Thái Cổ Thần Vương

Chương 738: Chương 738: Nụ cười (2)




Trên mặt Tần Vấn Thiên hiện ra một tia vui vẻ, thấp giọng nói :

- Lực chi ý chí võ đạo cùng Đại địa ý chí võ đạo quả nhiên có chỗ giống nhau, ta lĩnh ngộ Lực chi ý chí võ đạo đệ nhị cảnh là Hư Vô Sóng Địa Chấn, làm sao không phải một loại nhịp đập, từng vòng từng vòng khuếch tán ra, phá hủy tất cả, bây giờ Lực chi ý chí võ đạo đệ nhị cảnh cũng bước vào hóa cảnh.

Bây giờ, bốn loại ý chí võ đạo: Lực chi ý chí võ đạo, Yêu chi ý chí võ đạo, Kiếm chi ý chí võ đạo, tất cả đều bước chân vào đệ nhị cảnh hóa cảnh; Thụy mộng ý chí võ đạo, Hoàng lăng Đế Thiên đang tu hành Đại Mộng Tiên Quyết, hắn mơ hồ cảm giác được, Thụy mộng ý chí võ đạo sắp đột phá, có lẽ không cần bao lâu, bốn loại ý chí võ đạo của hắn sẽ bước vào đệ nhị cảnh hóa cảnh.

Quang mang lập loè, trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện Xích Ma Kích, thân thể hắn lóe sáng, hắn bước vào khu vực tuyết trắng xóa.

Băng tuyết tán loạn bay khắp nơi, Tần Vấn Thiên đâm ra một kích, dường như đang phát ra uy lực một kích mạnh nhất.

Thời điểm bước vào tu hành võ đạo, Tần Vấn Thiên đã biết Thiên Chùy Bách Luyện Pháp, bất kỳ thần thông lực lượng nào đều có thể thông qua lượng biến mà dẫn phát chất biến.

Bây giờ, hắn có rất nhiều thủ đoạn nhưng khó dung hợp làm một, đạt đến điểm phù hợp hoàn mỹ, thí dụ như kích pháp của hắn, hắn trước đây tự mình sáng tạo ra kích pháp không thích hợp với hiện tại, quá yếu, nhưng nếu hắn dung nhập lực chi ý chí võ đạo vào thì sao? Tuyệt đối có thể phát huy ra lực lượng gấp trăm lần.

Loại phù hợp này khó làm được, đây là sáng tạo, hắn cần không ngừng rèn luyện mới biết có khả năng thành công hay không.

Hoa tuyết mênh mông mang theo lạnh lẽo thấu xương, nhưng thanh niên áo trắng không phát hiện được, hắn vẫn mặc áo trắng đơn bạc giống như muốn dung hợp làm một thể với tuyết trắng, mỗi lần vung kích pháp là mỗi lần hắn hoàn thiện chính mình.

Một ngày đi qua.

Bảy ngày trôi qua.

Trong nháy mắt đã qua chín ngày, thanh niên áo trắng không biết mình xuất ra bao nhiêu kích, nhưng bây giờ hắn xuất kích đã có thể làm được vô thanh vô tức, không phải thật không có thanh âm, chỉ là bởi vì tốc độ xuất kích thực sự quá nhanh, âm thanh bị hạ thấp xuống rất nhiều.

Thanh niên áo trắng nhìn núi tuyết trước mắt, hắn bước đi và xuất kích, hoa tuyết xung quanh như đọng lại.

Kích rơi vẫn không có thanh âm, nhưng từng tấc núi tuyết tan rã, hơn nữa không ngừng thẩm thấu vào trong, âm thanh nổ ầm ầm khủng bố truyền ra, ngọn núi tuyết nhỏ sụp đổ, đến mức kích pháp đánh xuống đất, tất cả hóa thành bụi bậm.

- Còn chưa đủ mạnh, mạnh nhất hư vô trận lãng bao phủ nhịp đập của núi, một kích, yên diệt.

Tần Vấn Thiên nhíu mày, dường như hắn còn không hài lòng, hắn lại vung vẫy Xích Ma Kích.

Trong nháy mắt, lại qua bảy ngày.

Hoa tuyết bay như trước, trên mặt tuyết, tiểu hỗn đản nằm trong tuyết, dường như dung hợp với tuyết.

Tại phía sau bọn họ, trên một ngọn núi tuyết, không biết một thân ảnh áo trắng xuất hiện từ lúc nào, an tĩnh nhìn thanh niên áo trắng luyện kích.

Vài canh giờ sau, thanh niên áo trắng ngừng lại, trong mắt hắn hiện ra ý cười nhàn nhạt.

- Thụy mộng ý chí võ đạo đệ nhị cảnh, hóa cảnh.

Tần Vấn Thiên cười nhẹ, bây giờ bốn loại ý chí võ đạo đã tiến vào hóa cảnh, nếu gặp lại sáu tên thiên kiêu, Tần Vấn Thiên có thể đánh chết sáu người như thái rau cắt dưa.

Phải biết rằng, vài ngày trước chiến sáu đại nhân vật thiên kiêu, hắn chỗ dựa vào kiếm thuật, Thất Sát kiếm thuật, hắn chỉ có Kiếm chi ý chí võ đạo bước vào hóa cảnh.

Hiện tại là bốn loại ý chí võ đạo.

Như cảm giác được cái gì, Tần Vấn Thiên xoay người, lập tức nhìn thấy bóng người trên núi tuyết, ánh sáng hắn tỏa sáng.

- Thanh Nhi!

Tần Vấn Thiên xuất hiện trên ngọn núi tuyết, hắn nhìn bóng người lạnh như băng kia, ánh mắt tràn đầy linh động, nàng vẫn không thích nói chuyện như trước.

- Đây là hai viên Thiên Tượng Quả, là Thiên Tượng Quả chứa Không Gian ý chí võ đạo, nó hữu dụng với ngươi.

Tần Vấn Thiên giao Thiên Tượng Quả cho Thanh Nhi, Thanh Nhi nhìn thoáng qua, nàng không cầm.

- Thanh Nhi, cầm.

Tần Vấn Thiên nói.

- Nha.

Thanh Nhi ứng tiếng, đưa tay tiếp nhận Thiên Tượng Quả, thần tình vẫn như cũ, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.

- Ta đi.

Tần Vấn Thiên xoay người, thân hình lập loè, hắn lại bước vào trong tuyết mênh mông.

Nhìn bóng lưng của hắn, đường cong trên mặt Thanh Nhi hơi giật giật, khóe miệng của nàng như đang tươi cười, nụ cười này có thể hòa tan băng tuyết chung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.