Thái Cổ Thần Vương

Chương 630: Chương 630: Ngoài thành khâm châu (2)




Sau khi đám người này đến, liền nhanh chóng triển khai đội hình, vây chặt lấy Tần Vấn Thiên ở bên trong, Vương Kiên lên tiếng trước nhất:

- Ai giết được người này, thì sẽ được sở hữu chim Đại Bằng của hắn, ý của các vị như thế nào?

- Được.

Đám cường giả Trần gia cùng gật đầu.

- Được thôi.

Những kẻ bên Cửu Huyền Cung cũng vuốt cằm đồng ý. Từ cơ thể bọn họ, khí tức khổng lồ nhanh chóng tản ra, áp bách lên người đối thủ.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nhìn đám cường giả đang ở giữa không trung, thần sắc trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ.

- Hôm nay, các vị cứ ở lại đây hết đi.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, khiến cho vẻ mặt của những người kia đều trở nên kì quái.

Trong mắt họ, khẩu khí lúc này của Tần Vấn Thiên là vô cùng càn rỡ. Bọn họ có nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ không giết được Tần Vấn Thiên một cách dễ dàng ư, thế mà người này còn dám mở miệng phát ngôn ngông cuồng như thế, muốn bắt bọn họ phải ở lại đây hết, quả thực là ngang tàng.

- Nếu như ngươi lẩn trốn thêm vài ngày, có lẽ chúng ta sẽ từ bỏ không đuổi theo nữa, nhưng đã dừng lại ở đây, thì ngươi hết đường trốn rồi.

Khí tức khủng bố trên người Vương Kiêm nhanh chóng bùng nổ, Võ Mệnh Thiên Cương lao ra khỏi thân thể, chínhlà một cây trường thương vô cùng rực rỡ, giống như có thể hủy diệt hết mọi thứ.

Đám người trần gia kích hoạt Liệt Diễm, kình lực của Đại Nhật Càn Khôn điên cuồng bùng nổ, chiếu sáng cả một vùng.

Đám cường giả của Cửu Huyền Cung kích phát uy lực Lôi Điện, những tia sét không ngừng quấn quanh cơ thể, trông vô cùng uy mãnh, bọn họ đồng thời tiến lên, xông về phía Tần Vấn Thiên, áp lực từ trên ép xuống, không định cho Tần Vấn Thiên bất kỳ cô hội giãy giụa nào.

Đa số những người này đều có tu vi ở cảnh giới Thiên Cương tam Trọng, nhưng lại không dùng Võ Mệnh Thiên Cương công kích trực tiếp, hiển nhiên đều muốn là người đầu tiên giết Tần Vấn Thiên.

Ở một khoảng không gian khác, có thể nhìn thấy dòng sông Hoàng Sa chảy xiết, núi non trùng điệp, còn cách đó mấy vạn thước về bên này, lại bùng nổ một cuộc đại chiến, hay nói chính xác hơn đây là cuộc đối đầu nảy lửa giữa các cường giả.

Tần Vấn Thiên nắm chặt hai đấm tay, một luồng ánh sáng thù hận thoát ra, trên cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa, màu đỏ rực như máu không ngừng quay cuồng, một luồng ánh sáng vởn quanh người hắn, cháy rực trong đôi đồng tử, ngọn lửa mạnh mẽ này lại mang đến cảm giác lạnh như băng.

Cùng lúc đó, trong tay Tần Vấn Thiên, xuất hiện một thanh kiếm lớn, kiếm này có màu đen toàn thân, được đúc từ huyền thiết ngoài không gian, dài mười thước, nặng hơn mười vạn cân, không biết phải có sức lực mạnh mẽ thế nào mới cầm nổi.

Khiến nhiều người cảnh thấy sợ hãi chính là, một thanh kiếm nặng như thế lại có khí tức vô cùng sắc bén, mũi kiếm có ánh sáng lưu chuyển, giống như chỉ cần chém một kiếm ra, là có thể chặt đứt đôi cả người vậy.

Thần sắc của đám người đang bước đến đều trầm hẳn xuống, trong khắp cả Đại Hạ Hoàng Triều, bọn họ chưa từng nghe nói về người có thể sử dụng được thanh cự kiếm thế này, đương nhiên đây cũng chính là thứ mà Tần Vấn Thiên muốn nhìn thấy, Lực Ý Chí Vũ Đạo và Yêu Ý Chí Vũ Đạo đều có thể xuất hiện cùng lúc khi thanh kiếm công kích, mà còn có thể khiến người khác không thể hoài nghi hắn là Tần Vấn Thiên.

- Ông!

Cơ thể Tần Vấn Thiên phi lên cao, cây kiếm hơn mười vạn cân trong tay được tùy ý đánh ra, kiếm quang sáng rọi, dùng tốc độ vô cùng nhanh đánh về phía ba cường giả của Cửu Huyền Cung.

Ba người cùng quét lên, Lôi Long hung mãnh đánh ra, toàn bộ cơ thể tập trung phóng thích uy lực Lôi Đình.

- Cửu Huyền Cung đã sắp biến mất, mà các ngươi còn định giễu võ giương oai ở thành Khâm Châu này sao.

Trong giọng nói của Tần Vấn Thiên lộ ra ý lạnh bá đạo đáng sợ, bàn tay vẫn nắm lấy cự kiếm đánh về phía trước, một luồng uy lực bùng nổ từ trong thân kiếm, ý chỉ Võ Mệnh Thiên Cương Vương Giả bao phủ lấy ba người đối diện.

- Giết!

Tần Vấn Thiên phun ra một chữ, cự kiếm cắt qua không gian, ba người cảm nhận được uy lực của nguồn sức mạnh vương giả này liền nhanh chóng đỡ đòn, Cự Long Lôi Đình rít gào đánh về phía trước, phóng thẳng về phía cự kiếm.

Nhưng đúng vào khoảnh khắc này, cự kiếm lại không bị ngăn lại, mà dần dần tiến tới như một con Hắc Long đáng sợ.

- Bành!

Luồng sóng địa chấn đánh vào không gian, tác động đến cơ thể của mỗi người, giết chết bọn họ, nhưng kiếm của Tần Vấn Thiên vẫn không dừng lại mà tiếp tục quét đi, hai người còn lại nhanh chóng rút lui, nhưng kiếm khí vẫn rít gào lao đến, dường như bọn họ nhìn thấy một thanh kiếm sắc bén khủng bố lao đến, quét qua cổ bọn họ, máu tươi lập tức bắn ra tứ phía.

Chỉ chớp mắt, ba cường giả Tam Trọng đồng thời ngã xuống.

Ở phía sau, đám cường giả của Trần gia và Vương gia đều đã ra tay, nhưng luồng ánh sáng trên người Tần Vấn Thiên càng lúc càng thêm lộng lẫy đáng sợ, lúc hắn quay người lại thì mang theo cả sự giận giữ của kiếm khí, công kích không cần nhìn địch thủ, cự kiếm này lại biến hóa thành một con Hắc Long khủng bố, từ trên trời rơi xuống, cắn xé mọi người. Trường thương trong tay Vương Kiên xé không lao đến, hóa thành một luồng ánh sáng, muốn tiêu diệt hắc Long.

Đám cường giả Trần gia cũng kích phát uy lực của Đại Nhật Càn Khôn đến mức lớn nhất, ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, bị đôi đồng tử của đối phương làm cho tim gan hoảng hốt.

Người này vốn cố ý dẫn bọn họ ra khỏi thành Khâm Châu.

Giờ khắc này bọn họ mới hiểu được câu nói kiêu ngạo - Ở lại hết đi

kia là có ý gì.

- Phá Hư Không!

Cự kiếm của Tần Vấn Thiên nện về phía trước, ý chí Vương đạo vô cùng đáng sợ, một luồng sóng hủy diệt vô hình áp sát đến, một tiếng nổ chói tay vang lên, hai cường giả Trần gia hét lớn, tâm mạch đều đã bị vỡ nát, phun máu mà chết, chết không nhắm mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.