ mi tâm hắn xuất hiện hào quang đáng sợ, toàn thân trở nên cực kỳ yêu dị, hai con ngươi thâm thúy yêu dị kia, làm người ta sinh ra ý kính sợ thật sâu, đó là khí chất quân lâm.

- Để ta xem xem thiên tài Tử Lôi tông Thiên Cương cảnh tầng sáu mạnh được bao nhiêu.

Trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện trường thương, hào quang khủng bố lưu động ở trên trường thương, Đàm Phong chăm chú nhìn bóng người trên không, sao không phải cảm giác được ý uy hiếp mãnh liệt.

Vươn đôi tay ra, trong phút chốc bàn tay cùng với thân thể Đàm Phong hóa thành màu vàng, kim quang bám trên thân thể, khiến cho phòng ngự của hắn trở nên mạnh mẽ đồng thời lại lộ ra một khí tức sắc bén đáng sợ, cả người khoác một tầng áo giáp kim thân.

Sau đó, đôi tay vươn ra kia của hắn hào quang màu đỏ màu đen đan xen tái hiện, lộ ra từng luồng huyết chi sát khí.

- Ông!

Thân thể Tần Vấn Thiên lao về phía bên dưới, mang theo uy áp đáng sợ, trên thân thể lưu chuyển hào quang làm người ta kính sợ thật sâu, trường thương phá không, lại vô thanh vô tức, vượt qua tốc độ thanh âm, đánh về phía Đàm Phong, một thương này là vững vàng như vậy, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy kinh hãi vỡ mật, giống như là tuyệt mệnh chi thương.

- Đại Phá Diệt Chưởng Ấn.

Đàm Phong nâng lên bàn tay trái, trực tiếp đánh giết ra, một vòng chưởng ấn thật lớn trực tiếp ngăn cản đường tiến lên của trường thương, tiếng vang thanh thúy ‘phốc’ truyền ra, trường thương hạ xuống, Đại Phá Diệt Chưởng Ấn cũng xuất hiện vết nứt, sau đó hung mãnh sụp đổ, một luồng khí nguy hiểm đến cực điểm lưu động ở trên hư không.

Bàn tay Đàm Phong không dừng lại một chút nào, hắn biết Đại Phá Diệt Chưởng Ấn cũng có thể không ngăn được thương pháp của đối phương, một luồng ấn ký màu máu xuất hiện trên bàn tay, huyết văn đáng sợ xuất hiện, tiếng vang ‘phốc’ truyền ra, chưởng ấn màu máu thế mà chống đỡ được trường thương công kích, Đàm Phong chỉ cảm thấy ấn ký màu máu cũng đang không ngừng bị bóc ra hủy diệt, cánh tay có lực lượng. chấn động xé rách đáng sợ

Nhưng hắn không để ý, hắn vung ra bàn tay phải, chộp về phía Tần Vấn Thiên.

Từng luồng kiếm khí ngập trời tàn sát lao ra, tay trái Tần Vấn Thiên trong tích tắc vung ra, giống như những thanh kiếm sắc bén đáng sợ vung vẩy, cùng bàn tay đối phương va chạm với nhau, hai người nháy mắt tách ra, Tần Vấn Thiên cảm giác được một lực lượng hủy diệt máu đen lao vào trong cánh tay mình, ăn mòn cánh tay hắn, đó là diễm huyết dung nhập lực lượng huyết chi võ đạo ý chí, tính ăn mòn cùng tính hủy diệt rất mạnh, nhưng Đàm Phong sao không phải như thế, cánh tay hắn run nhè nhẹ, hiển nhiên rất không thoải mái.

Thực lực Đàm Phong, hiển nhiên so với người Thiên Cương tầng sáu trước kia Tần Vấn Thiên từng gặp được còn mạnh hơn, đặc biệt là phương diện công kích.

- Thực!

Ánh mắt Đàm Phong lạnh lẽo, vừa dứt lời, trong phút chốc một luồng huyết mạch màu đen thế mà lại giống như phá cơ thể mà ra, bao phủ Tần Vấn Thiên.

- Không ổn.

Người Trượng Kiếm tông khẽ biến sắc, bọn họ đều có thể cảm nhận được trong luồng lực lượng này chất chứa lực lượng hủy diệt, loại lực lượng này, chỉ sợ có thể trực tiếp ăn mòn hủy diệt người ta.

Nhưng thấy thân thể Tần Vấn Thiên vậy mà chưa lui, chỗ mi tâm hắn, giống như mở ra con mắt thứ ba, võ đạo ý chí khủng bố xộc vào trong đầu của đối phương.

- Nhập mộng.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng quát một tiếng, Đàm Phong trong nháy mắt này trực tiếp nhắm mắt, cắn chặt môi, muốn cho bản thân bảo trì tỉnh táo, đồng thời ngón tay vung ra về phía trước, một con mãng xà máu đen quấn quanh xông ra, đánh về phía Tần Vấn Thiên.

Quanh thân Tần Vấn Thiên bị lực lượng nguy hiểm kia bao phủ toàn bộ, giống như không chỗ nào để trốn.

- Rống!

Một tiếng rống khủng bố truyền ra, chỉ thấy một yêu thú đáng sợ xuất hiện, khổng lồ vô cùng, chính là một vị Đế Yêu, hắn trực tiếp xuất hiện ở phía sau Tần Vấn Thiên, thế mà trực tiếp ôm lấy Tần Vấn Thiên, lao về phía trước, lực lượng công kích ăn mòn rơi toàn bộ ở trên thân Đế Yêu, nhưng đây chính là Vũ Mệnh Thiên Cương của Tần Vấn Thiên, không có sinh mệnh, sao có thể e ngại loại lực hủy diệt ăn mòn này.

Trong cùng nháy mắt, Đàm Phong cũng nở rộ Vũ Mệnh Thiên Cương của hắn, bốn tòa Vũ Mệnh Thiên Cương đồng thời bùng nổ ra, một vị viêm ma, một vị huyết mãng, một vị lôi đình cự nhân cùng với một thanh kiếm sắc bén màu vàng.

- Giết.

Đàm Phong nhắm chặt mắt, lại lần nữa nâng tay, chộp tới Đế Yêu, luồng khí lôi hỏa lấp lánh trở nên cuồng loạn, muốn nổ tung phá hủy mảng hư không này, không cho Tần Vấn Thiên tới gần hắn.

Bàn tay Tần Vấn Thiên vỗ ra, Thiên Cương vương giả lợi kiếm phá tan tất cả, một luồng vô thượng kiếm uy càn quét ra, đâm về phía bên dưới, kiếm âm vù vù vờn quanh trời đất, xé rách tất cả.

Tần Vấn Thiên bước ra, trực tiếp đạp ở trên vương giả lợi kiếm, kiếm khí càn quét ra.

Thân thể Đàm Phong né tránh, bàn tay điên cuồng tấn công, luồng khí bạo loạn bao phủ hư không, nhưng Tần Vấn Thiên lại đạp bước xuống từng bước một, ý chí sát phạt lạnh thấu xương, cơn gió lốc cuồng loạn kia giống như muốn xé nát tất cả.

Thanh kiếm sắc bén màu vàng cùng vương giả lợi kiếm màu đen va chạm, lại thấy Tần Vấn Thiên lần nữa đạp xuống một bước, tiếng vang thanh thúy răng rắc truyền ra, thanh kiếm sắc bén màu vàng thế mà xuất hiện vết nứt. Đàm Phong thét lớn một tiếng, sắc mặt tái nhợt, Vũ Mệnh Thiên Cương của Tần Vấn Thiên vậy mà so với hắn còn mạnh hơn, phải biết rằng, cảnh giới hắn là cao hơn Tần Vấn Thiên, rèn luyện Vũ Mệnh Thiên Cương nên càng thêm hoàn thiện mới đúng.

Tần Vấn Thiên lại lần nữa đạp xuống phía dưới, vết rách mở rộng, vô thượng kiếm khí trực tiếp lao vào trong thân thể Đàm Phong, huyết mạch hắn điên cuồng bùng nổ, Tinh Hồn nở rộ, dưới luồng kiếm ý này, hắn sớm hay muộn sẽ bị phá hủy.

- Ông!

Vũ Mệnh Thiên Cương thanh kiếm màu vàng sắc bén thu hồi, lôi đình cự nhân và viêm ma điên cuồng chặn giết, huyết mãng đối kháng Đế Yêu. Đàm Phong không tiếc tất cả, lao về phía Tần Vấn Thiên, bàn tay hắn điên cuồng vỗ ra, chưởng ấn dung hợp mà sinh ra chỉ có ý chí hủy diệt, phá hủy tất cả.

- Giết!

Thất Sát Kiếm Thuật triệt để bùng nổ, Đàm Phong hét lớn một tiếng, khóe miệng xuất hiện vết máu, tất cả lực lượng thủ đoạn hắn đánh ra ở trong phút chốc phá hủy, luồng kiếm khí hủy diệt đó tàn phá bên trong thân thể hắn, khiến trong mắt hắn hiện lên một sự sợ hãi thật sâu.

- Cút ra!

Thanh kiếm sắc bén đánh về phía Vũ Mệnh Thiên Cương của đối phương, Tần Vấn Thiên tay cầm trường thương, giống như một tia sáng, lại một thương phá không đánh ra, trong nháy mắt này, đầu óc Đàm Phong triệt để luân hãm, sau đó vang khẽ một tiếng, trường thương thế như chẻ tre, trực tiếp đâm vào hắn mi tâm.

Lực lượng hủy diệt tàn phá trong hư không dần dần tiêu tán, Vũ Mệnh Thiên Cương trở về vị trí cũ, mọi người nhìn về phía trên không đấu chiến đài, Tần Vấn Thiên đứng ngạo nghễ trên không, trường thương phá vỡ mà vào mi tâm Đàm Phong, nhìn thấy ghê người.

Thiên Cương cảnh giới tầng bốn, hắn tru sát Đàm Phong nhân vật thiên tài Tử Lôi tông Thiên Cương tầng sáu, chiến tích bực này, làm người ta kinh hãi.

- Phốc!

Tần Vấn Thiên rút ra trường thương, thân thể Đàm Phong rơi xuống bên dưới, một vị như thiên kiêu, ngã xuống ở Đấu chiến trường Diệp quốc.

Người của Tử Lôi tông đứng lên toàn bộ, vẻ mặt xanh mét, bọn họ như thế nào cũng không ngờ, chiến cuộc cuối cùng sẽ là như vậy, Tần Vấn Thiên, thế mà cường đại đến mức có thể giết chết Đàm Phong.

- Loại sức chiến đấu này thật lợi hại nha.

Người Trượng Kiếm tông cũng có chút chấn động, có chút vui mừng, hai trận đấu này, không thể nghi ngờ đã tuyên bố Trượng Kiếm tông bọn họ cường đại, giẫm ở trên mặt đám người Tử Lôi tông chứng minh bản thân.

- Ngươi còn có lý do gì?

Trường thương Tần Vấn Thiên chỉ hướng Diệp Không Phàm, liên tục giết hai người, bao gồm Đàm Phong Thiên Cương tầng sáu, Diệp Không Phàm, còn có thể đường hoàng như vậy sao?

Diệp Không Phàm vẻ mặt xanh mét, Đàm Phong chết, chỉ sợ hắn phải giải thích với sư tôn một phen, càng làm hắn phẫn nộ hơn là, trước mặt nhiều người như vậy, Đàm Phong chết ở trong tay đệ tử Trượng Kiếm tông, hơn nữa là bọn hắn khiêu khích trước, đệ tử Trượng Kiếm tông này, còn là người Mạc Khuynh Thành thích.

Trong ánh mắt toát ra sát khí thật sâu, nếu có thể mà nói, hắn thậm chí muốn đích thân ra tay giết chết Tần Vấn Thiên, nhưng hắn biết người Trượng Kiếm tông hiển nhiên sẽ không để chuyện như vậy xảy ra, hắn chỉ có thể mang sát niệm giấu ở trong lòng.

Tần Vấn Thiên tự nhiên cũng cảm thụ được sát niệm trong lòng đám người Tử Lôi tông, hắn cười lạnh, lại nói:

- Không cần tiếp tục khiêu chiến người Trượng Kiếm tông ta, các ngươi, thật sự không xứng.

Dứt lời, Tần Vấn Thiên thu hồi trường thương, thân hình lóe lên, đi về phía khán đài, ở lúc hắn tới khán đài, vài người Tử Lôi tông đạp bước đi ra, sát khí cuồng bạo, lại thấy người của Trượng Kiếm tông tất cả đều lộ ra hàn quang sắc bén, đứng dậy, Đoạn Hàn lạnh lùng mở miệng:

- Khiêu chiến không thắng, muốn xé rách da mặt sao? Tử Lôi tông, cũng khiến người ta mở rộng tầm mắt.

- Sao có thể, chỉ là sư huynh đệ chết, khiến chúng ta chúng ta sinh lòng phẫn nộ mà thôi.

Diệp Không Phàm lạnh nhạt nói, phất phất tay, nhất thời mọi người lui ra. Tần Vấn Thiên vẫn bước chậm như cũ, không để ai vào mắt, đi đến bên cạnh Mạc Khuynh Thành, thấp giọng nói:

- Khuynh Thành, Đấu chiến trường tuy rất đặc sắc, nhưng một số người nào đó nơi này không khỏi quá làm người ta mất hứng, chúng ta đi thôi.

- Tốt.

Mạc Khuynh Thành tự nhiên là nghe Tần Vấn Thiên, nàng đứng dậy, sau đó cùng Tần Vấn Thiên sóng vai mà đi, khiến vô số người ở Đấu chiến trường đều kinh ngạc, giữa thánh nữ Dược Hoàng cốc cùng đệ tử Trượng Kiếm tông này, tựa như quan hệ không tầm thường đâu.

Đệ tử Trượng Kiếm tông đều cười lạnh, nhìn quét đám người Tử Lôi tông, sau đó cũng đi lên đường về.

Cường giả Dược Hoàng cốc đương nhiên là theo sau Mạc Khuynh Thành, rất nhanh, nơi này chỉ còn lại có đoàn người Diệp Không Phàm bọn họ.

Hôm nay vốn vì thể hiện bản thân, nhưng kết cục lại hoàn toàn trái ngược, mất hết mặt mũi, trước mặt nhiều người như vậy, vô cùng khó chịu.

- Không Phàm, thù này không báo, thề không làm người.

Một vị thanh niên cường giả Tử Lôi tông hàn ý lạnh lùng, sát khí lan tràn.

Diệp Không Phàm khẽ siết hai nắm đấm, trong đôi mắt hàn quang sắc bén, trong lòng có sát niệm ngập trời, hôm nay người mất mặt nhất, chính là hắn ‘chủ nhân’ này!

Hương 533: Nhân Hoàng

Trong hoàng cung, trong Nhân Hoàng điện, trong tẩm cung xa hoa, Nhân Hoàng nằm trên long sàng (giường rồng)

.

Nhân Hoàng Diệp quốc, cho dù giờ phút này nằm im lặng ở nơi đó, cũng có một ý chí uy nghiêm, trong mái tóc đen xen lẫn vài dải màu bạc, đặc biệt bắt mắt, mắt hắn mở ra, lộ ra sự mỏi mệt, nhưng trên khuôn mặt uy nghiêm kia, giờ phút này lại treo nụ cười mỉm, nhìn nữ tử khuynh thành đứng ở bên cạnh hắn.

Hắn biết người này là thánh nữ Dược Hoàng cốc, nếu không phải Diệp quốc ngày xưa có chút giao tình với Dược Hoàng cốc, tông môn lánh đời này chỉ sợ cũng sẽ không phái thánh nữ tự mình đến.

Bên ngoài có cực ít người biết lực lượng của Dược Hoàng cốc, họ không hỏi chuyện bên ngoài, nhưng bởi vì bọn họ am hiểu luyện đan luyện dược, bởi vậy người các đại tông môn đều không muốn đắc tội Dược Hoàng cốc.

Nhưng khiến Nhân Hoàng rất bất ngờ là hôm nay đứng bên cạnh thánh nữ lại là một vị thanh niên, thanh niên này tuấn tú phi phàm, hơn người, hắn thân là Nhân Hoàng Diệp quốc, cả đời duyệt người vô số, hắn mơ hồ cảm giác được, kẻ này sợ là người không tầm thường, đứng ở cổ điện uy nghiêm, tẩm cung Nhân Hoàng, có thể lòng như nước lặng, thậm chí nhìn thẳng vào hắn, giống như chỉ coi hắn là người bị thương bình thường.

Cho dù hắn hôm nay bị thương rất nặng, nhưng uy nghiêm như cũ, một ánh mắt của hắn, cũng có thể đủ khiến nhân vật hậu bối kinh hãi.

- Phụ hoàng, đây là Tần Vấn Thiên, một vị sư đệ mới vào sư môn con, hắn ngày đầu tiên bước vào Trượng Kiếm tông, đã ở trước nhà tranh Trượng Kiếm tông giải mười bốn kiếm, liên tục phá kỷ lục bảy kiếm, mười bốn kiếm, các nhân vật trưởng lão tranh nhau muốn thu hắn làm đệ tử, thậm chí Mai Sơn Kiếm Chủ tự mình mời, bị Tần sư đệ một lời từ chối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.