Nhưng sau khi bọn họ thấy rõ người tới vẻ mặt nhất thời trở nên đặc biệt đặc sắc, đây là làm sao vậy?
Chỉ thấy một thanh niên áo lam tóc đen tung bay, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua đám người, sau đó ánh mắt nhìn phía mấy vị lão giả kia, nói:
- Ta đã nghe nói việc này, chỉ tính cách này của Âu Dương Đình, không xứng làm nữ nhân Âu Dương gia tộc ta, hôm nay hành vi của ả, quả thực là sỉ nhục của Âu Dương thế gia ta, ta đề nghị để ả cút khỏi Âu Dương thế gia.
Lời nói cuồng vọng như vậy tràn ngập ở trên hư không, khiến trong lòng vô số người điên cuồng toát mồ hôi, điên, không chỉ một tên!
Thanh âm thanh niên áo lam khiến hư không cũng im lặng một lát, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn phía bóng người kia trên hư không, trên mặt lộ ra một ý cười. Khi hắn nói với Âu Dương Đình tên Âu Dương Cuồng Sinh, đối phương vẫn muốn giết hắn, khi đó hắn đã biết quan hệ của hai người tất nhiên sẽ không tốt lắm, nếu không Âu Dương Đình sẽ không quyết đoán như vậy.
Giờ phút này Âu Dương Cuồng Sinh xuất hiện, tính cách hắn, giống như hai lần trước mình gặp hắn.
Âu Dương Đình quỳ ở trên đất ngẩng đầu, trán còn có một vết máu, sắc mặt ả tái nhợt, nhìn bóng người buông xuống kia, lạnh lùng nói:
- Âu Dương Cuồng Sinh, trên người ta giống ngươi chảy dòng máu Âu Dương thế gia, giờ phút này bị người ngoài đối đãi như thế, ngươi thế mà lại nói ra lời phát rồ như thế, ngươi là người Âu Dương thế gia sao?
Bóng người áo trắng trong hư không cũng nhìn về phía Âu Dương Cuồng Sinh, lạnh lùng nói:
- Âu Dương Cuồng Sinh, ngươi quá đáng rồi.
Thanh niên áo trắng này chính là thiên kiêu khác họ của Âu Dương thế gia, Đoạn Thanh Sơn, hắn bắt đầu từ khi bước vào Âu Dương thế gia, dựa vào thiên phú mạnh mẽ, từng bước một hướng lên trên, được ban thưởng họ Âu Dương, được mời vào đích hệ, được cường giả Âu Dương thế gia thu làm đệ tử, cho đến trở thành nhân vật thiên kiêu Âu Dương thế gia, cường giả trên Thiên Mệnh bảng.
Đoạn Thanh Sơn, là mục tiêu phấn đấu của rất nhiều người khác họ trong Âu Dương thế gia.
Nhưng khác họ, chung quy vẫn khó có thể theo đuổi quyền kế thừa gia chủ, bởi vậy, Đoạn Thanh Sơn hắn theo đuổi Âu Dương Đình, hy vọng mượn sức Âu Dương Đình, hoàn toàn dung nhập đến trong Âu Dương thế gia, thậm chí, đi tranh đoạt vị trí người thừa kế tương lai.
Bởi vì trong cơ thể Âu Dương Đình chảy là huyết mạch Âu Dương thế gia thuần khiết nhất, hai người bọn họ kết hợp, cũng được rất nhiều người Âu Dương thế gia xem trọng, đặc biệt Âu Dương Đình một hệ đó, đều cực kỳ ủng hộ việc này.
Nhưng giờ phút này, thế mà có một người ngoài dám ở Âu Dương thế gia đối đãi Âu Dương Đình như vậy, càng làm người ta không biết nói gì là, Âu Dương Cuồng Sinh, hắn sau khi đến trực tiếp quát mắng Âu Dương Đình.
Điều này làm rất nhiều người cảm giác có chút không chân thực, quá điên cuồng rồi.
- Huyết mạch Âu Dương gia ta, không nên có người thấp kém như vậy, thân là hậu nhân Âu Dương thế gia, chiến đấu với người ta, thắng là thực lực, thua thì cần cố gắng; thua, liền muốn chặt cánh tay người ta, còn là chính ả tìm người khác đến chiến đấu, đây, chẳng lẽ không phải sỉ nhục của Âu Dương thế gia ta, hay là Đoạn Thanh Sơn ngươi lấy làm kiêu ngạo?
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn chằm chằm Đoạn Thanh Sơn, lạnh nhạt nói:
- Đoạn Thanh Sơn, ngươi đừng quên, mình là từng bước một đi đến hôm nay như thế nào, nếu như người Âu Dương thế gia đều giống Âu Dương Đình ả, ngươi thắng người của Âu Dương thế gia thì phải chặt tay, ngươi có bao nhiêu cánh tay có thể chặt? Âu Dương thế gia ta có không khí như vậy, ai còn dám gia vào Âu Dương thế gia ta, thế gia, cường thịnh như thế nào?
Đoạn Thanh Sơn vẻ mặt khó coi, lại không biết phản bác như thế nào.
Việc nơi đây, có thể lớn cũng có thể nhỏ, bọn họ căn bản không cần tham thảo trước đó ai đúng ai sai, chỉ cần biết, Tần Vấn Thiên đối đãi Âu Dương Đình như vậy, đáng chết không chỗ chôn, việc khác tự nhiên không cần nhiều lời, cũng không ai dám lắm mồm, nhưng, Âu Dương Cuồng Sinh lại dám, hơn nữa lấy đại nghĩa để đè.
Huống chi lấy thân phận Âu Dương Cuồng Sinh, ai dám nói lời của hắn sai?
Đoạn Thanh Sơn gã, chính là từng bước một đi lên như vậy, chính như Âu Dương Cuồng Sinh nói, nếu như Âu Dương thế gia đều giống Âu Dương Đình, sao có thể có Đoạn Thanh Sơn hôm nay.
Xa xa, lại có tiếng gió gào thét mà đến, động tĩnh bên này dẫn phát càng lúc càng lớn, một ít nhân vật trưởng giả của Âu Dương thế gia cũng ùn ùn đến nơi đây.
- Chuyện gì vậy?
Một trưởng giả mở miệng hỏi, lạnh lùng nhìn lướt qua chung quanh.
- Nhị gia gia, Âu Dương Đình đối chiến với người ta, thua, đòi chặt cánh tay người khác, hủy thể diện Âu Dương thế gia ta, ta đề nghị trục xuất ả khỏi Âu Dương thế gia.
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn về phía người tới, bình tĩnh mở miệng.
- Là mấy người này quá mức càn rỡ, trưởng lão ngươi cũng tận mắt thấy rồi, bọn họ dám đối đãi Đình nhi như thế, đáng chết.
Đoạn Thanh Sơn thì lạnh lùng nói.
- Buồn cười, chẳng lẽ bọn họ phải ngoan ngoãn để Âu Dương Đình chặt cánh tay, ngươi cho rằng bọn họ là người nào?
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn quét Đoạn Thanh Sơn:
- Chỉ cần ngươi dám nói bọn họ nên cụt tay, Âu Dương Cuồng Sinh ta ngày nào đó liền dám tìm lý do sai người chém ngươi một tay.
- Âu Dương Cuồng Sinh...
Đoạn Thanh Sơn giận quát một tiếng, Âu Dương Cuồng Sinh này vậy mà không nể mặt hắn như thế.
- Mấy người này, ngươi dùng để đánh đồng với ta.
Đoạn Thanh Sơn vẻ mặt xanh mét.
- Đủ rồi.
Trưởng giả kia quát lớn một tiếng, lập tức nhìn về phía người bên dưới, lạnh như băng hỏi:
- Đám người họ thân phận ra sao, ai mang đến.
Phía dưới, thanh niên đối diện Sở Mãng nơm nớp lo sợ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hắn bảo Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc làm bồi luyện của Âu Dương Đình, nằm mơ cũng không ngờ sẽ có chuyện như vậy xảy ra, hắn giờ phút này chỉ biết, sợ là thê thảm rồi.
- Chân tướng việc này, nói rõ ràng toàn bộ cho ta.
Ánh mắt nhị trưởng lão kia dừng ở trên người hắn, trong phút chốc, hắn chỉ cảm thấy một áp lực đáng sợ buông xuống.
- Chuyện này liên quan Âu Dương Đình, ngươi tốt nhất, ‘nói theo sự thật’ .
Đoạn Thanh Sơn lạnh lùng nói, bốn chữ nói theo sự thật, giống như là một ngọn núi cực lớn đè ở trên lưng hắn, hắn đang nghĩ, hắn nên nói như thế nào?
- Ta cũng nói cho ngươi, người ngươi mang đến, là huynh đệ của ta, Tần Vấn Thiên, vài năm trước đã từng sóng vai chiến đấu, ngươi dám nói dối nửa câu, tốt nhất cân nhắc hậu quả.
Âu Dương Cuồng Sinh chỉ vào Tần Vấn Thiên mở miệng nói, người nọ chỉ cảm thấy đầu tê dại, trên mặt lại không có chút màu máu.