Thái Cổ Thần Vương

Chương 586: Chương 586: Ngang tàng




Lạc Hà ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên, người này xuất hiện hoàn toàn đảo loạn kế hoạch của nàng.

Ánh mắt quét về phía phương xa, Yêu kiếm vẫn đứng như trước, người nàng đợi vẫn không xuất hiện.

- Ngươi là người phương nào, đến thế lực nào?

Lạc Hà lạnh lùng hỏi.

- Vãn bối Tư Nham, không đến từ thế lực nào cả, từ trước đến nay tu hành một mình, bây giờ tuyển chọn đã kết thúc, Lạc Hà tiền bối có nên đưa tiểu thư Khuynh Thành đến đây cho tại hạ chiêm ngưỡng.

.

Trên mặt Tần Vấn Thiên mỉm cười, hình như rất khẩn cấp, cho dù ai đi nữa, có khả năng cưới được Mạc Khuynh Thành, đều khó tránh khỏi đắc ý.

Mà giờ khắc này, Lạc Hà chọn một trong ba người, chỉ có hắn.

- Tư Nham?

Lạc Hà suy nghĩ tên này, họ Tư... Am hiểu Đấu Chuyển Tinh Di, điều này không khỏi làm cho nàng suy nghĩ sâu xa, chẳng lẽ là đến từng một chỗ với Tư Khung?

- Mang Khuynh Thành đến.

Lạc Hà đạm mạc mở miệng, lập tức nàng có người sau lưng rời đi, trong lòng Tần Vấn Thiên nhịn không được khẽ run, nhưng vẫn giữ vững bình tĩnh cho mình, lúc này, hắn không thể loạn.

Hôm nay, hắn nhất định phải người mang đi, không tiếc bất cứ giá nào.

Lạc Hà vẫn không thả lỏng cảnh giác với hắn, chậm rãi mở miệng.

- Ngươi nói tự mình tu hành mà không phải thuộc bất cư thế lực nào, như vậy, ngươi tu hành Đấu Chuyển Tinh Di từ đâu mà đến?

- Trưởng bối trong nhà cho.

Tần Vấn Thiên mỉm cười mở miệng, bày ra thần thông Đấu Chuyển Tinh Di, Lạc Hà tất nhiên sẽ hỏi, mà thế lực biết Đấu Chuyển Tinh Di vốn cũng không nhiều, hắn dùng tên giả Tư Nham, vốn là để cho Lạc Hà hiểu lầm.

- Là sao, nhà ngươi ở phương nào, trưởng bối trong nhà cho phép ngươi ở rể Đan Vương Điện sao?

Lạc Hà lạnh lùng nói.

- Tất nhiên, trưởng bối trong nhà dốc lòng bồi dưỡng mấy vị huynh trưởng, ngược lại mặc kệ ta, tùy ý ta đi lang thang phương nào, tất nhiên gia nhập Đan Vương Điện không có gì không ổn, hơn nữa còn vì giai nhân.

Tần Vấn Thiên thản nhiên đáp lại, giống như đã sớm chuẩn bị tốt từ ngữ, ám chỉ trong nhà còn có huynh trưởng ưu tú hơn hắn.

- Ngươi còn chưa trả lời vấn đề trước của ta, nhà ngươi ở phương nào?

Lạc Hà tiếp tục hỏi.

- Không ở Đại Hạ.

Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, Lạc Hà lạnh nhạt nói.

- Không ở Đại Hạ là ở nơi nào?

- Tiền bối cần gì hỏi kĩ càng đến vậy?

Tần Vấn Thiên nhịn rung động trong lòng, biểu hiện nhẹ như mây gió, cho người ta có cảm giác nhìn không thấu.

Lạc Hà lạnh lùng nhìn hắn, vào lúc này, Mạc Khuynh Thành xuất hiện ở phương xa, ở sau lưng nàng, mấy người đi theo phía sau.

Lúc này, Mạc Khuynh Thành vẫn khuynh quốc Khuynh Thành, nhưng lại lộ vẻ vài phần tiều tụy, làm người ta nhịn không được mà thương tiếc.

- Dừng lại.

Lạc Hà nhàn nhạt mở miệng.

- Thật ra ta không dám giấu diếm, đệ tử của ta bây giờ còn có chút xoắn xuýt chuyện hôn sự, không hoàn toàn suy nghĩ cẩn thận, ta là sư phó nên vì nàng suy nghĩ, không thể làm khác hơn là phong ấn tu vi của nàng, khuyên nàng thật tốt, hi vọng ngày sau nàng có thể hiểu cho ta.

Lúc nghe Lạc Hà nói chuyện, Tần Vấn Thiên vẫn cảm giác được mọi chuyện xung quanh, ngay khi Mạc Khuynh Thành xuất hiện, lập tức có vài cỗ khí tức cường đại xuất hiện trong phiến hư không này, giống như đang đề phòng cái gì, điều này làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ run, vô cùng băng lãnh.

Đan Vương Điện, luôn luôn đề phòng.

- Lần này chiêu rể, đã ngươi đạt được thành tựu huy hoàng như vậy, vậy thì, ta cũng phải suy nghĩ cho người, tất nhiên chú rể sẽ là ngươi, nhưng mà trước đó, ngươi vẫn cần thông qua xét duyệt của Đan Vương Điện, bây giờ ngươi đi theo ta, đến gần ta đi.

Lạc Hà nhàn nhạt mở miệng.

Tần Vấn Thiên chần chờ, không hề động, chân mày của Lạc Hà lập tức nhăn lại, mở miệng nói.

- Thế nào, ngươi không muốn sao? Như vậy, ta không thể làm gì khác hơn là chọn người khác.

- Ta có thể nói trước với tiểu thư Khuynh Thành mấy câu, hỏi ý tưởng của nàng một chút được không?

Tần Vấn Thiên thấy Lạc Hà không cho Khuynh Thành đi lên đây, không khỏi thử thăm dò.

- Có thể, ngươi đi lên phía trước.

Lạc Hà gật đầu, Tần Vấn Thiên không do dự nhấc chân lên, đi về phía Lạc Hà.

Tất cả ánh mắt người các đại thế lực đều nhìn Tần Vấn Thiên, một màn này, làm cho những người trong không gian này đều cảm giác được không khí vi diệu.

Giống như, có một số chuyện không giống tầm thường, luôn có cảm giác muốn xảy ra chuyện gì đó.

Tần Vấn Thiên chậm rãi bước lên, nhìn về phía Lạc Hà.

Lạc Hà bình tĩnh nhìn hắn, giống như, tất cả đều cực kỳ bình thường.

Cuối cùng, Tần Vấn Thiên đi đến trước người Lạc Hà không xa, ngay ở trong nháy mắt đó, bàn tay Lạc Hà đột nhiên vươn ra, đưa về phía Tần Vấn Thiên.

Bành...

Tần Vấn Thiên đạp bước một cái, ánh sao bạo phát, bóng của hắn trong nháy mắt tiêu thất, mà nơi hắn vừa mới dừng lại, từng nhánh trường đằng quấn quanh, chỉ cần Tần Vấn Thiên chậm hơn một chút, đã bị quấn quanh rồi.

Bàn tay Lạc Hà duỗi ở giữa không trung, nhưng người đã lui vào biên giới ừng ở chín mươi chín trọng bậc thang, nàng nhìn Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt lóe lên một đạo ánh sáng lạnh.

- Ngươi quả nhiên sợ hãi, như vậy, ngươi là... Tần Vấn Thiên.

Tiếng nói của nàng vừa dứt, các thế lực lớn Trần gia, Vương gia, Trích Tinh Phủ nhao nhao đứng dậy, ánh mắt ngưng tụ nhìn Tần Vấn Thiên, một cỗ khí tức kinh khủng tràn ngập, bao phủ Tần Vấn Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.