Thái Cổ Thần Vương

Chương 957: Chương 957: Ngươi đã không cần ta (1)




Tần Vấn Thiên tuy chỉ có một mình, nhưng người Trượng Kiếm tông quan sát trận đấu này sẽ không cho rằng năm người đối phương chiếm tiện nghi, phân lượng hạng nhất Tiên Vũ giới trong lòng mọi người rõ ràng, bên ngoài đã đang đồn đãi, thiên kiêu trấn áp thời đại cần thêm cái tên Tần Vấn Thiên nữa, nhưng càng nhiều người là đang quan sát cùng chờ đợi, chờ đợi trận ước chiến Thánh Chiến đài kia.

Nếu như Tần Vấn Thiên đánh bại Đế Thí, như vậy tất cả đều sẽ thuận nước dong buồm.

Mọi người chỉ thấy trên người Tần Vấn Thiên nở rộ hào quang màu vàng bao phủ mảng thiên địa này, cánh chim sau lưng đã ngưng thực, hóa thành lông Đại Bằng thật sự, cả người hắn bao trùm hào quang Kim Sí Đại Bằng, giống như thật sự muốn hóa thân Đại Bằng.

Trong Cổ Bi tu hành Kim Bằng Pháp Quyết cùng Yêu Thần Biến đồng thời sử dụng, tự nhiên có thể sinh ra nhiều loại biến hóa.

- Ông!

Cuồng phong thổi qua, một tia chớp màu vàng lướt qua trên hư không, hướng tới vách núi phía trước, tốc độ nhanh đến kinh người, đồng thời một luồng lực lượng huyết mạch kinh khủng cuồn cuộn rít gào, yêu khí bốc thẳng lên trời.

- Vây khốn hắn.

Nhìn thấy Tần Vấn Thiên tốc độ như tia chớp một người thấp giọng quát, nhất thời một vị cường giả Thiên Cương cảnh tầng tám trong đó phóng thích tinh hồn cùng Vũ Mệnh Thiên Cương của hắn, một cái cây vô cùng lớn che cả bầu trời, cuốn về phía Tần Vấn Thiên, thế mà muốn mang hư không cũng phong kín quấn chặt.

Đến cảnh giới Thiên Cương tầng tám, uy lực Vũ Mệnh Thiên Cương đã phi thường lợi hại rồi, cái cây này bao phủ phạm vi thật lớn, có thể dễ dàng trói chặt người ta, loại Vũ Mệnh Thiên Cương có tính khống chế này cực có tính uy hiếp, một khi bị trói buộc, vậy là chờ chết.

- Soạt...

Tiếng vang thanh thúy truyền ra, cây dây leo cổ ở dưới ánh sáng màu vàng bị trực tiếp chặt đứt, tấc đứt từng khúc liệt, người nọ kinh hãi tới mức vẻ mặt đại biến, lực lượng cắt của cánh chim màu vàng kia tuyệt đối có thể trực tiếp cắt đứt Vũ Mệnh Thiên Cương của hắn, quá sắc bén rồi, loại lực công kích này khiến hắn cảm thấy kinh hãi.

- Oành.

Một dấu bàn tay thế mà biến ảo thành cổ phong to lớn, đánh tới Tần Vấn Thiên, bóng dáng Kim Bằng không có nửa điểm dừng lại, cổ phong tan vỡ, chỉ trong chớp mắt Tần Vấn Thiên lao về phía một trong những người trên vách đá, một cường giả Thiên Cương tầng tám, tựa như không có ai công kích có thể hạn chế hắn hành động.

Người nọ hơi biến sắc, sau đó chỉ nhìn thấy Tần Vấn Thiên nâng tay đánh ra, bàn tay hái sao, một phù quang lấp lánh lóng lánh xuất hiện, ầm ầm đập xuống, ‘Ầm’ một tiếng nổ vang, toàn thân người nọ bị đập xuống bề mặt ngọn núi, đá lớn nứt vỡ, thân thể hắn trực tiếp bị che phủ, căn bản không ở chung một tầng thứ, mặc dù hắn tu vi là Thiên Cương cảnh tầng tám.

- Cái này!

Mấy người khác thấy một màn như vậy vẻ mặt đều cứng đờ, loại sức chiến đấu này, cường giả Thiên Cương tầng tám ở trước mặt hắn tựa như rơm rạ, một đòn là có thể nghiền áp, còn chiến đấu như thế nào?

Hào quang lóa trời, từng đạo tinh hồn cùng Vũ Mệnh Thiên Cương lấp lánh vô cùng ùn ùn bùng nổ, hiển nhiên đều chuẩn bị toàn lực ứng phó, nhưng chỉ thấy trong nháy mắt này, trên người Tần Vấn Thiên nở rộ vô tận hào quang màu vàng, mắt giống như xuất hiện ảo giác, trong tầm mắt bọn họ thế mà xuất hiện nhiều bóng người Tần Vấn Thiên, tất cả đều lưng đeo cánh chim màu vàng, trong tầm nhìn của bọn họ, toàn bộ đều là Tần Vấn Thiên kiệt ngạo vô song.

- Oành...

Trăm ngàn bóng người giống như ở trong cùng nháy mắt bùng nổ công kích, nghiền áp về các phương hướng, muốn bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt tất cả, bốn người còn lại đồng thời cảm giác được từng đạo chưởng ấn bao phủ hư không phát đến, vẻ mặt tất cả đều đại biến, điên cuồng chống lại.

Chỉ nghe tiếng vang oành đùng đùng truyền ra, vách núi xuất hiện vài cái hố sâu, có ba người trực tiếp bị đập vào trong vách núi, phun ra máu tươi, chỉ có người nọ theo đuổi Thanh Nhi cản được một đòn này, mặt xanh mét.

Tiếng gió gào thét mà đến, chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên lơ lửng ở trước người hắn, sau lưng cánh chim màu vàng đập ở trên không, mỗi một lần vỗ đều kích lên một trận cuồng phong, cát bay đá chạy, đôi mắt yêu dị kiệt ngạo vô cùng kia nhìn chằm chằm hắn, có một ý chí băng hàn đáng sợ, hắn im lặng lơ lửng ở đó, lại cao cao tại thượng giống như một vị quân vương.

- Cút, từ nay về sau không cho phép xuất hiện trước mặt Thanh Nhi.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng phun ra một thanh âm, ý chí lạnh lẽo truyền khắp không gian, tựa như không chỉ nói đối với người trước mắt, nếu không phải vì bảo hộ mình, Thanh Nhi chỉ sợ ngay cả Trượng Kiếm tông cũng sẽ không đến, trước kia nàng luôn luôn ở bên người mình, lại không để mình nhìn thấy, nữ tử như băng sơn tuyết liên đó, nàng luôn yên lặng như vậy, làm người ta không đành lòng quấy rầy, những người này lại quấy rầy Thanh Nhi, hắn tự nhiên phẫn nộ.

Người áo trắng xanh mặt, hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người rời đi, bốn người còn lại đều từ trong lỗ thủng trên vách núi bò ra, đều bị thương trình độ khác nhau, cũng xám xịt rời đi, không còn phần khí độ tiêu sái lúc vừa rồi nói chuyện nữa, trận đấu này, thật là mất mặt, quả thực là bị tàn phá.

Người Trượng Kiếm tông quan sát trận đấu này thu hồi cảm giác, trong lòng cũng kinh ngạc than thở, cường giả Thiên Cương tầng chín cũng không dám chính diện chống lại Tần Vấn Thiên, một chữ cút, liền thật sự xoay người rời khỏi, hiển nhiên biết hai bên chênh lệch, Tần Vấn Thiên tùy ý triển lộ ra sức chiến đấu, quả thực có chút kinh người, Tiên Vũ giới nơi chôn xương thiên kiêu này, cũng thật sự có thể thành tựu người ta.

Tần Vấn Thiên sau khi từ Tiên Vũ giới đi ra, liền tựa như hoàn thành một lần lột xác hoa lệ.

Hôm nay hắn sử dụng Yêu Thần Biến lại thêm lực lượng huyết mạch, khí tức trên người tràn ngập ra đã đạt tới trình độ mạnh mẽ Thiên Cương tầng tám, nghiền áp Thiên Cương tầng tám quả thực không có bất cứ áp lực nào, lại thêm loại sức bật cuồng dã kia trên người hắn, trừ phi là nhân vật Thiên Cương tầng chín cấp yêu nghiệt, nếu không chỉ có thể chùn bước.

Đế Thí hắn cuồng ngôn muốn tranh danh hiệu Thiên Cương vô địch, Tần Vấn Thiên hắn đã ước chiến Đế Thí, sao có thể yếu.

Tần Vấn Thiên thu liễm khí tức, về tới bên người Thanh Nhi, lại thấy Thanh Nhi vẫn lạnh lùng như vậy, nhìn hắn một cái rồi đi về phía phòng ốc của mình.

Một màn này khiến Tần Vấn Thiên sửng sốt, tựa như, Thanh Nhi có chút không thích hợp.

- Thanh Nhi, làm sao vậy?

Tần Vấn Thiên đi qua theo, Thanh Nhi cũng không đáp, chỉ là im lặng bước đi, tới đình đài trong sân, nhìn xa xa mây mù hư vô mờ mịt, không biết đang nghĩ cái gì.

Tần Vấn Thiên mơ hồ cảm giác được tâm tình Thanh Nhi tựa như có chút yếu ớt, hắn cũng chưa hỏi, cứ như vậy im lặng đứng ở bên cạnh nàng.

Từ trước tới nay, đều là Thanh Nhi yên lặng thủ hộ hắn, hôm nay thực lực của hắn cường đại hơn rất nhiều, có thể chiến đấu vì Thanh Nhi, trong lòng vốn rất cao hứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.