Đại Bằng Điểu đứng sừng sững trên đỉnh núi, đầu nó suốt ngày nhìn lên bầu trời, nó nhìn lên bầu trời lại làm cho người ta có cảm giác không thể không ngước mắt nhìn.
Có rất nhiều Yêu thú thi thoảng lại tới cúng đây bái Yêu Vương Đại Bằng, nhìn Đại Bằng Điểu đang ngưỡng vọng bầu trời mà chư Yêu như có khả năng cảm thụ được sự cô tịch của Vương.
Hắn là tồn tại chí cao vô thượng, từ trên cao nhìn xuống quan sát chúng Yêu, tiếp thu chư Yêu quỳ bái. Hắn ngưỡng vọng bầu trời tựa như muốn một ngày kia sẽ có khả năng bay lên mây xé trời mà đi.
Đại Bằng tung cánh bay lên có thể đụng phải trời mà chết, nếu như Đại Bằng có thể phá được bầu trời thì đây sẽ là khí khái bực nào.
Một ngày kia nơi xa chợt có cuồng phong nổi lên rồi Yêu uy cuồn cuộn tràn ngập lao đến. Nơi này Đại Bằng vẫn ngẩng đầu ngưỡng vọng bầu trời, con mắt cũng không di động mảy may, bộ dáng như Vương Giả ngạo thị thiên hạ. Trong mắt của hắn chỉ có bầu trời kia, không có bất kỳ Cổ Yêu nào được hắn để vào trong mắt.
- Hống!
Một tiếng gầm gừ phẫn nộ truyền đến rồi phía trước ngọn núi có một thân ảnh nhỏ hơn Đại Bằng xuất hiện và mang theo khí tức cực kỳ khủng bố.
Con yên này có hai cánh chim màu đỏ, cái đầu dữ tợn, hàm răng sắc bén, hai mắt băng lãnh tàn bạo, đây chính là Xích Dực Địa Long, Vương của một mảnh Yêu Vực khác.
Con Xích Dực Địa Long này là hậu duệ của Bát phương Yêu Thần Long, trong cơ thể nó có máu của Yêu Thần nhưng mặc dù là nó cũng lần đầu tiên nhìn thấy Đại Bằng Điểu trong mây chân chính.
- Chính ngươi xưng Vương ở đây à.
Một đạo lạnh lẽo thanh âm từ trong miệng Xích Dực Địa Long phun ra. Thân thể của nó như một tòa núi nhỏ, không biết nặng bao nhiêu cân.
Đại Bằng chậm rãi đưa mắt nhìn vào trên người Xích Dực Địa Long, trong con ngươi hàn mang đại thịnh làm cho chưa Yêu sợ hãi run rẩy. Đám Yêu thú đi theo sau lưng Xích Dực Địa Long đều cảm giác được sự lạnh lùng và cao ngạo của Đại Bằng Yêu Vương.
- Khi tới đây, nó có từng đồ sát chư Yêu trong lãnh địa của ta hay không .
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt hỏi.
- Chưa từng.
Phía dưới, có một con Yêu là thủ hạ của Tần Vấn Thiên đáp nói, tuy nhiên Xích Dực Địa Long lại quát to:
- Ngươi dám khinh thường Bản Vương.
Đại Bằng đưa mắt nhìn nhìn đối phương rồi miệng phun ra thanh âm lạnh như băng nói:
- Thần phục hoặc là tử vong.
Nghe vậy, trong miệng Xích Dực Địa Long liền phát ra thanh âm gào trầm thấp rồi đột nhiên nó rít lên một tiếng, cả thiên địa rung lên như sơn băng địa liệt. Ngọn núi nơi Tần Vấn Thiên đứng cũng rung lên điên cuồng, có vẻ như tùy thời có thể bị sụp đổ. Một cỗ lực lượng đại địa khủng bố bao trùm cả mảnh thiên địa này.
Tinh Thần Yêu Thú và nhân loại là khác nhau, bọn chúng trời sinh ra đã am hiểu một loại lực lượng lĩnh vực nào đó. Xích Dực Địa Long trời sinh am hiểu hỏa diễm là lực lượng có thuộc tính đại địa, có khả năng thu nạp hai loại tinh thần nguyên lực của Võ Mệnh Tinh Thần trên Cửu Thiên mà không cần câu thông với Võ Mệnh Tinh Thần, đây là thiên phú chỉ bọn họmới có.
Hơn nữa, vô luận lực lượng hay là tốc độ của Xích Dực Địa Long đều phi thường cường đại, trong đó riêng về lực lượng có thể vượt qua được nhiều Yêu thú đồng cấp.
Có rất nhiều Tinh Thần Yêu Thú lợi hại, bọn họđều có thiên phú thần thông thuộc về mình, thậm chí theo quá trình thực lực trở nên mạnh mẽ mà một số thiên phú thần thông tương ứng cũng xuất hiện theo và có thể được bọn họ sử dụng.
Thiên phú có tầm quan trọng rất lớn đối với Yêu thú, so nhân loại còn quan trọng hơn rất nhiều. Bởi vậy mà các chủng loại Yêu thú cường đại ví dụ như bát phương Yêu Thần cùng với họ hàng có huyết mạch gần với chúng đều có thể tu hành đến cảnh giới rất cao. Trong khi đó cũng có một số Yêu thú có thiên phú yếu thì đã được chú định là chỉ có thể ở tại tầng dưới chót nhất, trừ phi là có được cơ duyên cực lớn hoặc nỗ lực nghịch thiên kèm thêm một chút khí vận.
Đại Bằng đưa mắt nhìn chằm chằm vào Xích Dực Địa Long, trên người của hắn phảng phất như có một cỗ khí tức Yêu Vương khủng bố tràn ngập. Đó là khí khái của Vương Giả quân lâm thiên hạ, lúc này dương như có lực lượng huyết mạch đang thiêu đốt và rít gào ở tại trong cơ thể hắn.
Trên người Đại Bằng như được một tầng vầng sáng của Vương Giả bao phủ, đó là huyết mạch của Tần Vấn Thiên đang điên cuồng.
Con mắt khổng lồ của Xích Dực Địa Long co rút lại, thần sắc cực kỳ khó coi. Đại Bằng này có được huyết mạch cường thịnh như vậy, dường như là Vương do trời sinh, đây cũng là Vân trung Đại Bằng Điểu có được lực lượng của huyết mạch hay sao?
Vầng sáng của Vương Giả như càng lúc là càng rực rỡ, khí tức của Đại Bằng đang điên cuồng kéo tăng lên, cánh vỗ phá một cảnh, từ trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập ra khí tức của Thiên Cương đỉnh phong rồi cánh chim lại giang ra. Đại Bằng chậm rãi trôi nổi trên bầu trời đưa mắt nhìn Xích Dực Địa Long rồi một cỗ uy áp vô thượng của Quân Vương phát ra.
Uy thế như vậy do một vị thượng vị Yêu Vương phát ra đối với hạ vị Yêu thú tuyệt đối có thể làm cho nó hít thở không thông. Lúc này thân thể Xích Dực Địa Long run rẩy kịch liệt, nguyên nhân không chỉ là do thực lực đối phương quá cường đại mà chủ yếu là do sự mẫn cảm thuộc về Yêu thú giúp nó có khả năng cảm giác được rõ ràng sự cao quý của đối phương. Đây là Yêu cao hơn nó một tầng thứ, là Vương do trời sinh.
- Nói lại lần nữa cho ta xem, thần phục hay là chết.
Đại Bằng băng lãnh nói, thanh âm của Tần Vấn Thiên giống như là một đạo phích lịch trực tiếp công kích vào não của Xích Dực Địa Long đang run rẩy. Thời khắc này dù cảnh giới của nó và Đại Bằng bằng nhau nhưng nó lại rõ ràng cảm giác được uy áp của thượng vị giả của đối phương, trong khi đó bản nên nó lại trở nên hèn mọn.
Nhìn đôi mắt Đại Bằng, nó dường như thấy Quân Chủ của bầu trời khiến nó dần dần không dám nhìn thẳng vào Đại Bằng nữa, cái đầu cao ngạo của nó từ từ cúi xuống.
Phía dưới chư Yêu đồng thời nhìn một màn trước mắt mà tất cả đều cực kỳ chấn động.
- Ta nguyện, thần phục.
Sau khi cảm thụ được cỗ uy áp của Vương Giả càng ngày càng mạnh kia, rốt cục Xích Dực Địa Long phun ra một đạo thanh âm đầu phục. Thanh âm này vừa ra thì uy áp của nó bị tiết đi, dường như đã không còn khí khái của Vương Giả nữa.
Trong lòng Chư Yêu phanh phanh rung động, tất cả nhìn vào Đại Bằng bay trên hư không mà cảm nhận được khí tức của Quân Chủ Vương Đạo, nhất là khi cặp mắt phong duệ kia quét qua thì không ai dám nhìn thẳng.
Tất cả những Yêu thú trong lãnh địa của Đại Bằng ai nấy đều vô cùng kích động, Yêu huyết chảy cuồn cuộn. Đây chính là Vương của bọn hắn, là Vương chân chính. Vương của đối phương đến đây, còn chưa chiến đấu đã liền thần phục Vương của mình, đây là chuyện khí khái như thế nào chứ.
- Ngươi đã là Yêu Vương của một phương, hôm nay bước vào lãnh địa của ta lại không giết một Yêu nào, ta liền phong ngươi là tọa hạ Yêu Tướng, đứng hàng phía trên chín đại thống lĩnh. Khi ta không có mặt, ngươi thay ta quản hạt chư Yêu, nhưng mà ngươi cũng nhất thiết phải tuân thủ quy tắc của ta, từ nay về sau Yêu thú hai khu vực được nhất thống, không được tàn sát lẫn nhau. Tất cả phải tuân thủ quy tắc nghiêm ngặt, ngươi có thể tiếp thu hay không.
Thanh âm Đại Bằng lạnh lùng nói, Xích Dực Địa Long gật đầu, nói:
- Yêu Tướng tuân mệnh của Vương.
&