Việc Cửu Huyền Cung ra tay quả thực khiến người ta cảm thấy bất ngờ, thân là thế lực cấp bá chủ của thành Thanh Châu, thành trấn ngoài nằm ngoài chín châu thành của Đại Hạ Hoàng Triều nhưng thế lực của Cửu Huyền Cung lại không cách nào bì được với sự lớn mạnh của nhóm Âu Dương gia, sợ rằng chỉ có thể xếp vào vị trí cuối cùng trong số 36 thế lực cấp bá chủ. Lúc này bọn họ ra mặt có ý nghĩa vô cùng to lớn, tuy rằng trước mắt là họ ra tay với người thanh niên họ Đế này, nhưng xét trên nghĩa rộng thì vẫn là đứng ở vị trí đối lập với nhóm thế lực của Âu Dương Thế gia như trước.
Đương nhiên, còn một khả năng nữa, chính là bọn họ muốn kết đồng minh với nhóm người Trần gia.
Nghe nói, ở thành Thanh Châu bên cạnh Đại hạ, có Cửu Huyền Cung và Thanh Vân Các đã mâu thuẫn lâu năm, nhiều lần giao chiến với nhau, có lẽ, giờ đây Cửu Huyền Cung muốn tìm cho mình một lối đi khác.
Giờ phút này, cường giả Cửu Huyền Cung đồng loạt ra tay với người thanh niên họ Đế kia, bịt kín đường lui của hắn, hơn nữa còn có mũi nhọn tấn công bên phía Vương Kiên, gần như là muốn đẩy người thanh niên này vào chỗ chết.
Quả thực Tần Vấn Thiên có thể sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di để rời đi, nhưng mà hắn không có ý định sử dụng quá nhiều tuyệt học của Đại Hạ, nếu không, có thể sẽ bị người kia đoán ra thân phận thật của mình.
Còn nếu hắn vẫn cứ tiếp tục sử dụng tuyệt học Ấn Huyết Chú như từ đầu đến giờ thì sẽ không bị hoài nghi.
Hắn nâng tay lên, chỉ chớp mắt đã bắt được cây trường thương, nhưng mà Vương Kiên không phải là kẻ lương thiện gì, hắn ta xoay tay, giống như có vô số mũi thương đồng thời bắn ra, sức mạnh ý chí Võ Đạo bùng nổ, cây thương xoay tròn với tốc độ khó tưởng như muốn cắn nuốt hết tất cả, hóa thành một điểm sáng chết chóc, tiếp tục truy sát đối thủ.
Mọi việc đều diễn ra chỉ trong chớp mắt, bàn tay Tần Vấn Thiên lại lần nữa hóa thành màu đỏ, khí thế hủy diệt tràn ngập, khiến cho thần sắc Vương Kiên phải biến đổi, cũng trong nháy mắt này, bàn tay đang nắm trường thương của Tần Vấn Thiên buông lỏng, đẩy mạnh về phía Vương Kiên.
Một giây tiếp đó, cơ thể Vương Kiên nhanh chóng lui về phía sau mà không cần suy nghĩ, tuy rằng chỉ cần trường thương của hắn tiến thêm một chút là có thể đâm vào người Tần Vấn Thiên, nhưng đồng thời Ấn Huyết Chú cũng sẽ đánh thẳng xuống đầu hắn, như vậy chắc chắn hai bên đều sẽ rơi vào kết cục phải chết, đây không phải là kết quả hắn ta muốn nhìn thấy.
Nhưng sự uy hiếp của Tần Vấn Thiên vẫn chưa biến mất, từ phía sau, cường giả của Cửu Huyền Cung dùng uy lực của Lôi Điện áp sát, biến hóa ra Lôi Châu, đánh về phía cơ thể hắn, nếu như bị đánh trúng, chỉ sợ rằng cơ thể này sẽ bị Lôi Đình phá hủy.
- Oành!
Tần Vấn Thiên nhanh chóng bước chân về trước, ngay cả Yêu Thần Biến Chi hắn cũng không thể sử dụng khiến việc chiến đấu trở nên khó khăn, cảm giác này cực kỳ khó chịu, nhưng hắn cũng chẳng còn cách nào khác.
Bước chân của hắn đạp lên hư không, uy lực của kiếm pháp khiến người ta hít thở cũng cảm thấy khó khăn đánh về phía cường giả Cửu Huyền Cung kia, khiến cho Võ Mệnh Thiên Cương của đối phương cũng phải run rẩy.
Quanh thân Tần Vấn Thiên, đột nhiên xuất hiện một nguồn kiếm uy khủng bố, luồng kiếm ý rực rỡ này như muốn quét ngang trời đất, dẹp tan mọi thứ, ở trước người hắn, xuất hiện vô số kiếm quang.
Hắn liên tục đánh ra mấy chưởng, kiếm ý ngập trời này nhanh chóng hóa thành kiếm quang, Lôi Châu bùng nổ, Lôi Đình khủng bố đánh thẳng vào luồng kiếm ý.
Thanh kiếm vỡ vụn, cơ thể Tần Vấn Thiên nhanh chóng lui về phía sau tự như một cơn gió.
- Thế lực các nơi đến vây công muốn tiêu diệt Đế mỗ như vậy, quả thực khiến tài hạ mở rộng tầm mắt, cáo từ.
Tần Vấn Thiên cao giọng lên tiếng, chim Đại Bằng nhanh chóng bay đến bên cạnh hắn, chân hắn nhanh chóng di chuyển sang lưng chim Đại Bằng, chỉ chớp mắt Đại Bằng đã giương cánh, chở Tần Vấn Thiên bay đi xa.
- Còn muốn chạy?
Đám người Vương Kiên hừ lạnh một tiếng, thân thể nhanh chóng bay đi, đuổi theo.
- Chúng ta cũng đi.
Âu Dương Cuồng Sinh quát lớn, chiến trường nhanh chóng thay đổi, tất cả các thế lực đều di chuyển về hướng đó.
Cường giả của Âu Dương thế gia định đuổi theo, nhưng lại bị đám người của Trần gia cản lại, bịt kín đường lui, Trần Phàm cười lạnh nói:
- Việc chiến đấu cứ giao cho bọn họ, để bọn họ tự giải quyết đi.
Cuồng phong quét qua, ngày càng có nhiều cường giả ồ ạt rời khỏi nơi này, đám người Trần Vương, Bạch Tình cũng nhanh chóng tiến về phía đó.
Trong trận chiến ở nơi này, các cường giả thuộc về hai nhóm thế lực đều đã bị tử trận không ít, nếu muốn truy kích đối thủ thì quả thực hơi khó khăn, nếu đã như vậy, chẳng bằng tìm một nơi vắng vẻ đánh một trận cho sảng khoái.
Vì thế, trên không trung ở thành Khâm Châu, xuất hiện một cảnh tượng đẹp đẽ như thế này.
Một con chim Đại Bằng to lớn bay trên không, như đang dẫn đường ở phía trước, ở phía sau không ngừng có cường giả đuổi theo, trên mặt người nào người nấy tràn đầy thần sắc đáng sợ.
- Là người của các thế lực cấp đại bá chủ, Trần Vương, Vương Kiên còn có cả Bạch Tình của Huyền Âm Điện, bọn họ lại khai chiến lần nữa sao, nhưng mà, người đang ở trên lưng Đại Bằng kia, là ai vậy?
Đám người phía dưới nhìn thấy tình cảnh rượt đuổi ồ ạt giữa không trung cũng định bay theo, nhưng mà tốc độ của những người này lại quá nhanh, trừ phi là những nhân vật có thực lực lợi hại, nếu không thì chẳng thể theo kịp.
Tuy rằng Tiểu Hỗn Đản đã biến thành chim Đại Bằng, sức chiến đấu thì vẫn như thế, nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh, hai cánh xòe ngang giữa bầu trời, Tần Vấn Thiên đứng trên lưng chim Đại Bằng, điềm nhiên khoanh tay, khóe miệng vẽ thành một nụ cười lạnh như băng, còn dường như mang theo chút ý vị nghiền nghẫm.
- Nhóc con, bay ra ngoài thành Khâm Châu, càng xa càng tốt.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói xong, lại ung dung khoanh chân ngồi trên lưng chin Đại bằng, chẳng thèm để ý đến đám người đang truy kích phía sau, động tác như vậy, giống như mang theo hàm ý khiêu khích, khiến đám người Vương Kiên lại càng điên cuồng đuổi theo chứ quyết không buông tha.
Giữa những đám mây, gió mạnh gào thét, đám người phía dưới dần biến thành những điểm nhỏ tí hon, bọn họ đã dần dần rời xa khu vực trung tâm thành Khâm Châu, chỉ một lát sau, đã nhìn thấy cửa thành.
Đại Bằng không hề có ý định dừng lại, nhanh chóng phi vút ra khỏi thành, tiếp tục lao nhanh về phía trước, vượt qua Cổ Đạo, vượt qua sông, đi đến một khu rừng rậm hoang sơ cách thành Khâm Châu mấy trăm dặm.
- Được rồi.
Tần Vấn Thiên nói khẽ, cuối cùng, chim Đại Bằng cũng đáp xuống, dừng trên đỉnh một ngọn núi nhỏ, xoay người lại, giống như đang đợi những bóng dáng phía sau.
Từng luồng gió mạnh thi nhau kéo tới, người đến đầu tiên là Vương Kiên, tiếp đó là một hai cường giả của Vương gia, bọn họ đều theo Vương Kiên truy đuổi đến đây.
Tiếp sau đó, lại có hai cường giả và ba người của Cửu Huuyền Cung bay xuống, hai người Trần gia này đều có thực lực ở cảnh giới Thiên Cương Tam Trọng. Tần Vấn Thiên đã giết không ít người của Trần Gia, hôm nay, bọn họ tuyệt đối không cho phép Tần Vấn Thiên sống sót rời đi, bởi vậy mới bỏ qua chiến trường ở bên kia, mà cố gắng đuổi theo Tần Vấn Thiên.